Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 413 - Chương 413. Đáng Để Ngạc Nhiên Như Vậy Sao? 2

Chương 413. Đáng để ngạc nhiên như vậy sao? 2 Chương 413. Đáng để ngạc nhiên như vậy sao? 2

Không, thật sự không thể gọi là chiến đấu.

Gọi là nghiền ép!

Đặc biệt là khi nhìn thấy Tiêu Thiên quát lớn một tiếng, khiến quy tắc trời đất của vực Nam Hoang hoang vu, đều nhượng bộ hắn.

Đế Tân Lộ liền hiểu được, nhân tộc trước mắt này, là người không phải người.

Đừng đi trêu chọc hắn!

Nếu không, chính là tìm chết.

Lần thứ hai Tiêu Thiên cho hắn một đòn cực lớn, chính là cảnh tượng đối phương cầm đao, cắt không gian của toàn bộ hoàng triều Đại Viêm, đóng gói mang đi.

Đợi đến sau khi Tiêu Thiên hoàn toàn rời đi, hắn mới có can đảm hiện thân, nhìn địa giới biến thành hư không đen tối trước mắt, hắn im lặng không nói nên lời.

Lúc đó, người mới hồi phục như hắn biết rằng, trên người nam tử Nhân tộc này chắc chắn có bí mật lớn.

Vốn định sau khi khôi phục, hắn sẽ đến tìm đối phương tróc nã nô dịch.

Kết quả...

Còn không đợi hắn hoàn toàn khôi phục, cũng không đợi hắn chuẩn bị tốt, Tiêu Thiên đã đi đến trước mặt hắn.

Còn ăn thành quả vất vả của mình.

Mà thứ bản thân đạt được chẳng qua chỉ là một câu tùy ý.

Ngon quá!

Rộp rộp!

Lúc này, Tiêu Thiên lại mạnh mẽ cắn một miếng.

Đế Tân Lộ mím môi, Tiêu Thiên chỉ đơn giản cắn một miếng, nhưng lại giống như là một thanh kiếm, đâm vào trái tim của mình.

Nhất là tên súc sinh này.

Ngươi ăn thì ăn.

Đừng chép miệng.

Điều này khiến Đế Tân Lộ không chỉ cảm thấy tim mình bị trúng một kiếm, mà thanh kiếm này, còn đang khuấy động!

Nhưng hắn, giận mà không dám nói gì.

Hôm nay hắn nhất định phải thẳng thắn vô tư, kéo dài thời gian để tranh thủ cơ hội sống sót cho bản thân!

Vừa rồi hắn để lộ thân phận, còn có những lời vừa nói, chính là cạm bẫy.

Tiêu Thiên nuốt thịt quả trong miệng xuống: “Chúng ta từng gặp à?

Nghe thấy đối phương chủ động đặt câu hỏi, Đế Tân Lộ lộ ra mỉm cười.

Thành công rồi!

“Đúng vậy, lúc trước khi ở vực Nam Hoang, ta đã nhìn thấy bóng dáng Tiêu đại nhân từ xa.” Đế Tân Lộ xòe một tay, chậm rãi lên tiếng, giọng điệu kéo dài: “Ngài chẳng qua chỉ hét lớn một tiếng, đã khiến quy tắc của thế giới vực Nam Hoang, phục vụ cho ngài.”

“Thật sự khiến người ta ấn tượng sâu sắc.”

Tiêu Thiên nhớ lại, nhớ tới chuyện đối phương nhắc đến, e rằng là khi hắn rời khỏi khu vực đặc thù của hoàng triều Đại Viêm, giằng co với Tử Tâm Liên lúc trước.

Khi đó, tên tộc Cổ Thần trước mắt, lại âm thầm theo dõi sao?

“Hơn nữa, ngài còn cảnh một mảnh không gian lớn ở vực Nam Hoang mang đi, sức mạnh vĩ đại như vậy khiến người khác kính phục.” Đế Tân Lộ lại mở miệng, hắn còn chắp tay với Tiêu Thiên, thái độ thành khẩn.

Hành động này của Đế Tân Lộ khiến Hoa Tri Hà và đám người tộc Đầu Hoa đều vô cùng ngạc nhiên.

Chẳng lẽ cường giả áo choàng đen này đã thay đổi tính tình rồi sao?

Từ khi nào, trở nên dễ nói chuyện như vậy!

Lúc trước, khi đối phương bắt được mấy người bọn họ, lỗ mũi hướng lên trời, căn bản là dùng cằm nhìn người, chẳng thèm để ý đến bọn họ.

Nam tử Nhân tộc này xuất hiện, sao đối phương lại cung kính như vậy?

Chuyện giống như cắt không gian mang đi, chẳng lẽ rất khó sao!

Rất nhiều linh khí trữ vật, không phải được chế tạo thành công sau khi cắt không mang đi sao.

Đáng để tên cường giả tự xưng tộc Cổ Thần này ngạc nhiên như vậy à!

Đế Tân Lộ nói xong, lại hơi khom người chắp tay hành lễ.

Kéo dài thời gian!

Đây chính là mục đích của hắn, cũng là sự chuẩn bị cho kế hoạch chạy trốn của bản thân hắn.

Nhất là hành động thẳng thắn vô tư cởi áo choàng đen ra của hắn, chính là để khiến đối phương thả lỏng cảnh giác, đạt được sự tín nhiệm ban đầu.

Sau đó, hắn giả vờ kính ngưỡng Tiêu Thiên, nói những lời hoa mỹ, thổi phồng đối phương.

Từ chuyện đối phương đoán ra thân phận tộc Cổ Thần của mình, hắn liền biết.

Nhân tộc trước mặt này, chỉ sợ là tộc Cổ Nhân.

Cho nên mới nhìn ra thân phận của hắn.

Nếu là tộc Cổ Nhân, đương nhiên đối phương biết thân phận địa vị của tộc Cổ Thần bọn họ.

Như vậy, đường đường tộc Cổ Thần nhất giai, lại tỏ ra cung kính khom lưng uốn gối với hắn.

Nam nhân trước mắt này, nhất định sẽ càng đắc ý, càng tự đắc.

Kế hoạch, vô cùng hoàn mỹ.

Nghĩ đến đây, tâm tình của hắn cũng không khỏi có chút sung sướng.

Hắn ngẩng đầu lên, muốn nhìn vẻ mặt của Tiêu Thiên.

Có đắc ý vênh váo giống như dự đoán hay không......

Vèo!

Một khuôn mặt, gần trong gang tấc.

Trong nháy mắt đó, trái tim Đế Tân Lộ suýt nữa đột nhiên ngừng đập.

Rộp rộp!

Tiêu Thiên ném miếng thịt quả cuối cùng trong tay vào miệng nhai nuốt, hắn nhìn nụ cười mỉm cứng đờ của Đế Tân Lộ: “Ngươi đang cười gì vậy?”

“Tiêu đại nhân, chỉ là nhìn thấy ngài, ta cảm thấy vui từ tận đáy lòng mà thôi?” Đế Tân Lộ nhanh chóng phản ứng lại, lên tiếng giải thích.

Tiêu Thiên nuốt thịt quả xuống, vẫn nhìn chằm chằm Đế Tân Lộ không buông: “Ta là cha ngươi à?”

Một câu nói bất thình lình khiến Đế Tân Lộ nhất thời nghẹn lời, hai tay siết chặt.

Bình Luận (0)
Comment