Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 455 - Chương 455. Tổn Thương Lẫn Nhau À

Chương 455. Tổn thương lẫn nhau à Chương 455. Tổn thương lẫn nhau à

Nếu bọn họ cứ tiếp tục chiến đấu như thế này thì sẽ bị nuốt chửng hoàn toàn.

Vốn dĩ, hai đội quân này ở vị trí cuối cùng trong số mười đội quân.

Huyết Duệ cũng tỏ ra nặng nề, yên lặng nhìn tình trạng thảm hại ở phía trước.

Hắn quay đầu nhìn lại, có thể thấy những Võ Linh quân khác ở xung quanh hắn đã bị kích thích bởi cảnh tượng bi thảm ở trên không trung phía trước.

Ai nấy đều kích động, nắm thật chặt binh khí trong tay mình.

Cũng sắp đến lúc rồi.

“Viện quân của địch quả thật lợi hại, nhưng khi đối mặt với số lượng áp đảo tuyệt đối.”

“Hiệu quả, có thể sẽ không còn tốt như vậy nữa.”

Huyết Duệ vừa nói vừa vung tay lên…

Cờ rắc!

Phía chân trời, huyễn trận rộng lớn của bảy trăm vạn đại quân bao trùm lấy đội quân thứ ba đến đội quân thứ mười, chậm rãi mở ra.

Hai đội quân ban đầu giao thủ với quân hộ vệ nhanh chóng lui lại.

Cũng là cảnh tượng huyễn trận bị xé nát khiến quân hộ vệ phải dừng tay, từ từ lui lại.

Số lượng người quá nhiều.

Trên tường thành thủ quan, đám người còn đang khá thoải mái vũng bị cảnh tượng trước mắt chấn động.

Bọn họ nhao nhao nhìn lên bầu trời phía xa, không ngừng xé nát, lộ ra chân dung.

Vùng đất trống ban đầu liên tục xuất hiện đội hình đại quân đông đúc.

Con số khổng lồ khiến người ta chỉ nhìn thôi cũng cảm thấy tê cả da đầu.

Đại quân nhiều đến mức tưởng chừng như không thể nhìn thấy điểm cuối.

“Xem ra, chúng ta không thể trông cậy mọi việc vào một mình ông ngoại ngươi được.” Lạc Nữ Ái nói xong, ngọn lửa lại lần nữa bốc cháy, hiện ra mũ giáp.

Tử Nhược Yên hít một hơi thật sâu, khí lạnh màu xanh vàng dâng trào bao trùm lên trên mũ giáp.

“Quy tắc cũ, đừng cách nhau quá xa.” Tử Nhược Yên vừa nói vừa huy động thanh kiếm vàng trong tay.

Liên minh Nữ Đế.

Xuất chiêu!

“Giết! Giết! Giết!”

Huyễn trận phía xa bị xé mở, lộ ra đại quân Võ Linh quân. Mà theo bóng người lộ ra, tiếng gầm thét điên cuồng cũng vang vọng.

Tiếng la hét giết chóc của bọn họ làm rung chuyển trời đất.

Bất luận là tộc Huyết Văn, tộc Huyết Oán hay là tộc Huyết Dũng, toàn thân từ trên xuống dưới đều tràn ngập khí tức huyết sắc.

Tam huyết nhất mạch, khí vơ gần như lay động thiên địa, thủy triều ngập trời.

Ý chí chiến đấu trong bọn họ bành trướng ra, tràn ngập cả mảnh thiên địa này.

Đồng thời, nó đổ về hướng tuyến phòng ngự.

Sĩ khí như cầu vồng, sát khí như rừng rậm, dời núi lấp biển.

Quân trấn thủ tuyến phòng ngự đều kinh hãi trước luồng sát khí áp đảo này, mồ hôi chảy ròng ròng trên trán.

Kẻ địch nhiều quá!

Nhưng không ai trong số bọn họ chịu nhượng bộ, họ chỉ cắn chặt răng và nhìn chằm chằm về phía trước.

Phía trước, Tuyết Đồ quân biểu hiện rất bình tĩnh, nhưng nhìn kỹ vào bàn tay đang nắm chặt binh khí, bọn họ cũng phải chịu áp lực không nhỏ.

“Gừ!!!”

Tiếng gầm gừ đinh tai nhức óc đột nhiên xuất hiện từ trên bầu trời, làm rung động thiên địa, vang vọng tứ phương.

Một luồng khí tức thần long màu lam ánh kim gần như thực chất bay lên, tản ra khí lạnh thấu xương.

Tiếng gầm của rồng nghe có vẻ như không lớn bằng tiếng hét giết chóc.

Toàn bộ sinh linh trong chiến trường hư không Vẫn Viêm đều nghe rất rõ ràng.

Như thể, tiếng rồng gầm này đang chiếu cáo thiên hạ.

Khiến nội tâm mỗi người bỗng nhiên nảy lên một ý niệm.

Nữ Đế Nhân tộc đương thời, ở đây!

Đồng thời, tiếng gầm này khiến cho toàn bộ tướng sĩ trấn thủ trên tường thành cũng như các ‘hộ vệ’ của Tuyết Phú Quý, không còn bị ảnh hưởng bởi tiếng hét giết chóc của địch nhân.

Ngay lúc này, mọi người dường như đều không hề sợ hãi.

“Khí tức Đế hoàng hóa rồng, giống như thực chất, lực lượng huyết mạch cường đại.” Ở trên tường thành thủ quan tuyến phòng ngự, Lạc Thao Thiên đang cầm cự liêm chuẩn bị chiến đấu, cũng phải chấn kinh khi thấy cảnh đó.

Nói xong, Lạc Thao Thiên ranh mãnh nhìn sang Tử Đế Tôn bên cạnh, ông nhíu mày: “Tử lão đệ à, không ổn lắm.”

“Không phải chứ Tử lão đệ, huyết mạch của đệ còn không bằng cả con gái của mình ư?”

“Làm sao có thể bị chính khuê nữ nhà mình vượt qua dễ dàng như vậy chứ, thật là mất mặt quá đi. ”

Nghe Lạc Thao Thiên trêu chọc, khóe miệng Tử Đế Tôn giật giật, ông hoàn toàn không thèm để ý tới đối phương.

Đặc biệt, khi đối phương nói ra những lời này khiến ông không khỏi nhớ lại lúc gặp mặt lần đầu với Tử Nhược Yên, ông đã hiểu lầm khuê nữ nhà mình đã vận dụng lực lượng huyết mạch như thế nào.

Trực tiếp khiến bản thân bị đè bẹp, suýt chút nữa quỳ xuống trước mặt con gái mình.

Mới mấy năm không gặp, sao Lạc đại ca lại đáng ghét như vậy chứ.

“Grào!!!”

Lại một tiếng rồng gầm vang lên, kêu gọi kết nối với ý chí Đế hoàng lúc trước của Tử Nhược Yên.

Ma long màu đen ánh tím bay lơ lửng trên không trung của tuyến phòng ngự chiến trường.

Ý chí Đế hoàng cực kỳ bá đạo cũng bộc phát.

Trong khoảnh khắc, ngọn lửa Thánh Ma màu tím đen dâng lên trên thân người các tướng sĩ thủ quân, bao gồm cả quân ‘hộ vệ’ ở phía trước.

Bình Luận (0)
Comment