Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 418 - Chương 418. Ngươi Không Biết Biệt Danh Của Võ Linh Quân Sao? 2

Chương 418. Ngươi không biết biệt danh của Võ Linh quân sao? 2 Chương 418. Ngươi không biết biệt danh của Võ Linh quân sao? 2

Nếu như ông ấy không coi trọng nghĩa khí thì sao có thể giới thiệu muội muội của mình cho Nhân hoàng được?

Nếu như không có chuyện đó thì làm gì có được tộc Thánh Ma như ngày hôm nay.

Vũ Tâm Nhứ mỉm cười cảm khái về chuyện xưa của tổ tiên, trong khi Lạc Thao Thiên đang vịn tay vào tường thành của tuyến phòng ngự và ngắn nhìn xa xăm.

Khi ông đang nghĩ ngợi về thời khắc đoàn tụ với huynh đệ tốt.

Thì lúc này.

Tiêu Thiên, lão đệ tốt được nhạc phụ đại nhân của mình nhớ thương, đang ngồi xổm và yên lặng nhìn Đế Tân Lộ của tộc Cổ Thần ở trước mặt.

“Ngươi…” Tiêu Thiên vừa mới lên tiếng thì đã bị Đế Tân Lộ chặn họng.

“Lần này, ta nhận thua.” Đế Tân Lộ cười khổ, khẽ lắc đầu nhìn Tiêu Thiên trước mặt.

Trong khoảnh khắc, toàn thân Đế Tân Lộ chấn động.

Két! Két! Két!

Cùng với những âm thanh không ngừng vỡ vụn, sinh cơ trong cơ thể Đế Tân Lộ lập tức bị cắt đứt, vô số khí tức lưu chuyển ra ngoài.

Khi khí tức sinh mệnh hắn tuôn ra, nó bắt đầu xâm nhập vào trong cổ thụ hoa thần.

Đế Tân Lộ biết mình không thể làm gì trước mặt Tiêu Thiên nên hắn định dùng phương thức tự sát để kết thúc đi sinh mệnh của mình.

“Ngươi thật sự vô cùng cường đại, nghịch thiên đến không thể tưởng tượng nổi.”

Khóe miệng Đế Tân Lộ bắt đầu trào ra máu tươi, ánh mắt nhìn chằm chằm Tiêu Thiên ở trước mặt: “Đối với ta của hiện tại, quả thật không có cách nào có thể chống lại sự tồn tại như ngươi.”

“Tuy nhiên, đại kiếp sắp ập đến, cho dù thực lực của ngươi có thông thiên cường hãn đến mức độ như thế thì có lẽ cũng không có cách nào sống sót được.”

“Đừng vui mừng quá sớm.”

“Ta chỉ chết sớm hơn ngươi một chút mà thôi, khi nào đại kiếp ập đến thì ngươi cũng không thể tránh khỏi cái chết.”

Tiêu Thiên không nói lời nào, Long Khâu Đạo ở bên cạnh cau mày: “Chẳng lẽ đại kiếp mà ngươi nói đến là việc Võ Linh quân không ngừng tiến công trên chiến trường hư không ư?”

“Võ Linh quân?” Đế Tân Lộ trong thời khắc hấp hối, đã bật cười lớn khi nghe Long Khâu Đạo nói.

“Đồ con lươn nhỏ nhà ngươi thật thiển cận, ngươi đừng có tỏ vẻ như chuyện gì cũng biết đi.”

“Võ Linh quân mà là đại kiếp ư, thật nực cười!”

“Ngươi có biết biệt danh của Võ Linh quân là gì không hả?”

“Pháo hôi quân!”

“Đó chẳng qua chỉ là một đám chủng tộc đê tiện bị bắt làm nô dịch, chúng chỉ là pháo hôi dùng để dò đường thôi.”

“Đại kiếp ư? Ha ha ha…”

“Xem ra, mặc dù ngươi đi theo một sự tồn tại cường đại nhưng cũng chỉ là một kẻ vô tri mà thôi.”

Lầm bầm đến đây, Đế Tân Lộ từ từ nhắm mắt lại và chờ đợi cái chết đến gần.

Với sự kiêu ngạo cuối cùng của mình, Đế Tân Lộ dứt khoát lựa chọn cái chết.

Bởi vì trước mặt cường giả như Tiêu Thiên, hắn không có cách nào thoát khỏi vận mệnh tử vong.

Vì vậy, thân là một người tộc Cổ Thần cao quý, tự sát chính là phẩm giá cuối cùng của hắn.

“Ah…thật là ấm áp.” Đế Tân Lộ cảm khái không thôi, rõ ràng là hắn đã rơi vào cái chết lạnh lẽo và tối tăm.

Mà sao hắn lại cảm thấy ấm áp như thế?

Chẳng lẽ các tiền bối đã khuất của tộc ổ Thần đã đích thân đến nghênh đón mình ở thế giới bỉ ngạn hay sao?

Đế Tân Lộ vẫn có thể cảm nhận được bàn tay khoan hậu và ấm áp đang vuốt ve khuôn mặt của mình.

Cảm giác này giống như được phụ thân vuốt ve vậy.

Đáng tiếc, khi bàn tay này rút ra khỏi gương mặt hắn thì đã lấy đi cảm xúc đó.

Điều hắn có thể cảm nhận được tiếp theo chính là chưởng phong đập vào mặt mình.

Hửm?

Chưởng phong?

Đế Tân Lộ đang nhắm mắt nhưng cái não nhỏ của hắn rất nghi hoặc.

Sắp chết rồi, đâu ra…

Bốp!!

Âm thanh rõ ràng và giòn giã của tiếng tát tai vang vọng khắp điện đường cổ lão, gương mặt Đế Tân Lộ đau đớn đến nỗi tê liệt.

Đế Tân Lộ vô thức ôm mặt và mở mắt ra.

Đập vào tầm mắt hắn là mấy khuôn mặt đang nhìn chằm chằm hắn.

“Chiêu này là do người khác dạy ta, nếu như người mà ngươi cứu mãi không tỉnh dậy thì hãy quất hắn một cái bạt tai, cam đoan có tác dụng.” Tiêu Thiên vừa chỉ vào Đế Tân Lộ đang mê mang vừa nói với người ở hai bên.

Long Khâu Đạo vẫn không nói lời nào, ông chỉ thương hại nhìn Đế Tân Lộ mắt đờ đẫn nằm trên mặt đất.

Muốn chết ư?

Đùa kiểu gì thế, nào có đơn giản như vậy chứ.

Hoa Tài Đầu thì lại cảm thấy rất thú vị, chỉ cần Tiêu Thiên mở miệng quát cổ thụ hoa thần một tiếng là nó đã nhả khí tức sinh mệnh của Đế Tân Lộ vừa mới nuốt chửng được chảy ngược về lại cơ thể hắn.

Cổ thụ hoa thần ngoan ngoãn nghe lời, không những nó rót khí tức trở về mà còn thuận tiện hỗ trợ trị liệu một chút thương thế, quả thật là khả năng phục vụ hết chỗ chê mà.

Ngay lúc đó, Hoa Tài Đầu cảm thấy lực áp chế cổ thụ hoa thần của tộc Hoa Thần mình có lẽ còn không bằng cuống họng của Tiêu đại nhân.

Bình Luận (0)
Comment