Một chiến trường hư không cao cấp hơn, một kế hoạch bí ẩn.
Một âm mưu đang nhắm vào hắn.
Tiêu Thiên bắt đầu căng thẳng, nếu những chuyện đó là sự thật thì chẳng phải Đế vực vừa được hợp nhất lại sẽ bị cuốn vào một cuộc chiến lớn hơn sao?
Có lẽ đám người tàn bạo đứng sau Võ Linh quân sẽ liên tục tràn vào, dùng trăm phương nghìn kế để ám sát mình.
Đám người đá muốn lật đổ cả bàn trong lúc mình ăn thịt nướng, lãng phí đồ ăn.
Nhân lúc hắn đang đi ẻ, quấy rầy thời gian yên tĩnh và tuyệt vời nhất của đời người.
Thậm chí họ còn thám thính thêm nhiều tin tức về mình, phóng đại biệt danh xấu hổ Thiên Tôn Chí Thiên bám váy với bên ngoài.
Tiêu Thiên đã tưởng tượng ra viễn cảnh đám lãnh đạo cấp cao của Võ Linh quân nhận được báo cáo tin tức thám thính về mình và đọc nó thế nào.
Đảm bảo họ sẽ bụm miệng cười, ra sức chế nhạo biệt danh của mình.
“Đáng sợ quá, chiến trường hư không của ngươi ở đâu, mau dẫn ta đến đó.” Tiêu Thiên vội vã kéo Huyết Duệ đến trước mặt mình, lo sốt cả vó: “Ta muốn trò chuyện với đám tai to mặt lớn của Võ Linh quân các ngươi.”
Huyết Duệ nhếch môi lên, liên tục lắc đầu với Tiêu Thiên: “Ngươi nghĩ ta sẽ cho ngươi được toại nguyện sao? Nằm mơ!”
“Ngươi không chịu dẫn đường, ta tự tìm đường cũng vậy.” Tiêu Thiên nheo mắt lại, nhìn Đế Tân Lộ và Hoa Tài Đầu: “Các ngươi tiếp tục làm việc của mình đi.”
Dứt lời, Tiêu Thiên bèn dẫn Huyết Duệ vội vã rời đi.
Huyết Duệ bị tóm không nhịn được nhẹ nhàng nhếch môi cười.
Trúng kế!
Tuy hắn biết mình sẽ chết nhưng lại cực kỳ vui sướng.
Nếu hắn có thể kéo một người siêu việt trong Tàng Linh xuống nước thì quá hời.
Lúc này biến số duy nhất đó là Chiến Khắc Cực vẫn chưa thua trận, vẫn chưa tung ra chiêu cuối cùng.
Tiêu Thiên dẫn Huyết Duệ nhanh chóng rời đi, chớp mắt đã không còn thấy bóng dáng của họ.
Hoa Tài Đầu chắp hai tay sau lưng, dáng đứng vẫn nhã nhặn như trước: “Hình như tiểu tử tộc Huyết Dũng đó đang cố tình dắt mũi đại nhân.”
“Từ kết quả cho thấy hắn ta định dẫn đại nhân đến chiến trường hư không.” Đế Tân Lộ vừa nói vừa vác thùng phân lên, chuẩn bị đi gánh phân bón.
Hoa Tài Đầu không hề lo lắng cho Tiêu Thiên, hắn ta nhắc nhở: “Gần đây tốc độ mở rộng của trang trại chăn nuôi Thanh Viêm quá nhanh, cần bổ sung thêm người để trồng cổ thụ hoa thần ở các nơi nữa.”
“Ta nghĩ lần này Tiêu đại nhân sẽ tóm thêm kha khá tội nhân quay về, sửa chữa bản thân, chuộc lại lỗi lầm.”
“Đế Tân Lộ, xem ra đội thứ ba của ngươi sẽ được đưa vào đưa vào danh sách quan trọng.”
Đế Tân Lộ vác thùng phân, bắt đầu di chuyển, ánh mắt hắn vô cùng kiên quyết, giọng nói của hắn vang lên từ phía xa: “Điều này đồng nghĩa với việc đội thứ nhất và đội thứ hai sắp bị ta đá ra khỏi danh sách.”
“Đến lúc đó ta sẽ chứng minh cho họ thấy người ăn năn, chuộc tội chân chính là thế nào.”
“Họ vẫn chưa thành thật lắm đâu.”
Hoa Tài Đầu nghe vậy, hai hàng mi khẽ run lên.
Chương trình cải tạo quay về chính nghĩa của Tiêu đại nhân quả thật đáng sợ.
Đám chiến sĩ từng vào sinh ra tử trên chiến trường, hai tay dính đầy máu tươi không những sửa chữa lỗi lầm, trở thành một phiên bản tốt hơn.
Mà từng người biến thành hóa thân của chính nghĩa, tỏa ra ánh sáng thiện lương.
Trong hư không hắc ám, Tiêu Thiên dẫn Huyết Duệ nhanh chóng quay về khu vực mà hai người gặp nhau lần đầu.
Nếu quan sát ở khoảng cách gần sẽ thấy Tiêu Thiên tay không xé toạc không gian, tiến vào tường kép.
Dù Huyết Duệ từng tận mắt chứng kiến nhưng vẫn không khỏi nuốt nước bọt.
Hắn ta bắt đầu nghi ngờ liệu rằng kế hoạch của mình không thể nổ chết Tiêu Thiên.
Cùng lắm chỉ khiến hắn mê man bên trong hỗn độn thôi nhỉ?
Nhưng dù vậy cũng đã đủ rồi!
“Hừ, ta đã thấy dấu tích của ngươi.” Tiêu Thiên nhìn Huyết Duệ mạnh miệng, sau đó bất ngờ nói.
Thật ra hắn nhờ sự trợ giúp của hệ thống Vượng Tài nên mới thấy được vết tích của Huyết Duệ để lại trong tường kép không gian này.
Những vết tích này giống như ngọn đèn dẫn lối đưa hắn đến nơi mà Huyết Duệ đã xuất phát.
Ầm! Ầm! Ầm!
Tiêu Thiên không do dự đã bộc phát tốc độ, ngang tàng xông thẳng về trước.
Những nơi hắn đi qua, nào là dòng chảy không gian hay mảnh vỡ không gian gì đó đều lần lượt dạt sang một bên.
Bỗng chốc, Huyết Duệ bị tóm theo đã hốt hoảng.
Quái vật.
Cường giả Nhân tộc này là một quái vật vô cùng khủng khiếp.
…
Trên chiến trường hư không Vẫn Viêm.
Tử Đế Tôn thở hổn hển, nắm lấy ấn Nhân hoàng, máu me đầy khắp cả người: “Cơ thể của tiểu tử này cứng rắn quá.”
Lạc Thao Thiên không có thở dốc, ma khí quanh thân vẫn dày đặc nhưng sắc mặt không được tốt lắm: “Nếu không vì cơ thể của ta xảy ra vấn đề thì ta đã bắt được hắn từ lâu.”
Lúc trước khi họ phối hợp với Tử Đế Tôn, họ đủ sức chèn ép Chiến Khắc Cực.
Nhưng vào thời điểm mấu chốt, ma khí trong người bỗng bạo động khiến khí tức cảnh giới tăng cao đột ngột.