Chém giết trên chiến trường vẫn tiếp tục..
Nhưng toàn bộ trung tâm chiến trường thì còn ba người đang giao thủ.
Chiến Khắc Cực, thống lĩnh chỉ huy tộc Huyết Văn đột nhiên xuất hiện, quả thật mạnh đến đáng sợ.
Chỉ là chiến ý bộc phát trên thân có thể nghiền ép toàn bộ chiến trường.
Thậm chí, lúc hắn xuất hiện, chém giết, khiến sĩ khí của Võ Linh quân đại chấn.
Nhưng...
"Ngươi không chạy được đâu." Lạc Thao Thiên nhìn Chiến Khắc Cực hoạt động điên cuồng, đột nhiên nhấc tay lên.
Biển lửa Thánh Ma ở phía chân trời cuốn tới, tiếp tục bành trướng ở phạm vi lớn.
Toàn bộ chiến trường đều bị ánh lửa màu tím chiếu rọi, linh khí thiên địa cũng không ngừng đốt cháy.
"Đáng chết!" Chiến Khắc Cực cắn răng, hắn biết con người của Thánh Ma đại đế Lạc Thao Thiên rất khó chơi.
Không biết đã vận dụng bí thuật gì, ma khí trong cơ thể lại cuồn cuộn không dứt, cứ như là dùng mãi không hết.
Chiến Khắc Cực nhìn quanh bốn phía, khắp nơi đều là biển lửa màu tím đang thiêu đốt.
Ngươi cũng khoa trương rồi đó!
Đùng!
Âm thanh giống như thần chung mộ cổ lần nữa nổi lên, lúc Chiến Khắc Cực né tránh lửa Thánh Ma đang cuốn đến thì lông tơ phía sau dựng đứng.
Liệt diễm màu máu trên dưới toàn thân hắn điên cuồng thiêu đốt, bao bọc toàn thân, đồng thời tiến lên muốn né tránh.
Tốc độ rất nhanh nhưng lại không kịp.
ấn Nhân hoàng chợt lao ra từ bên trong lửa Thánh Ma màu tím, đập mạnh lên trên lưng hắn.
Cạch!
Âm thanh xương cốt vỡ vụn vang lên, Chiến Khắc Cực đau đớn nhắm hai mắt lại, bị đập đến bay ngược ra ngoài.
Đó là ấn Nhân hoàng.
Trước đây, Nhân Hoàng luyện hóa khí vận của thế giới giới vực Hoàng Đình, ngưng tụ thành trung tâm, tạo ra được ấn Nhân hoàng này.
Có ấn Nhân hoàng thì có thể trở thành Nhân Hoàng đời tiếp theo của Hoàng Đình, kế thừa Hoàng Đình Nhân Hoàng.
"Đúng là thái quá, sao lại..." Chiến Khắc Cực trở mình trên không trung, sức khép lại kinh khủng khiến xương cốt tan vỡ của hắn hợp lại với nhau.
Mà hắn thì nắm chặt nắm đấm đánh về phía trước, quyền kình huyết sắc chấn động giữa không trung, đánh cho không gian hiện lên dao động, rung động từng trận.
Tử Đế Tôn và Lạc Thao Thiên vốn sắp tiến lại gần, cũng là chạm mặt đụng nhau, hừ lên một tiếng rồi bay ngược ra ngoài, khóe miệng tràn ra máu tươi.
"Sức hồi phục của người này cũng rất đáng sợ?" Tử Đế Tôn cảm khái.
Lạc Thao Thiên gật đầu: "Tộc Huyết Văn vốn là như vậy, công kích của hắn rất mạnh, cẩn thận chút đi."
"Tiếp tục, ta không tin không đập chết hắn!" Tử Đế Tôn cắn răng, vung ấn Nhân hoàng lên, vọt tới.
Lạc Thao Thiên xông ra, bất đắc dĩ lắc đầu, nếu Nhân Hoàng biết ấn Nhân hoàng bị lão đệ của mình dùng như cục gạch thì có lẽ sẽ tức chết.
Tử Nhược Yên và Lạc Nữ Ái cách đó không xa thỉnh thoảng quan sát chiến cuộc liên thủ chém giết của Tử Đế Tôn và Lạc Thao Thiên.
Gừng càng già càng cay.
Hiện giờ, huyết mạch của bọn họ quả thật mạnh hơn đời cha không ít, nhưng thực lực cảnh giới chân chính, lúc thật sự chém giết thì còn kém quá xa.
Cuối cùng, bên trong huyễn trận giấu kín, Huyết Duệ ngắm nhìn bầu trời chiến trường, sắc mặt cực kỳ trầm trọng.
Ấn Nhân hoàng lại xuất hiện rồi.
Hoàng Đình đối với bọn họ là một uy hiếp cực lớn.
Hiện giờ Hoàng Đình hoàn toàn là chia rẽ, nhưng chỉ có vụn cát, thế lực bộ hạ cũ Hoàng Đình đều có thể nghiền ép bọn họ không thở nổi ở chiến trường hư không.
Có ấn Nhân hoàng, Tử Đế Tôn hoàn toàn có thể thu nạp bộ hạ cũ, xây dựng lại Hoàng Đình, trở thành Nhân Hoàng đời mới.
"Không sao, đợi đến khi lẻn vào tàng linh thì sẽ tìm cơ hội ám sát hắn!" Huyết Duệ cảm nhận được trận pháp gần hoàn thành, suy nghĩ.
Hiện tại nhiều người, bản thân không cách nào nào làm được chuyện một đòn giết hết.
Tử Đế Tôn còn có Lạc Thao Thiên bên cạnh không nhúc nhích.
Lẻn vào mới có thể có cơ hội.
Đồng thời còn có thể tìm được bí mật của Lạc Thao Thiên, tại sao lại mạnh mẽ như vậy.
Kế hoạch lẻn vào dự bị, hiện giờ nghĩ đến có thể làm được rất nhiều chuyện rồi.
Vù!
Âm thanh rung động nhẹ nhàng vang lên, trong mắt Huyết Duệ lóe ra ánh sáng.
Thành rồi!
Trận pháp thành công, Huyết Duệ không chút do dự, xoay người đi về phía chiến thành tiên phong
Khi hắn đi tới, lúc đi đến điện đường truyền tống, không gian rõ ràng vặn vẹo dao động hiện lên.
Trên dưới toàn thân Huyết Duệ, lưu chuyển khí tức màu máu, dao động không ngớt.
Trong mắt hắn, một lỗ hổng không gian rõ ràng ở phía sau không gian nhìn như không có gì.
Chỉ nhìn kẽ hở là có thể nhìn ra rõ ràng chính là một vết kiếm.
"Chính là nơi này!" Hai mắt Huyết Duệ sáng ngời, bắt đầu đi về phía trước, cơ thể cũng vặn vẹo.
Trước khi rời khỏi chiến trường hư không Vẫn Viêm, Huyết Duệ quay đầu lại nhìn về không trung ở phía xa xa.
Nhìn Chiến Khắc Cực vẫn đang chém giết Tử Đế Tôn và Lạc Thao Thiên trên chiến trường phía xa.
Mặc dù cách rất xa, nhưng hắn có thể thấy rõ Chiến Khắc Cực đang chém giết, khóe miệng lại vểnh lên.
Hắn đang cười.