Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 396 - Chương 396. Cây Này Không Thể Chặt Được

Chương 396. Cây này không thể chặt được Chương 396. Cây này không thể chặt được

Nghĩ đến đây, cường giả áo đen búng tay.

Bốp!

Theo tiếng búng tay của hắn vang lên, một đoàn sương mù màu đen hiện ra.

“Chủ nhân!” Sương mù màu đen chậm rãi tan biến, một bóng dáng con người hiện ra.

Sự tồn tại đột nhiên xuất hiện, cả người đen kịt, giống như nơi hắn tồn tại chính mà là một mảnh bóng tối.

Một cặp mắt đỏ ngầu lập lòe trên khuôn mặt mơ hồ.

Có một lưỡi dao màu đen bám vào chỗ cánh tay của hắn, hòa hợp làm một với cơ thể.

Nhìn bóng người xuất hiện, đồng tử của Hoa Tri Hà và các trưởng lão, cường giả trong tộc đồng thời co rút.

Tộc Vụ Nhẫn!

Một tộc sinh ra để ám sát, lưỡi dao không thể phá vỡ được mọc ra từ trong trong tay chân xương cốt, cả người tràn ngập sương mù đen, khiến bọn hắn có thể tùy thời ẩn nấp trong bóng tối.

Tên tộc Vụ Nhẫn trước mặt càng mạnh mẽ đáng sợ.

Lúc trước, cường giả áo bào đen hoàn toàn không ra tay, mà là tên ám sát này bắt bọn họ lại.

Thậm chí bọn họ còn chưa phát hiện bóng dáng đối phương thì đã bị cắt tứ chi, tước bỏ vũ khi, mất đi năng lực hành động.

“Đại khái là khu vực Lạc Ninh của vực Bách Hoa, thăm dò xem có tồn tại nào khả nghi hay không.” Cường giả áo đen giơ tay lên, bản đồ khu vực vực Bách Hoa hiện lên trong tâm thế giới.

“Cho dù là tộc Đầu Hoa, hay là ngoại tộc, đều trực tiếp giết chết.”

“Dựa vào phỏng đoán, chắc là cường giả Đạo cảnh nhị thập giai xông vào.”

“Mặc dù hắn cùng cảnh giới với ngươi, nhưng ám sát chắc không có vấn đề gì phải không?

“Kinh Vô Hình.”

Bóng hình trong màn sương đen khẽ gật đầu, khẽ lắc lư hai tay, cánh tay đao dễ dàng cắt không khí, phát ra tiếng xì xì.

“Dễ như trở bàn tay, đối phương sẽ lặng lẽ chết đi mà không đau đớn.”

“Đến chết, hắn cũng sẽ mang ơn ta.”

“Cảm ơn ta đã để hắn rời khỏi thế giới này mà không hề đau đớn.”

Nghe lời này, cường giả áo bào đen cũng nở nụ cười, nhìn đối phương: “Vậy thì, ta thay hắn cám ơn ngươi trước.

Vực Bách Hoa được phân thành một trăm bộ.

Hoa Tài Đầu từng sống ở bộ Lạc Ninh, quê hương của hắn là ở thành trì của bộ Lạc Ninh.

Tiêu Thiên dẫn theo Long Khâu Đạo bay thật nhanh. Hiện tại hai người đang ở phía trên bầu trời thành Lạc Ninh.

“Tiêu đại nhân, nơi này chính là quê hương của ta.” Hoa Tài Đầu đeo mặt nạ quỷ quay sang nói với Tiêu Thiên ở bên cạnh.

Mà bên dưới chiếc mặt nạ, vẻ mặt của hắn vô cùng phức tạp.

Dù sao, thành trì trước mắt này chính là nơi hắn sinh ra và trưởng thành.

Nếu như không phải tình thế bắt buộc thì ai lại muốn rời khỏi nơi đã nuôi dưỡng mình chứ.

Víu!

Bỗng nhiên, một tiếng xé gió truyền đến từ phía xa.

Bọn họ nhìn kỹ lại thì phát hiện những bóng dáng mặc giáp chấp duệ đang bay thẳng về phía bọn họ.

“Chúng ta là quân thủ thành Lạc Ninh, các ngươi là ai!”

Quân thủ thành Lạc Ninh tiến lên và chĩa binh khí vào đám người Tiêu Thiên.

Tiêu Thiên chỉ cần nhìn vẻ mặt của những người tộc Đầu Hoa thì biết ngay tình hình ở vực Bách Hoa không mấy lạc quan.

Vẻ mặt của đám quân thủ thành Lạc Ninh của tộc Đầu Hoa này trông vô cùng chán nản và mệt mỏi.

Như thể bọn họ vẫn luôn ở trong trạng thái tinh thần căng thẳng và khó có thể buông lỏng cảnh giác.

Chỉ sợ rằng bọn họ đã xem đám người Tiêu Thiên là kẻ địch rồi.

Có vẻ như một cuộc xung đột sắp xảy ra.

“Chờ một chút, là ta!” Lúc này, Hoa Tài Đầu gỡ mặt nạ quỷ và để lộ khuôn mặt của mình ra.

Bên này, một đám quân thủ thành đang xúm lại chuẩn bị xông lên, sau khi nhìn thấy Hoa Tài Đầu thì tỏ vẻ kỳ lạ: “Thiếu thành chủ?”

“Thiếu thành chủ, không phải người đã rời khỏi vực Bách Hoa rồi ư, sao lại quay trở lại.”

Quân thủ thành nhìn thấy Hoa Tài Đầu thì lập tức thu lại vũ khí, nhao nhao lên hỏi lia lịa.

“Việc này kể ra rất dài, nhưng lần này ta trở về là có việc quan trọng.” Nói đến đây, Hoa Tài Đầu vội vàng giải thích cho bọn họ: “Vị này chính là Đại Thiên Tôn Diêm La.”

Sau khi Hoa Tài Đầu giới thiệu xong thì không nhận được bất kỳ phản ứng nào từ Tiêu Thiên, chỉ là hắn phát hiện ánh mắt của đối phương đang yên lặng nhìn hắn sau mặt nạ quỷ.

Hoa Tài Đầu cẩn thận nhớ lại rồi lập tức bừng tỉnh, hắn vội vàng nói thêm: “Tiêu Thiên, Tiêu đại nhân!”

Nghe xong, Tiêu Thiên mới tỏ ra hài lòng và gật đầu với những đám quân thủ thành.

“Còn vị này là Long Khâu Đạo, Long Khâu tiên sinh là một trong những thành viên của đội Trọng Thản Thánh Long Kỵ Binh dưới trướng của Tiêu đại nhân.” Hoa Tài Đầu lớn tiếng giới thiệu theo sự phân phó của Tiêu Thiên.

Long Khâu Đạo yên lặng nhìn Tiêu Thiên: “...”

Tiêu Thiên quay đầu tránh né ánh mắt của Long Khâu Đạo.

Danh hào nghe thật uy phong và mạnh mẽ.

Cộng thêm thái độ khiêm tốn của Thiếu thành chủ, đám quân thủ thành này nhanh chóng hiểu ra tình hình vội vàng hành lễ với Tiêu Thiên và Long Khâu Đạo: “Bái kiến hai vị tiền bối.”

“Ừm!” Tiêu Thiên chắp hai tay ra sau lưng.

Bình Luận (0)
Comment