Ngọn lửa Thánh Ma này khác với Thánh Ma diễm gia trì của Lạc Thao Thiên, Thánh Ma diễm của ông gia trì trên thân thể mọi người đều là ngọn lửa màu tím đang thiêu đốt.
Biểu hiện ý chí Đế hoàng của Lạc Nữ Ái khi hóa thành rồng và bay lên trời, lại hoàn toàn khác biệt.
Màu sắc ngọn lửa Thánh Ma nổi lên trên thân thể mọi người thậm chí còn đậm hơn, đồng thời nó chỉ có một tầng mỏng mà thôi.
Điểm độc đáo là ở những nơi mà mọi người giỏi hơn, ngọn lửa Thánh Ma ngưng tụ và thiêu đốt càng mãnh liệt hơn.
Ví dụ như những hộ vệ cầm khiên tiến về phía trước có ngọn lửa Thánh Ma thiêu đốt mãnh liệt trên những chiếc khiên lớn, những người giỏi về thối công thì ngọn lửa thiêu đốt trên đôi chân càng kịch liệt.
Thậm chí, Thánh Ma đại đế Lạc Thao Thiên cũng bị chính nữ nhi mình áp chế dập tắt Thánh Ma diễm trên thân thể.
Toàn thân ông bị ngọn lửa Thánh Ma đến từ con gái Lạc Nữ Ái bùng cháy.
Lạc Thao Thiên ngơ ngẩn tại chỗ, ông cảm thấy ngọn lửa màu tím đen trên thân thể mình cao cấp và cường đại hơn rất nhiều so với Thánh Ma diễm của chính mình, ông cứng nhắc quay đầu lại.
Ánh mắt ông va phải cái nhìn của Tử Đế Tôn đang đứng bên cạnh.
Bầu không khí như thể ngưng đọng.
“Hô!!” Lạc Thiên Thiên khẽ quát lên, tự thân điểm lên Thánh Ma diễm, lập tức ngọn lửa màu tím bốc lên.
Phốc xì!
Trong nháy mắt, ngọn lửa màu tím vừa xuất hiện đã bị Thánh Ma diễm màu tím đen áp chế trở lại.
Đồng thời, trước khi nó biến mất, còn xuất hiện một chuỗi pháo hoa nhỏ màu tím.
Phát nổ bùm rồi tiêu tán ra bốn phía.
“Ai da, Lạc đại ca, có chuyện gì vậy?” Bên cạnh, Tử Đế Tôn không chút khách khí tiến lên, vỗ nhẹ vào bả vai của Lạc Thao Thiên, nói tiếp: “Thánh Ma diễm hình như là thương hiệu huyết mạch Thánh Ma chí tôn của đại ca phải không?”
“Sao lại bị Thánh Ma diễm của con gái mình áp chế như vậy chứ?”
“Không phải chứ Lạc đại ca, không lẽ huyết mạch của huynh còn không bằng cả con gái của mình ư?”
Thấy Tử Đế Tôn chân thành nhìn mình, Lạc Thao Thiên giật giật hàng mày.
Tử lão đệ lúc trước rõ ràng không phải như này.
Người đang ở trước mắt này, phiền quá à!
Vẫn là Tiêu lão đệ tốt nhất!
“Grào!!!”
Cùng với tiếng gầm như tiếng sấm nổ của con rồng, ánh sáng tím quanh quẩn toàn thân Thánh Long trắng tinh, xuất hiện một bên con Thần Long màu xanh ánh kim.
Tiếng rồng gầm giống như thần chung mộ cổ đánh vào tâm linh của mọi người.
Trong chốc lát, tiếng la hét giết chóc từ nơi xa gây ảnh hưởng đến mọi người lúc trước đã biến mất.
Ý chí chiến đấu dâng cao trong lòng mỗi người, nội tâm dấy lên tiếng lôi đình vang dội, không còn chút sợ hãi nào.
“Hoàng đế Thánh Long thế hệ này có ý chí Đế hoàng kinh khủng như thế sao?” Một bên khác, Tử Đế Tôn có chút giật mình, nhìn thân hình nhỏ nhắn đứng sánh vai bên cạnh Tử Nhược Yên và Lạc Nữ Ái.
“Điều ngươi nên để ý hơn chính là khí cơ của ba người bọn họ…” Bên cạnh, Lạc Thao Thiên đột nhiên nghiêm mặt.
Tử Đế Tôn ngẩng đầu nhìn ba nữ nhân lơ lửng giữa không trung, sắc mặt ông hơi thay đổi.
Không chỉ bên này, mà Huyết Duệ ở phía đối diện cũng tỏ ra chấn động khi nhìn thấy cảnh tượng phía xa.
“Sao lại có thể như thế, cấp độ ý chí Đế hoàng cao đến mức này thì coi như xong, vậy mà…” Huyết Duệ vẫn luôn bình tĩnh cũng bắt đầu không thể tỉnh táo được nữa.
Trước mắt hắn chính là ba vị hoàng đế của Nhân tộc, Ma tộc và Long tộc, bọn họ đều là những Đế hoàng đỉnh cao trong số các chủng tộc khác.
Một núi không thể chứa hai con hổ.
Ba vị Nữ Đế bộc phát ý chí Đế hoàng, lực lượng của họ bắt đầu đan xen vào nhau, đạt đến độ có thể nói là hoàn hảo.
Ý chí Đế hoàng đối phương vẫn đang không ngừng tăng lên, đã hoàn toàn trấn áp đại quân khí thế của Võ Linh quân bên này.
Tiếng la hét giết chóc đã không còn hiệu quả nữa, cùng lắm chỉ có thể gọi nó là tiếng cổ họng gào khan.
Mà lại…
“Đại nhân, tại sao lực áp chế thế giới lại xuất hiện trên chiến trường hư không Vẫn Viêm?” Mồ hôi chảy ra trên trán Chiến Khắc Cực, linh khí thể nội không tự chủ được mà phun trào ra, huyết văn lấp lóe hiện lên.
“Lực áp chế thế giới sẽ không xuất hiện trừ khi bọn họ chiếm lĩnh triệt để chiến trường hư không này.”
“Hay là nói chúng ta đánh chiếm chiến trường hư không, xuyên qua giới quan, đi đến bên kia tàng linh thì mới có khả năng!”
Huyết Duệ nheo mắt lại, nhìn về phía ba vị Nữ Đế giữa không trung:
“Chẳng lẽ là bọn họ?”
“Ý chí Đế hoàng của hoàng đế tam tộc có thể sinh ra lực áp chế thế giới?”
“Không phải chứ…”
Cuộc chiến bị đình trệ một thời gian ngắn trên chiến trường hư không Vẫn Viêm lại triển khai một lần nữa.
Mà lần này, đại quân tuyến phòng ngự đã chủ động xuất kích, rời khỏi màn chắn trận pháp và đối đầu trực diện với Võ Linh quân.
Tuy số lượng người bên đại quân so với Võ Linh quân rất bất lợi, nhưng vào thời điểm hai bên va chạm.