Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 457 - Chương 457. Xâm Nhập Tàng Linh

Chương 457. Xâm nhập Tàng Linh Chương 457. Xâm nhập Tàng Linh

Ngược lại, tuyến phòng ngự quân trấn thủ lại chiếm thế thượng phong.

Tuyết Phú Quý đã hao phí một khoản lớn để đánh bóng danh tiếng cho hộ vệ có được cái tên ‘Tuyết Đồ quân’, phát huy tác dụng cực lớn.

Nhất là khi chiến trường tiếp tục chém giết, những cựu chiến binh trấn thủ giàu kinh nghiệm ban đầu dần dần hòa nhập vào, đạt được hiệu quả gấp đôi so với công sức bỏ ra.

Trên chiến trường, Tử Nhược Yên, Lạc Nữ Ái và Long Khâu Bạch Thanh đã sẵn sàng cùng xông lên trước chém giết kẻ địch.

Đối với những người có lực chiến đấu mạnh như bọn họ, lực sát thương về phía trước càng thêm đáng sợ.

Nhưng khi ba vị nữ nhân chuẩn bị xuất thủ thì bên cạnh có một bóng người bỗng nhiên xông ra ngoài.

Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!

“Thứ rác rưởi, muốn chết à!” Một lưỡi đao màu xanh lạnh thấu xương chém ngang qua theo tiếng quát mắng.

Lưỡi đao linh khí khổng lồ giống như vũ khí sắc bén vô song quét ngang chiến trường. Trong nháy mắt, nó quét sạch một phần chiến sĩ Võ Linh quân.

Thấy vậy, những Võ Linh quân ở xung quanh vừa tránh được lưỡi đao màu xanh khổng lồ thì lại bị một lưỡi đao xanh khác đột ngột xuất hiện, trực tiếp chém đứt!

Mà người cầm thanh đao màu xanh khổng lồ, không phải ai khác chính là bà ngoại của Tử Nhược Yên, Liễu Quế Hương!

“Bà ngoại ngươi…thật thú vị!” Lạc Nữ Ái nhìn thấy bóng người đang lao tới trước, có chút phấn khích hét lên với Tử Nhược Yên.

Trong tầm mắt của nàng, Liễu Quế Hương rõ ràng chính là chiến thần.

Tay bà cầm hai thanh đại khảm đao màu xanh, mạnh mẽ đâm tới trước, chém giết Võ Linh quân ở xung quanh mình bằng một cú vung tay.

Đám Võ Linh quân đó thậm chí còn không thể đến tiếp cận đến phạm vi xung quanh Liễu Quế Hương, chỉ có thể để mặc cho đối phương chém từ trái sang phải, sau đó lại chém ngược từ bên phải về bên trái.

“Ha ha ha ha, các ngươi chỉ có chút bản lĩnh này thôi ư?” Tiếng cười sảng khoái bỗng nhiên truyền đến từ cách đó không xa.

Lạc Nữ Ái lần theo giọng nói nhìn sang, đôi mắt nàng lập tức trợn trừng, miệng há hốc dưới cái mũ giáp.

Long Khâu Bạch Thanh ở bên cạnh cũng nhìn theo, cọng tóc ngố trên đỉnh đầu dựng thẳng lên lần nữa.

Nàng chỉ nhìn thấy một nữ tử buộc tóc đuôi ngựa cao, thân mang trường bào màu xanh nước biển, đang giơ cao một cây trường thương đứng lặng giữa thao thiên cự lãng.

Đó chính là mẫu thân của Tử Nhược Yên, Tuyết Như Yên.

Linh khí hùng hậu không ngừng dâng trào, dẫn động lực lượng thiên địa bốn phía, khiến một vùng biển mênh mông bỗng nhiên xuất hiện giữa không trung trong chiến trường.

Tuyết Như Yên đứng giữa sóng nước, quét sạch chiến sĩ của Võ Linh quân ở xung quanh bà.

Mà những thao thiên cự lãng nối tiếp nhau ập đến, đánh vào quân tướng lĩnh trong Võ Linh quân ở phía trước.

Tướng lĩnh chuẩn bị tấn công đã bị tầng tầng sóng lớn nhấn chìm, đang vùng vẫy trong dòng nước.

“Mẹ ngươi cũng thật thú vị, ta muốn tham gia cùng bọn họ.” Ánh mắt Lạc Nữ Ái sáng ngời, nàng cầm cự liêm lập tức xông lên phía trước, hưng phấn hét lên.

Phong cách chiến đấu cuồng mãnh, bá đạo, quyết chí tiến lên trước này mới đúng chứ.

Trong mắt Lạc Nữ Ái, Tử Nhược Yên rõ ràng là cháu gái, con gái của bọn họ nhưng phong cách chiến đấu của nàng lại quá mức thông thường và nhàm chán.

Tử Nhược Yên nhìn bộ dạng phấn khích của Lạc Nữ Ái, chỉ đành lắc đầu bất lực.

Thật ra, nàng cũng bị phong cách chiến đấu của bà ngoại và mẫu thân của mình làm cho giật mình.

Khi Tử Nhược Yên quay đầu nhìn Long Khâu Bạch Thanh, nàng phát hiện đối phương cũng đang nhìn chằm chằm vào bà ngoại và mẫu thân của nàng.

Tựa hồ phát giác được ánh mắt của Tử Nhược Yên, Long Khâu Bạch Thanh quay đầu lại, ánh mắt hai người chạm nhau.

“Hừm!” Long Khâu Bạch Thanh đột nhiên giơ ngón tay cái về phía Tử Nhược Yên. Sau đó, nàng cũng lao về phía trước giống như Lạc Nữ Ái, phối hợp cùng với bà ngoại và mẫu thân của Tử Nhược Yên chém giết kẻ địch.

Tử Nhược Yên: “...”

Con nhỏ lùn lông trắng này giơ ngón tay cái với mình là có ý gì?

Mắc gì ngươi lại góp vui giống Lạc Nữ Ái vậy hả?

“Đúng là hai đồ ngốc mà, làm như hai người mới là cháu gái, con gái của bọn họ vậy?” Tử Nhược Yên thở dài, vung thanh kiếm ánh kim lưỡi rộng, cũng xông tới chém giết.

Ở một phía khác, Tử Đế Tôn nở một nụ cười hiền lành, nhìn về phía Tử Nhược Yên và những người khác.

Chỉ nhìn thấy Lạc Nữ Ái đang cười sảng khoái và kề vai chiến đấu cùng thê tử mình.

Một bên khác, Tử Nhược Yên không nói gì mà cắm đầu vung thanh kiếm ánh kim.

Cho dù có nhìn thế nào thì cảnh tượng này có vẻ khá kỳ lạ.

“Hửm?” Một bóng đen vụt qua trước mặt, Tử Đế Tôn nhìn theo, khi nhìn kỹ hơn thì ông phát hiện ra đó là chị dâu Vũ Tâm Nhứ, đang bay về phía Lạc Nữ Ái.

Nhìn vẻ mặt của ông, hình như có chút ghen tị.

Tử Đế Tôn không khỏi ngại ngùng sờ lên mũi mình, lớn chuyện rồi đây.

Cục diện chiến trường trong không trung càng lúc càng tệ, Chiến Khắc Cực ở phía sau vẫn chưa tham chiến, vẻ mặt hắn lúc này càng lúc càng khó coi.

Bình Luận (0)
Comment