Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 442 - Chương 442. Ngươi Không Thoát Khỏi Lòng Bàn Tay Của Ta Được Đâu

Chương 442. Ngươi không thoát khỏi lòng bàn tay của ta được đâu Chương 442. Ngươi không thoát khỏi lòng bàn tay của ta được đâu

Tử Cực Vô Địch, Nhân Hoàng Nhân tộc.

Mặc dù, theo tình hình trước mắt cho thấy, trận pháp trên tường thành phòng tuyến đó rất bình thường, hình như không có mai phục gì cả.

Nhưng Huyết Duệ không dám cược, ai biết được trận pháp trên tường thành phòng tuyến bình thường có thật sự đơn giản như trên bề mặt hay không?

Hơn nữa, ở phía bên Võ Linh quân có một quy củ bất thành văn.

Nhân Hoàng Tử Cực Vô Địch đốc chiến, chờ đợi, chủ trì xây dựng phòng tuyến chiến trường hư không, chú ý cẩn thận là điều đầu tiên, phải thận trọng, không được sơ suất.

Đã từng có một chiến trường hư không, Võ Linh quân công thành đoạt đất trên chiến trường, lấy được không ít khu vực thành trì.

Ngay khi bọn họ thừa thắng xông lên, mở rộng thành quả chiến đấu.

Khu vực thành trì mà bọn họ hạ được lại cấu thành đầu mối then chốt trận pháp, trực tiếp châm đốt linh khí thiên địa, cho nổ tất cả thành trì đến ngập trời.

Tổn thất nặng nề.

Sau đó, bọn họ vẫn chưa làm rõ nguyên lý của trận pháp đó rốt cuộc là gì.

Tại sao sau khi bọn họ hạ được những thành trì này mới nổ tung.

Vì vậy bọn họ rất rõ tạo nghệ trận pháp của Nhân Hoàng hết sức cao thâm, không thể khinh thường.

Phát triển tổ chức tình báo tiêu hao lượng lớn tài nguyên, lặng lẽ đưa người qua đó cũng là vì lách qua trận pháp phòng tuyến của chiến trường hư không Vẫn Viêm.

Thậm chí chiến trường bên này lấy được thành trì, đều phải thử đi thử lại, chú ý cẩn thận, thận trọng từng bước.

Chỉ sợ lơ là thì giẫm lên vết xe đổ.

Trên thực tế, chiến thành tiên phong nổ tung đều khiến Huyết Duệ bọn họ hơi khẩn trương, đều đang hoài nghi có phải là đường lùi mà Nhân Hoàng để lại hay không.

"Hiện tại, chúng ta nắm giữ tình báo, vậy thì quyền chủ động của chiến trường này nằm về phía chúng ta." Huyết Duệ chậm rãi mở miệng, ngắm nhìn Chiến Khắc Cực bên cạnh.

Chiến Khắc Cực nghe thấy lời này, cũng hiểu được: "Đại nhân, ngươi có cách rồi?"

"Thánh Ma đại đế Lạc Thao Thiên quả thật là hùng chủ một đời, huyết mạch của ông ta quả thật có khắc chế cực lớn đối với hệ thống tu hành của chúng ta."

"Chiến trường hư không Vẫn Viêm, tính an toàn của thành trì đã được xác nhận, vậy thì nếu Nhân Hoàng để lại đường lùi ở nơi này, tất nhiên là trạm kiểm soát phòng tuyến."

"Chỉ cần có thể dẫn đám đại quân Lạc Thao Thiên rời khỏi khu vực then chốt phòng tuyến, dùng một hành động bắt lấy, mới được xem là ổn thỏa." Huyết Duệ nói đến đây thì nhẹ nhàng phất tay ra hiệu.

Chiến Khắc Cực cau mày, nhìn Huyết Duệ: "Đại nhân, bây giờ vẫn muốn lừa Lạc Thao Thiên đó ra khỏi phòng tuyến, chỉ sợ không đơn giản như vậy."

"Hiện tại ông ta không ra ngoài chỉ là không đủ mê hoặc, cục diện không đủ loạn." Huyết Duệ khẽ gật đầu, chỉ về đằng trước: "Chẳng phải ngươi luôn hỏi khi nào thì tổng tiến công à?"

"Hai ngày sau, lúc viện quân mà Long Khâu Bạch Thanh dẫn về đến đây, chính là lúc tổng tiến công."

Huyết Duệ nhắc đến đây, trên mặt lộ ra nụ cười thần bí: "Đến lúc đó, chúng ta phái ra một phần lực lượng giả vờ là đại quân chủ lực giao thủ với Lạc Thao Thiên, đánh một trận hòa."

"Đợi đến khi Long Khâu Bạch Thanh bọn họ đến, sau khi gia nhập chiến trường thì chúng ta giả vờ bại lui."

"Đến lúc đó, Lạc Thao Thiên bọn họ sĩ khí đại chấn, nhìn thấy có cơ hội tiêu diệt cái gọi là chủ lực của chúng ta, có thể nhịn được mê hoặc đó, tiếp tục giữ cửa không ra ngoài ư?"

"Đợi đến khi bọn họ xông ra một loạt, lúc rời khỏi phòng tuyến thì chúng ta có thể vây giết bọn họ mà không hề kiêng kỵ!"

"Phòng tuyến của chiến trường hư không Vẫn Viêm không còn quân phòng thủ, có còn át chủ bài hay không, tình hình thế nào, chúng ta có thể từ từ nghiên cứu, không cần vội."

"Đến lúc đó ra khỏi phòng tuyến, trên chiến trường trống trải này, cho dù hiện tại Lạc Thao Thiên có mạnh thì cũng không phản kháng được!" Huyết Duệ nói đến chỗ này, vẻ mặt tự tin, đột nhiên siết chặt tay.

Cứ như bắt được Lạc Thao Thiên, để ông ta không thoát được lòng bàn tay của mình.

Quyết định của Huyết Duệ khiến Chiến Khắc Cực bên cạnh càng hưng phấn.

Hắn nhếch miệng cười, không nhịn được nắm chặt hai nắm tay: “Cuối cùng cũng muốn khởi xướng tổng tiến công, gần đây để đám rác rưởi phía đối phương đắc ý quá lâu rồi.”

“Hiện giờ ta muốn để bọn họ xem thử, rốt cuộc chênh lệch giữa chúng ta khổng lồ cỡ nào.”

“Ta đã gấp không kịp đợi, muốn thưởng thức một chút biểu cảm tuyệt vọng của đối phương.”

Huyết Duệ nhẹ nhàng gật đầu, ngóng nhìn phía xa: “Một đám ăn mày quá khứ thôi, ngày tháng an nhàn khiến bọn họ đánh mất bản năng chiến đấu.”

“Có thể khiến chúng ta kiêng kị ngược lại là thời đại trong quá khứ kia, chiêu dự phòng của hạng kinh tài tuyệt diễm để lại, buồn cười thật.”

Nói xong, Huyết Duệ xoay người, nhìn Chiến Khắc Cực trước mặt: “Truyền lệnh xuống, chiến trường hư không Vẫn Viêm, Võ Linh quân thứ nhất và thứ hai làm tiên phong, trong vòng một ngày tiêu diệt chiến thành tiên phong, chuẩn bị tiến công.”

Bình Luận (0)
Comment