Về phần Hoa Tri Hà mặt dày giả vờ là người của mình lại gần tò mò quan sát Đế Tân Lộ.
Ông là kẻ cầm đầu hãm hại vực Bách Hoa bọn họ, đây là lần đầu Hoa Tài Đầu quan sát ngoại hình của ông một cách cẩn thận như vậy.
Trông ông không có gì quá đặc biệt, nhìn rất giống với tộc Đầu Hoa bọn họ.
Bọn họ đều có thứ mọc trên đầu, chỉ là đầu ông ta mọc sừng thay vì mọc hoa như bọn họ mà thôi.
“Tại sao?” Đế Tân Lộ ôm mặt kinh ngạc nhìn Tiêu Thiên.
Vậy mà đối phương lại cứu sống mình?
Kẻ ra tay giúp đỡ lại còn là cổ thụ hoa thần ư?
Bản thân cổ thụ hoa thần là do tộc Cổ Thần tạo ra, chỉ có tộc Hoa Thần được sinh ra từ tộc Cổ Thần bọn họ mới có thể trấn áp được nó.
Tiêu Thiên chỉ là người Nhân tộc, làm sao hắn có thể khống chế được cổ thụ hoa thần trong thời gian ngắn như vậy?
Từ tình trạng bên trong cơ thể, Đế Tân Lộ đại khái biết được nguyên nhân khiến hắn hồi phục.
Chính là cổ thụ hoa thần trả lại khí tức sinh mệnh cho mình, đồng thời nó còn hao phí bản nguyên sinh mệnh của nó để cứu chữa mình.
Rốt cuộc, Tiêu Thiên đã làm gì mà khiến nó sợ hãi đến mức như vậy?
“Vì sợ tội mà tự sát không phải là thói quen tốt đâu nghen. Đối với ngươi thì dễ dàng nhưng đối với bách tính vực Bách Hoa bị ngươi hãm hại thì phải làm sao đây?” Tiêu Thiên dùng một tay lôi Đế Tân Lộ đứng dậy.
Tiêu Thiên vừa nói vừa đưa tay ra giật mạnh nạp vật giới và vòng tay trữ vật ra khỏi tay của Đế Tân Lộ.
Linh khí trữ vật mà Đế Tân Lộ đem theo có phẩm chất cực kỳ cao. Một khi đối phương chết đi thì chúng cũng sẽ vỡ vụn theo để ngăn cản kẻ địch lấy được những đồ vật bên trong.
Cho nên, biện pháp tốt nhất chính là giải khai phong ấn trên linh khí trữ vật khi đối phương vẫn còn sống.
Tiêu Thiên cầm nạp vật giới và vòng tay trữ vật, nhẹ nhàng dùng chút sức đã khiến cấm chế phong ấn trên chúng không còn sót lại gì.
Đế Tân Lộ giật mình trừng mắt nhìn Tiêu Thiên.
Hóa ra, đối phương nghĩ cách cứu sống mình chỉ vì thứ này thôi sao?
Không phải vì bất kỳ tình báo hay cơ mật nào mà chỉ vì những vật ngoài thân này thôi?
Điều khiến Đế Tân Lộ ngạc nhiên hơn nữa chính là: rốt cuộc đối phương đã làm như thế nào mà có thể trực tiếp xóa đi ấn ký chỉ thuộc về hắn trên Linh khí trữ vật này.
“Những thứ này coi như là tiền phạt, ta đoán ngươi cũng không có ý kiến gì đâu ha.” Tiêu Thiên vừa nói vừa quan sát Đế Tân Lộ rồi hỏi Long Khâu Đạo bên cạnh: “Thứ hắn đang mặc trên người…”
“Phẩm chất vật liệu rất cao, có giá trị không nhỏ.” Long Khâu Đạo nhìn chằm chằm vào nó hồi lâu, sau khi quan sát kỹ càng, ông giải thích với Tiêu Thiên: “Nếu cắt chỉ tháo chúng ra và tinh chế rồi khâu lại thì có thể tạo ra rất nhiều đồ tốt.”
“Dùng vật liệu này làm rèm cửa phòng ngủ để cải tạo lại chiến hạm hư không thì cũng được nhỉ?” Mắt Tiêu Thiên sáng lên, nhìn chằm chằm Long Khâu Đạo.
Áo bào mà Đế Tân Lộ đang mặc lúc này là một Linh khí phòng ngự thượng hạng, nó có màu vàng nhạt và đường vân giống như sừng vàng trên thân thể và đỉnh đầu của hắn, trông rất đẹp mắt.
Hiển nhiên, Tiêu Thiên đã nhắm trúng nó.
Long Khâu Đạo thương hại liếc nhìn Đế Tân Lộ bên cạnh rồi khẽ gật đầu với Tiêu Thiên: “Tiêu đại nhân, quả thật nó là thượng phẩm.”
“Vậy thì được.” Tiêu Thiên vừa nói vừa đưa tay ra cởi áo bào của Đế Tân Lộ ra.
“Chỉ dùng vỏn vẹn những tài nguyên bên trong Linh khí trữ vật này để bồi tội thì vẫn không đủ.”
“Cộng thêm, lần này vì ngươi mà đến vực Bách Hoa đã khiến ta lãng phí rất nhiều thời gian cũng như chậm trễ nhiều công việc như vậy.”
“Cho nên, ngươi bỏ ra chút tổn thất phí để bồi thường cho ta là hợp tình hợp lý.”
Tiêu Thiên vừa nói vừa nhấc Đế Tân Lộ lên và cưỡng ép động thủ.
Đế Tân Lộ muốn phản kháng nhưng trước lực lượng đáng sợ của Tiêu Thiên khiến hắn trông giống như một đứa bé, mặc ý đối phương đùa giỡn.
Thần bào kim văn được luyện chế từ tơ Thần huyền thiên kim, nhung tinh luyện Khai cổ huyền và sợi tằm ngọc Thanh tâm ở trên người hắn cứ như vậy bị Tiêu Thiên thô bạo cởi ra.
Toàn thân hắn trần trùng trục chỉ còn mỗi cái quần cộc, nửa thân trên lộ ra thân hình cường tráng cùng đường vân kim sắc khắp người.
Đế Tân Lộ ôm người, mắt đỏ hoe nhìn Tiêu Thiên đưa thần bào kim văn cho Long Khâu Đạo cất đi.
Trong điện đường cổ lão không có gió.
Nhưng toàn thân Đế Tân Lộ vẫn run rẩy, đồng thời hắn cũng vô cùng nhục nhã.
Tại sao?
Sao người ở trước mặt lại không để cho hắn chầu trời luôn cho rồi.
Hắn cứu mình sống lại, nếu như hắn muốn nghiêm hình tra tấn để moi tình báo từ miệng mình thì Đế Tân Lộ còn có thể chấp nhận được.
Nhưng Tiêu Thiên đã làm gì?
Hắn cứu tính mạng của mình chỉ để lột y phục của mình làm rèm cửa?
Nhục nhã quá đi?
Tên Tiêu Thiên này không phải là người mà.
Rốt cuộc trong đầu hắn đang nghĩ cái gì vậy, hắn mạnh đến mức có thể muốn làm gì thì làm sao?