Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 412 - Chương 412. Đáng Để Ngạc Nhiên Như Vậy Sao?

Chương 412. Đáng để ngạc nhiên như vậy sao? Chương 412. Đáng để ngạc nhiên như vậy sao?

Cường giả áo bào đen nghi hoặc, sau đó lông tơ dựng đứng, quay phắt người lại.

Không biết từ khi nào, không hiểu bằng cách nào, trong cung điện bỗng nhiên xuất hiện ba người lạ.

Không đúng, y từng gặp người đứng chính giữa.

Mà điều khiến y phát điên hơn là trong tay đối phương đang cầm quả thần chưa chín của y.

Trên quả… thiếu một miếng!

"Quả này ăn ngon đấy, còn nữa không?"

Trong cung điện cổ xưa này, hai nhóm người đứng đối diện nhau.

“Tiêu đại nhân, trái cây ngon như vậy sao?” Nhìn thấy vẻ mặt Tiêu Thiên, Long Khâu Đạo rất tò mò.

Quả được ngưng tụ từ trên cây thế giới, có lẽ được cấu thành từ sức mạnh không biết tên, xuất hiện dưới hình dạng quả màu vàng.

Về bản chất, nó vẫn là một loại sức mạnh.

“Mùi vị thật sự rất ngon, các ngươi nếm thử đi.” Tiêu Thiên nói xong, bẻ ra hai miếng thịt quả, ném cho Long Khâu Đạo và Hoa Tài Đầu bên cạnh.

Hai người nhận lấy thịt quả, sau khi đưa vào miệng thưởng thức, ánh mắt tỏa sáng lấp lánh.

Ngon quá!

“Nhưng mà, tại sao sau khi ăn thứ này, chỉ đơn thuần cảm thấy ngon chứ không có cảm giác gì?”Hoa Tài Đầu hơi khó hiểu, nhìn có vẻ đây là đồ tốt

Sau khi nuốt vào, hẳn sẽ tăng thực lực, hoặc là cường hóa thể lực các loại mới đúng.

Long Khâu Đạo cẩn thận nếm thử, suy đoán: “Chắc nó còn chưa chín hẳn, cho nên ăn cũng vô dụng, chỉ là ngon hơn mà thôi.”

Tiêu Thiên quay đầu nhìn Long Thu Đạo, động tác nhai cứng đờ, “Chưa chín đều ăn ngon như vậy, nếu như nó chín rồi, không phải sẽ ngon đến mức chảy nước miếng à?”

“Tiêu đại nhân......” Khóe miệng Long Khâu Đạo giật giật.

Ăn ngon đến chảy nước miếng?

Đây là tính từ quỷ quái gì vậy.

Theo lý mà nói, không phải ngài nên chú ý đến chuyện sau khi quả chín rồi thì hiệu quả tốt như thế nào sao?

“Không phải ngươi nói ngày mai mới đến à?” Cường giả áo bào đen đứng đối diện run rẩy cả người, không thể tin được mà nói.

Đôi mắt dưới mũ trùm đầu của hắn đang nhìn chằm chằm Tiêu Thiên đứng ở giữa, hai tay siết chặt chặt.

Nam nhân này, vậy mà lại nam nhân này!!!

Đánh chết hắn cũng không ngờ rằng, người đi đến vực Bách Hoa, lại là hắn!

“Buổi tối ăn hơi no, cho nên nói hai người bọn hắn đi dạo với ta.” Tiêu Thiên nhìn cường giả áo bào đen trước mặt, “Thế nhưng, chúng ta cứ đi dạo, rồi lại đi đến đây”

“Này, ngươi nói có lạ không?”

Bên cạnh Long Khâu Đạo cùng Hoa Tài Đầu, không hẹn mà cùng ôm mặt.

Đi dạo?

Lúc đến đây, tốc độ cực nhanh.

Cảnh vật xung quanh đều mơ hồ, nhìn không rõ gì cả.

Có ai đi dạo với tốc độ như vậy chứ.

Bên kia, Hoa Tri Hà bị trói tại chỗ, ông ngạc nhiên nhìn tất cả những chuyện này.

Rốt cuộc nguyên nhân của sự thay đổi đột ngột này là gì, đối với bọn họ là tốt hay xấu?

Không chỉ như thế, Hoa Tri Hà còn nhìn chằm chằm Hoa Tài Đầu.

Trong mắt hắn, nam tử quá đẹp trai có mái tóc dài màu xanh lá này, có cảm giác rất quen thuộc và gần gũi.

Cảm thấy kỳ lạ.

Rộp rộp.

Một tiếng giòn vang, khiến những người ở trong cung điện cổ xưa lại tập trung sự chú ý vào người Tiêu Thiên.

Tiêu Thiên lại cắn một miếng trái cây trong tay, nhìn cường giả mặc áo choàng đen trước mắt: “Ngươi là tộc Cổ Thần à?”

“...” Cường giả mặc áo choàng đen im lặng một lúc rồi đưa tay cởi áo choàng đen ra.

Khi chiếc áo choàng đen rơi xuống, một sự tồn tại có dáng vẻ vô cùng giống với nhân tộc lộ diện.

Điều duy nhất khác với Nhân tộc chính là hoa văn màu vàng được khắc trên da thịt, hơn nữa đỉnh đầu có sừng vàng, phía trên có khắc phù văn.

Tóc vàng mềm mại xõa tung ở phía sau, dung nhan tuấn dật, chỉ là đứng ở đó, toát lên khí chất cao quý,

Dường như, hắn chính là tồn tại tôn quý giữa trời đất này.

Không ngờ rằng, ngươi lại nhận ra thân phận của ta.” Tên tộc Cổ Thần mở miệng, tốc độ nói chậm rãi, “Ta đúng thật là tộc Cổ Thần, Đế Tân Lộ.

Hắn tự báo gia môn, thẳng thắn vô tư, thể hiện thái độ hoàn toàn hợp tác.

“Tiêu đại nhân, rất vinh hạnh được gặp lại ngài.”

Ngoài mặt, Đế Tân Lộ rất bình tĩnh.

Trên thực tế, hắn đã đau lòng đến không thể thở nổi.

Trái tim, cũng đang rỉ máu.

Hắn tiến hành kế hoạch chu đáo chặt chẽ, vất vả lắm mới tiến hành đến bước này.

Mọi thứ đã được chuẩn bị sẵn sàng, chuyện hắn cần làm tiếp theo, chính là lặng lẽ chờ đợi quả màu vàng chín.

Cuối cùng hiến tế toàn bộ vực Bách Hoa, đạt thành tựu cho bản thân.

Đặt nền móng vững chắc cho tộc của bọn họ, tiền đồ vô lượng.

Kế hoạch là hoàn hảo, hình như tương lai cũng rất tươi đẹp

Hiện thực, vô cùng tàn khốc.

Nhất là khi Tiêu Thiên xuất hiện ở trước mặt, hắn liền biết.

Xong đời rồi.

Lúc trước khi ở vực Nam Hoang, hắn đã muốn ra tay với Tử Đế Tôn kia, kết quả sau khi kế hoạch thất bại, hắn lại ngủ đông trong bóng đối trước mặt.

Im lặng chờ thời cơ.

Cho đến khi hắn bị động tĩnh cực lớn đánh thức, khi hắn vừa tình dậy đã nhìn thấy Tiêu Thiên chiến đấu với một nữ nhân Nhân tộc.

Bình Luận (0)
Comment