Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 417 - Chương 417. Ngươi Không Biết Biệt Danh Của Võ Linh Quân Sao?

Chương 417. Ngươi không biết biệt danh của Võ Linh quân sao? Chương 417. Ngươi không biết biệt danh của Võ Linh quân sao?

“Với cảnh giới này của ngài, có lẽ đôi khi có người nghĩ đến ngài thì sẽ khiến ngài có phản ứng như vậy.” Bên cạnh, Vũ Tâm Nhứ suy đoán.

“Chưa biết chừng, chính là đám người Võ Linh quân đang nghĩ đến ta đấy.” Lạc Thao Thiên vừa nói vừa nheo mắt nhìn đại địa hoang vu ở phía xa.

Trong khoảng thời gian này, bên bọn họ đã nhận được tình báo.

Quân tiếp viện của Võ Linh quân ngày càng nhiều, chỉ e rằng một trận đại chiến khác lại sắp bắt đầu.

Năm xưa, không gian của chiến trường hư không Vẫn Viêm bị phá vỡ khiến dòng chảy hỗn loạn trong không gian đột nhiên rơi xuống, gây tổn thất nặng nề cho đối phương.

Sau đó, ông bị bắt đi và phải nhờ người huynh đệ tốt vừa mới quen tới cứu được ông ra.

Nhưng kiểu vận khí tốt như thế này không phải lúc nào cũng có.

“Long Khâu Bạch Thanh rời đi được một khoảng thời gian rồi, không biết quân tiếp viện hậu phương có thể tới hay không?” Lạc Thao Thiên lòng có hơi lo lắng khi nói đến đây.

Vũ Tâm Nhứ khẽ lắc đầu, bà không mong đợi quá nhiều vào quân tiếp viện được huy động gấp rút từ hậu phương: “Trước đây, tuyến phòng ngự thứ hai ở sơn vực Huyền Phú thường xuyên cắt xén tài nguyên của chúng ta.”

“Muốn bọn họ tiếp viện đúng là mơ mộng hão huyền, bọn họ không quấy rối là đã may mắn lắm rồi.”

“Liên minh bách tộc đã không còn như trước nữa, bây giờ nội bộ bẩn thỉu khiến ai cũng phải buồn nôn.”

“Điều duy nhất chúng ta có thể trông cậy là Long Khâu Bạch Thanh yêu cầu Tô minh chủ đích thân ra tay.”

Lạc Thao Thiên gật đầu tán thành lời của thê tử.

Vấn đề của sơn vực Huyền Phú đã tồn tại từ rất lâu rồi.

Ông không thể hoàn toàn ký thác hy vọng lên người bọn họ được.

“Tiếp theo, chúng ta phải dựa vào bản thân rồi.” Lạc Thao Thiên nhìn xa xăm và cảm nhận được lực lượng trong cơ thể: “Mặc dù, ta không biết vực Thánh Ma đã xảy ra chuyện gì.”

“Nhưng trong đoạn thời gian này, thực lực của ta vẫn đang dần dần tăng lên liên tục.”

“So với trước đây, lực chiến đấu của ta hiện tại rất khủng khiếp, nếu dựa vào tuyến phòng ngự để trấn thủ thì không phải là không có khả năng ngăn cản được viện quân của đối phương.”

Lời của trượng phu khiến Vũ Tâm Nhứ ở bên cạnh gật gù tán đồng.

Đúng vậy.

Gần đây, tình trạng vực Thánh Ma dường như càng ngày càng tốt, thực lực của trượng phu nhanh chóng tăng lên khiến sự tự tin của quân trấn thủ càng tăng thêm.

Lạc Thao Thiên biết rõ, bây giờ đối với đại quân trấn thủ chiến trường thì sĩ khí quan trọng đến nhường nào.

Vì vậy, trong khoảng thời gian này, ông thỉnh thoảng sẽ chủ động khiêu khích, vượt qua khu vực chiến trường, tấn công đối phương để thăm dò tình hình cường giả bạo tạc của chiến thành tiên phong.

Việc này không chỉ có thể gây sự uy hiếp nhất định cho bên Võ Linh quân, đồng thời khích lệ sĩ khí cho quân trấn thủ tuyến phòng ngự chiến trường hư không.

Hiệu quả rất thành công.

Nhưng nội tâm Lạc Thao Thiên vẫn có chút lo lắng.

Thực lực của ông có quan hệ mật thiết với vực Thánh Ma, nếu vực Thánh Ma xảy ra chuyện gì lớn khiến thực lực của ông giảm xuống thì thật rắc rối.

Ông hiểu rất rõ tính tình của con gái tiểu Ái nhà mình.

Gần đây, thực lực của ông tăng lên nhanh chóng khiến Lạc Thao Thiên thật sự lo lắng không biết con gái mình bị trời xui đất khiến làm ra việc gì càn rỡ hay không?

Cho nên mới dẫn đến chiến lực của ông tăng lên?

“Cũng không biết lão đệ tốt của ta đang ở nơi nào.”

“Đến lúc quân tiếp viện của Võ Linh quân phát động cuộc tấn công quy mô lớn, liệu hắn có thể ra tay giúp đỡ hay không?” Lạc Thao Thiên vừa có chút mong chờ vừa có chút nhớ nhung.

Thực lực vị lão đệ này của ông rất mạnh mẽ, chỉ cần có hắn ở đây thì tuyến phòng ngự không cần lo lắng nữa.

“Thôi được rồi, ngày nào cũng nghe ngài nhắc đến người huynh đệ này khiến lỗ tai ta sắp đóng kén luôn rồi.” Vũ Tâm Nhứ đứng bên cạnh bất lực nhìn trượng phu bà lên tiếng.

Kể từ khi trượng phu Lạc Thao Thiên được một cường giả Nhân tộc xa lạ kia cứu được và hai người kết bái huynh đệ thì ông vẫn luôn nhớ mãi không quên.

Ông thường xuyên lẩm bẩm, nhắc mãi người huynh đệ này.

Người không biết còn tưởng rằng hai người chắc đã quen biết nhiều năm và có tình cảm cực kỳ thắm thiết như huynh đệ ruột thịt.

“Nàng nói sai rồi, hắn đã cứu mạng của ta và lại trượng nghĩa ra tay giúp đỡ chiến trường tiên phong, hắn là người rất có tình có nghĩa.”

“Ta thấy thật đáng tiếc khi không thể cùng huynh đệ tốt này uống mấy chén rượu hay cùng kề vai chiến đấu, cùng ngủ, cùng hàn huyên vui vẻ một phen.”

Lạc Thao Thiên xua xua tay nhìn Vũ Tâm Nhứ, đôi mắt ông đầy ắp sự mong chờ, hy vọng có thể trùng phùng với Tiêu Thiên một lần nữa.

Nhìn bộ dạng của trượng phu, Vũ Tâm Nhứ chỉ đành bất lực lắc đầu.

Bệnh cũ của ông tướng này lại tái phát rồi.

Có điều, bà không cảm thấy kỳ quái.

Trong tộc Thánh Ma, những người có thiên phú vượt trội sẽ cực kỳ giống với tổ tiên bọn họ.

Người giống tổ tiên Thánh Ma nhất chính là cữu cữu của ông, ông ấy là một người rất coi trọng nghĩa khí.

Bình Luận (0)
Comment