“Ngươi đang làm cái gì vậy hả, ngươi đánh ta đi, ngươi ra tay với ta đi!”
“Ngươi dùng hình, ngược đãi ta để moi tình báo từ ta đi mà!”
Đế Tân Lộ sụp đổ rồi, hắn gào thét vào mặt Tiêu Thiên.
Nhưng mà.
Sau khi gào lên, Đế Tân Lộ thấy Tiêu Thiên đang nhìn hắn với vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc và chân thành.
“Không thể được!”
Đế Tân Lộ ngơ ra: “Tại sao?”
Tiêu Thiên dùng giọng điệu chính nhân quân tử để nói: “Bởi vì ta là người tốt.”
“...” Đế Tân Lộ trầm mặc và chậm rãi đưa tay lên bóp cổ mình.
Hắn chịu không nổi nữa rồi.
Hắn muốn bóp chết chính mình.
Rắc rắc!
Đế Tân Lộ ấm ức, tự bẻ cổ mình.
Nhưng cái chết lạnh lẽo không đến như hắn mong đợi.
Mà thứ giáng xuống lại là một bạt tay khác của Tiêu Thiên, quất cho hắn tỉnh cả người.
Gương mặt quen thuộc đang nhìn xuống hắn, khung cảnh bốn phía đập vào mắt hắn hoàn toàn không khác gì trước đây.
Nhưng nội tâm hắn đang âm thầm vỡ vụn.
“Lúc trước đã nói với ngươi rồi, ngươi phạm phải tội lớn như vậy ở vực Bách Hoa, há có thể trốn tránh trách nhiệm, tưởng chết là hết hả?”
“Yên tâm đi, ta sẽ không nghiêm hình tra tấn ngươi đâu, Long Khâu Đạo từng nói có thể suy đoán dựa vào dao động linh hồn của ngươi.”
“Có lẽ linh hồn ngươi có lập khế ước, một khi hồn bị tra xét và để lộ bí mật gì đó, chỉ e linh hồn sẽ tan vỡ mà chết.”
“Mà bản thân ngươi cũng hết cách chủ động nói ra bí mật lớn gì đó, đúng không?” Tiêu Thiên vỗ vào Đế Tân Lộ đã tỉnh táo trở lại, dáng vẻ như thể tất cả đều vì nghĩ cho ngươi.
Đế Tân Lộ trần truồng, nghe được lời Tiêu Thiên nói với mình, không biết tại sao sâu trong lòng lại cảm thấy không tốt lắm.
Thậm chí, hắn còn hơi sợ hãi.
Nói thật, tuy Đế Tân Lộ đã ngủ say biết bao nhiêu năm, nhưng trước khi ngủ say hắn là người hiểu nhiều biết rộng, đi vạn dặm đường, có không ít trải nghiệm.
Đối với hắn, xung đột, chém giết hay thắng bại đã là loại chuyện quen quá hóa thường.
Nhưng hắn thật sự chưa từng gặp qua dạng người nào giống Tiêu Thiên bao giờ.
Không nói đạo lý!
“Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?” Tay Đế Tân Lộ khẽ run lên, nhìn Long Khâu Đạo bên cạnh đang bắt đầu ngưng tụ khế ấn nô lệ và đi về phía hắn.
Hắn đạp hai chân xuống đất, trong nội tâm dâng lên cơn khủng hoảng, muốn lui lại trốn thoát.
“Không sao đâu, chỉ là ta đang kinh doanh một trang trại chăn nuôi, nghĩ đến cổ thụ hoa thần ở vực Bách Hoa quá lợi hại nên định lấy vài cành lá qua đó dựng thành một cây hoa thần ấy mà.”
“Có cây hoa thần này rồi, đương nhiên môi trường sống của gia súc trong trang trại chăn nuôi sẽ tốt hơn.”
“Chẳng qua trồng cây cần người gánh phân, bón phân, hết lòng chăm sóc, không phải vừa khéo hợp với ngươi đấy à?” Hai mắt Tiêu Thiên tỏa sáng, vỗ vai Đế Tân Lộ.
“Ngoài ra, đến lúc dung hợp thống nhất lãnh thổ, chắc chắn phải trồng thêm không ít cây hoa thần để cải thiện môi trường.”
“Thực lực ngươi rất khá, tốc độ đi lại cũng nhanh, khẳng định năng lực giải quyết công việc rất mạnh.”
“Khi đó, mọi chuyện gánh phân, bón phân cho cây hoa thần đều giao hết cho ngươi lo liệu!”
“Đây là sự khởi đầu cho quá trình chuộc tội của ngươi. Dùng đôi tay ngươi, dùng mồ hôi vất vả cần cù để rửa sạch tâm hồn tội lỗi của ngươi.”
“Nếu ngươi là người bình thường thì ta đã chả cần làm gì. Thế nào, cảm động không?”
Tiêu Thiên mỉm cười, chân thành nói với đối phương.
Đế Tân Lộ hoàn toàn mờ mịt, vừa rồi hắn nghe được cái gì?
Ta đường đường là tộc Cổ Thần cao quý nhưng đối phương lại bắt mình đi trồng cây?
Trồng cây cũng thôi đi, còn gánh phân, bón phân nữa!
“Đóng ấn!” Tiêu Thiên dứt lời lập tức hô lên với Long Khâu Đạo bên cạnh.
Long Khâu Đạo gật đầu, tập trung ánh mắt, ngưng tụ khế ấn nô lệ trong lòng bàn tay rồi đột ngột ấn lên mặt Đế Tân Lộ.
Cạch!
Ánh sáng vàng lóe lên, một chưởng của Long Khâu Đạo bị ánh sáng mờ ảo kia chặn lại, không thể ấn xuống được.
“Đây...” Long Khâu Đạo nhìn thấy cảnh này, hết sức kinh ngạc.
Không nô dịch hắn được ư?
Đây là lần đầu tiên Long Khâu Đạo gặp phải tình huống này.
“Xảy ra chuyện gì thế?” Tiêu Thiên nhìn Long Khâu Đạo. Ông vậy mà không thể đóng ấn xuống được.
Long Khâu Đạo nhìn chằm chằm Đế Tân Lộ: “Kết hợp tình huống này với lời đối phương vừa nói, e rằng đúng như hắn nói, tộc Cổ Thần cực kỳ cao quý và hùng mạnh.”
“Cấp bậc vị giai của tộc Thánh Long bọn ta không trấn áp được tộc Cổ Thần bọn chúng. Do đó khế ấn nô lệ không có hiệu quả.”
Khế ấn nô lệ vẫn có điều kiện hạn chế. Ngoại trừ việc đối phương không thể phản kháng.
Cấp bậc chủng tộc vô cùng quan trọng.
Ở thế giới này, cấp bậc chủng tộc được chia làm thượng, trung và hạ.
Chẳng hạn như tộc Thánh Long chính là chủng tộc thượng vị, hiện giờ tộc Hoa Thần sau khi biến hóa cũng giống vậy.
Trên thực tế, Song Giác ma tộc chỉ được xem là chủng tộc trung vị.