Sau đó, trong ánh mắt kinh hoàng của Long Khâu Đạo và Đế Tân Lộ, Tiêu Thiên bất thình lình đặt tâm của hai thế giới lại với nhau và bắt đầu nhào nắn chúng bằng cả hai tay.
Ầm ầm!
Khi hai viên tâm thế giới tiếp xúc với nhau thì lập tức vỡ nát, lực lượng khủng khiếp của thế giới phun ra ngoài.
Đám người ở gần có thể cảm nhận rõ ràng lực lượng có thể hủy diệt thiên địa trong lòng bàn tay Tiêu Thiên.
Nhưng hai bàn tay mười ngón tay của Tiêu Thiên như thể một cái lồng giam không thể phá vỡ, khóa chặt lực lượng ở trong đó và khiến nó không có cách nào tác động ra bên ngoài.
Trước ánh mắt kinh hãi của mọi người, hai tâm thế giới bị Tiêu Thiên thô bạo vò lại với nhau.
Không chỉ như thế, tâm thế giới bị vò cùng với nhau còn bị Tiêu Thiên nhào nặn như đất sét vậy.
Khả năng khống chế lực đạo của Tiêu Thiên thật đáng sợ, ngón tay nhẹ nhàng nhào nặn, móng tay như đao khắc đang tỉ mỉ tạo hình cho tâm thế giới.
Sau đó, hai tâm thế giới bị nhào nặn thành hình một người bé nhỏ vô cùng đáng yêu.
Người nhỏ bé đáng yêu này có cái đầu to to, miệng mỉm cười, mặc trang phục hầu gái, hai tay khoanh lại phía trước, trông rất nhu thuận và yên tĩnh.
Trong điện phủ cổ hoàn toàn chìm vào sự yên tĩnh.
Sau khi được giải trói buộc thì đám người Hoa Tri Hà ngoan ngoãn ngồi yên không dám động đậy và nhìn về phía Tiêu Thiên.
Trong đầu bọn họ đều là dấu chấm hỏi.
Theo đà tiến triển của tình thế trước mắt đã vượt quá sức tưởng tượng và nhận thức của bọn họ.
Ở bên kia, Hoa Tài Đầu chắp hai tay sau lưng và an tĩnh đứng bên cạnh Tiêu Thiên.
Mặc dù hắn rất giật mình nhưng cũng không ngạc nhiên mấy.
Hắn làm người đi theo Tiêu Thiên được một khoảng thời gian ngắn và đã quá quen với những việc tương tự như thế này rồi.
Một nam nhân trực tiếp xuyên qua hư không và đập nát mọi mảnh vỡ thế giới.
Hành vi như bây giờ thì có gì bất ngờ chứ?
Mà Long Khâu Đạo thì càng không bất ngờ nữa.
Chỉ là xem tâm thế giới như bùn đất để nhào nặn chơi mà thôi, có gì đâu phải ngạc nhiên.
Nhất là những người tộc Cổ Thần đang ngồi trên mặt đất, bọn họ có cần phải nhìn muốn lòi con mắt ra vậy không?
Thậm chí, Tiêu đại nhân còn muốn ghép các thể giới giới vực lại với nhau nữa kìa.
Chỉ có mỗi hai viên tâm thế giới thì đã là gì.
Đương nhiên, người tí hon mà Tiêu đại nhân nhào nặn trông cũng dễ thương mà.
Không ngờ rằng, Tiêu đại nhân còn là thợ thủ công.
Về phần Đế Tân Lộ đang ngồi trên mặt đất thì đầu óc vẫn đang là một mớ hỗn độn.
Hắn rất hoang mang.
Trước khi ngủ say, tộc bọn họ là một tộc cao quý, danh giá và cường đại nhất.
Tại sao sau khi bọn họ tỉnh dậy thì mọi thứ đã thay đổi.
Hơn nữa, Đế Tân Lộ rất muốn có ai đó nói cho hắn biết.
Rốt cuộc, Tiêu Thiên ở trước mặt hắn là thứ quỷ gì, có thật là con người không?
Vừa nãy hắn đã làm gì vậy?
Đó là tâm thế giới, là hạch tâm ngưng tụ của hai thế giới giới vực, là hiển hóa của quy tắc.
Chứ không phải là bùn đất cho ngươi chơi đâu!
Điều khiến Đế Tân Lộ cảm thấy kinh khủng không phải là việc Tiêu Thiên nhào nặn ra một bé búp bê.
Mà là búp bê do một cường giả lợi hại như ngài nhào nặn ra…
Trông thật đáng yêu!
“Hừm, mi thích không? Tiêu Thiên thầm hỏi khi nhìn vào tâm thế giới đã được nhào nặn thành phiên bản Q của hệ thống Vượng Tài.
[Vô cùng cảm tạ chủ nhân, tôi cảm thấy vạn phần vinh hạnh.]
“Được rồi, mi cất nó đi.” Tiêu Thiên nói xong thì phiên bản Q của tâm thế giới trong tay hắn lập tức biến mất, dung nhập vào trong hệ thống.
Ầm ầm!
Gần như trong nháy mắt, thiên địa trong vực Bách Hoa chấn động, mức độ linh khí nồng đậm bắt đầu tăng vọt một cách điên cuồng.
Mọi người trong điện đường cổ lão đều có thể cảm nhận rõ ràng.
“Cấp độ của vực Bách Hoa tăng lên rồi!” Long Khâu Đạo kinh ngạc khi cảm nhận được thiên địa biến hóa.
Sự dung hợp của tâm thế giới giống như một thời cơ và một chất xúc tác.
Dưới sự kích thích như vậy, vực Bách Hoa đã thành công tăng cấp độ lên và trở thành thế giới giới vực thượng vị!
Lúc này, Long Khâu Đạo chợt nghĩ đến một vấn đề.
Không biết sơn vực Huyền Phú Sơn có thể tăng cấp độ trở thành thế giới giới vực thượng vị không?
Đợi Tiêu đại nhân dung hợp hai thế giới giới vực rồi ghép chúng với vực Thánh Ma.
Vậy thì thực lực của Lạc Thao Thiên sẽ tăng đến mức nào?
Nhớ đến năm xưa, Nhân hoàng đại nhân thuyết phục ông tìm một bạn đồng hành rồi ở lại đó nhưng ông luôn giả vờ không nghe thấy.
“Đáng tiếc, có lẽ bây giờ đã không còn kịp nữa rồi.” Long Khâu Đạo ngẫm nghĩ và cảm thấy có chút tiếc nuối.
“Ách xì!”
Bên trên tường thành của phòng tuyến chiến trường hư không Vẫn Viêm.
Lạc Thao Thiên hắt hơi, xoa xoa mũi và nói: “Thật kỳ lạ, trời hôm nay cũng không lạnh lắm, hay là ai đang nghĩ đến ta?”