Cộng thêm thế cục gần đây của vực Bách Hoa ngày càng hỗn loạn khiến cho lòng người ngày càng hoang mang.
Đại đa số tộc nhân căn bản không có năng lực cũng như vốn liếng để sở hữu linh khí phi hành hư không và trốn thoát khỏi vực Bách Hoa này.
Nên chỉ đành ở lại vực Bách Hoa, yên lặng chờ đợi vận mệnh của mình, bọn họ sống hay chết đều phải xem thiên mệnh.
Nhìn những bách tính tộc Đầu Hoa bình thường xung quanh mình, Tiêu Thiên khẽ vẫy tay ra hiệu cho Hoa Tài Đầu tiếp tục dẫn đường.
Về phần Long Khâu Đạo khi nhìn bách tính tộc Đầu Hoa xung quanh, ông nhận ra trong ánh mắt bọn họ hiện lên hào quang hy vọng nên ông có chút hoang mang.
Hành động của Tiêu đại nhân vì để cứu vãn thanh danh có vẻ rất ấu trĩ.
Cũng có lẽ là vì thiên phú đặc thù của tộc Đầu Hoa nên ngài ấy muốn ghép vùng đất này với vực Thánh Ma.
Cho dù thế nào, Tiêu Thiên đã tới rồi.
Cuối cùng hắn cũng sẽ ra tay cứu giúp toàn bộ vực Bách Hoa.
Đối với bách tính tộc Đầu Hoa, sự xuất hiện của Tiêu Thiên chính là tia sáng chiếu sáng bóng tối tuyệt vọng trong lòng bọn họ.
Ngay giờ phút này, Tiêu Thiên chính là đấng cứu thế chân chính đối với bọn họ.
Phía trước.
Dưới sự hộ tống của vệ quân thủ thành và Hoa Tài Đầu dẫn đường thì bọn họ đã đến phủ thành chủ.
Hiện tại, những vệ quân này nhìn Tiêu Thiên với ánh mắt tràn đầy kính trọng xen lẫn chút e ngại.
Nam nhân này chính là sự tồn tại mà ngay cả cây hoa thần cũng phải hạ mình để lấy lòng ư?
Sau khi bọn họ tiến vào phủ thì nhận ra rằng phủ thành chủ xem ra cũng không rộng lớn xa hoa cho lắm.
Người trong phủ có chút sửng sốt khi nhìn thấy người dẫn đầu đang đeo mặt nạ quỷ.
Cho đến khi Hoa Tài Đầu tháo mặt nạ xuống lần nữa thì hạ nhân của phủ thành chủ mới kinh ngạc thốt lên: “Thiếu gia?”
“Là thiếu gia, thiếu gia đã trở về rồi!”
Từng hạ nhân trong phủ thành chủ đều giật mình la to khi thấy sự xuất hiện của Hoa Tài Đầu.
“Thiếu gia, sao người trở lại vậy?” Quản sự của phủ thành chủ vội vàng tiến đến trước mặt Hoa Tài Đầu, giọng nói có hơi gấp gáp.
Lão gia thành chủ khó khăn lắm mới đưa được cả nhà thiếu gia ra khỏi vực Bách Hoa để người có cơ hội bảo toàn tính mạng.
Thiếu gia đã chạy thoát rồi sao lại còn muốn quay trở lại tìm cái chết chứ?
“Phụ thân đâu?” Hoa Tài Đầu không đáp lại quản sự mà hỏi ngược lại.
Quản sự thoáng chút do dự nhưng cuối cùng vẫn trả lời: “Thành chủ đại nhân đang ở trong thư phòng.”
Sau khi nhận được đáp án, Hoa Tài Đầu dẫn theo Tiêu Thiên tiếp tục đi về phía thư phòng.
Nhìn bóng lưng thiếu gia, vị quản sự tuổi đã cao này nhẹ lắc đầu.
Ông không hiểu tại sao thiếu gia lại quay trở về?
Hơn nữa, ông cảm giác lai lịch của hai vị khách đi sau thiếu gia có chút kỳ quái.
Đương nhiên, Hoa Tài Đầu không biết quản sự nhà mình đang suy nghĩ lung tung như vậy.
Hắn nhanh chóng dẫn Tiêu Thiên và Long Khâu Đạo đến trước cửa thư phòng.
Hoa Tài Đầu nóng lòng đến mở cửa ra: “Phụ thân, con…”
Lời còn chưa nói xong, Hoa Tài Đầu sững sờ tại chỗ và nhìn vào bên trong thư phòng.
Tiêu Thiên bước đến cửa phòng và nhìn vào bên trong, vẻ mặt hắn trở nên khác thường.
Trong thư phòng chỉ có một nam tử đang ngồi, Tiêu Thiên chỉ cần nhìn dáng vẻ thì cũng có thể đoán được ông là phụ thân của Hoa Tài Đầu và là thành chủ thành Lạc Ninh.
Thành Lạc Ninh vốn là thành chính của bộ Lạc Ninh.
Trên thực tế, ông là thành chủ nhưng cũng có thể xem như là trưởng một bộ, một đại tướng nơi biên cương hào cường.
Căn cứ nhắc nhở của hệ thống Vượng Tài thì đối phương ở cảnh giới Ngộ Đạo cảnh thập lục giai.
Đương nhiên, Tiêu Thiên không cần hệ thống hỗ trợ phán đoán thực lực của đối phương thì hắn cũng tự cảm nhận được.
Chỉ là đối phương quá yếu so với hắn mà thôi.
Mà điều khiến hắn ngạc nhiên khi bước vào thư phòng chính là trạng thái hiện tại của phụ thân Hoa Tài Đầu, Hoa Kinh Thần.
Thần sắc của ông có chút uể oải và suy yếu.
Dưới đất có một sợi dây leo đâm thẳng vào vùng tim của ông, không ngừng phập phồng.
Dường như nó đang hấp thụ thứ gì đó trong cơ thể của ông.
Tiêu Thiên và những người khác rất ngạc nhiên trước trạng thái của Hoa Kinh Thần.
Hoa Kinh Thần cũng ngạc nhiên không kém, tại sao con trai của ông lại quay về rồi?
“Con…con quay lại làm gì!” Hoa Kinh Thần vô cùng lo lắng, không dễ gì ông mới đưa được cả gia đình con trai thoát khỏi bể khổ vực Bách Hoa.
Hiện tại, vực Bách Hoa đã hoàn toàn bị phong tỏa, không ai có thể chạy ra khỏi đây nữa.
Giờ phút này, con trai Hoa Tài Đầu trở về, há chẳng phải là tự chui đầu vào lưới, chết một cách vô ích hay sao?
“Phụ thân!” Hoa Tài Đầu vội vàng xông đến bên cạnh Hoa Kinh Thần, hắn đưa tay lên định nhổ đi dây leo đang đâm vào trái tim phụ thân mình.