Đúng là thù dai, nhìn Lạc Nữ Ái bị kích động ra nông nỗi này.
Long Khâu Bạch bỗng nhìn Lạc Thao Thiên ở phía xa, vẻ mặt rất phúc tạp: “Lạc thúc thúc, ngài còn điên hơn Tử thúc thúc nữa.”
Những gì diễn ra trước mắt khiến Vũ Tâm Nhứ cảm thấy khó hiệu, đặc biệt khi bà phát hiện Tuyết Như Yên, Liễu Quế Hương đang nhìn mình bằng vẻ mặt quái dị.
Tại sao?
Họ cứ nhìn bà bằng ánh mắt đó.
Vũ Tâm Nhứ tò mò, nhạy cảm phát hiện nguyên nhân gây ra bầu không khí bất thường này.
Đó chính là huynh đệ tốt được trượng phu nhắc đến mỗi ngày.
Chẳng lẽ Tiêu Thiên có vấn đề gì sao?
Ở phía trước, Lạc Thao Thiên thấy Tử Đế Tôn như vậy thì không hiểu: “Tử lão đệ, tại sao đệ có vẻ mặt đó, trông đệ không vui cho lắm thì phải?”
Tử Đế Tôn thở dài, nhất thời không biết nên trả lời câu hỏi của ông thế nào.
Chẳng lẽ ông nói mình biết huynh đệ mới của huynh lại là nữ tế của huynh?
Nếu hỏi vì sao ta biết được?
Chẳng phải đây là một sự trùng hợp ư?
Tiểu tử xưng huynh gọi đệ với ta từ lúc bắt đầu cũng là nữ cmn tế của lão tử.
Nói đúng ta, lúc này Tử Đế Tôn rất hốt hoảng.
Ông không biết nên nói chuyện này từ đâu.
Ong!
Bỗng nhiên âm thanh rung động bất ngờ vang lên.
Nơi phát ra tiếng động là Chiến Khắc Cực lơ lửng trên không trung ở đằng xa.
Tử Đế Tôn và Lạc Thao Thiên vừa định hít vào một hơi thì đã quay đầu lại, nhìn bóng người đang lơ lửng giữa không trung cách đây không xa.
Tộc Huyết Văn ở đối diện vẫn y như trước.
Ngọn lửa điên cuồng vẫn đang cháy rực quanh người, hơn nữa còn có sự dao động cực kỳ dữ dội.
Vừa rồi đối phương đã duy trì trạng thái thiêu đốt này khi chiến đấu.
Nhưng sự chấn động khiến không gian phải gợn sóng như vừa nãy…
Rõ ràng bắt nguồn từ Chiến Khắc Cực ở trên không cách đây không xa, có điều trên cơ thể hắn không có gì bất thường cả.
“Nói đến các ngươi thật sự rất mạnh, nếu cứ chiến đấu như vậy thì sớm muộn ra cũng sẽ thất bại.” Bỗng nhiên, Chiến Khắc Cực ở giữa không trung lên tiếng, nở nụ cười cực kỳ cô đơn rồi lắc đầu.
Dường như hắn đang tiếc nuối vì không thể giết quách Tử Đế Tôn và Lạc Thao Thiên.
Ong! Ong!
Âm thanh như vừa nãy lại vang lên, chấn động không gian xung quanh.
Lúc này, Tử Đế Tôn và Lạc Thao Thiên nhìn chằm chằm vào hắn thấy rất rõ trái tim trong cơ thể hắn đang dần phình to bởi một sức mạnh nào đó.
Lực lượng chấn động vừa rồi xuất phát từ đây.
Thật ra họ đã nhận ra điều khác thường từ lâu.
Có điều vì lúc trước chém giết quá lớn, luồng linh khí chấn động dữ đội đã lấn át sự dao động bên trong trái tim.
“Tuy sử dụng cách này có thể kéo các ngươi cùng chết nhưng cuối cùng không phải ta tự tay giết các ngươi.”
“Ngược lại ta dùng thủ đoạn thấp hèn, đúng là không sướng cho lắm.”
Chiếc Khắc Cực nói đến đây bèn vươn tay ra, phá vỡ lồng ngực mình, lấy ra một quả tim pha lê sáng lóng lánh đang cháy rực.
Bên trong quả cầu pha lê bị đốt cháy ẩn chứa lực lượng kinh khủng, có thể chấn động đất trời.
Tinh thể máu thiêu đốt!
Đó là con át chủ bài của tộc Huyết Văn, tộc Huyết Dũng sử dụng năng lực của mình và tiêu tốt rất nhiều tài nguyên mới luyện thành đòn kết liễu này.
Bình thường nó sẽ được giữ lại bên trong cơ thể tộc Huyết Văn, lúc cần thiến chỉ cần nhóm lửa kích nổ sẽ gây ra vụ nổ chấn động trời đất.
Một viên tinh thể máu thiêu đốt chứa đựng sức mạnh cực kỳ khủng bố.
Bởi vì đây là do đích thân Huyết Duệ luyện ra.
Đồng thời, nó vẫn được nuôi dưỡng bên trong cơ thể Chiến Khắc Cực - Đạo cảnh nhị thập giai rất lâu rồi.
Sau khi kích nổ, nó đủ sức khiến không gian ở chiến trường hư không này sụp đổ,
Nếu không gian này sụp đổ, không phải hư không hắc ám hay không gian tường kép, mà nó sẽ sinh ra khe hở của hỗn độn.
Một khi rơi vào khe hở hỗn độn thì sẽ lâm vào mê man, cuối cùng vị va đập chết tươi.
Với lại Chiến Khắc Cực rất tự tin với khoảng cách gần thế này, mọi người sẽ bị tinh thể máu thiêu đốt của mình nổ tanh tành.
Chắc chắn sẽ mất mạng.
Chiến trường hư không Vẫn Viêm sẽ bị ảnh hưởng đến, không biết bao nhiêu năm mới hồi phục lại được.
Mọi vết tích và động tĩnh ở đây sẽ bị chôn vùi.
Những dấu vết chứng minh Huyết Duệ đại nhân tiến vào Tàng Linh sẽ biến mất, không còn ai phát hiện ra nữa.
Kế hoạch quá hoàn mỹ!
Chiến Khắc Cực nở nụ cười tự tin tuyệt đối, sung sướng vô vàn.
Ong! Ong! Ong!
Tinh thể máu thiêu đốt lơ lửng trong tay hắn chứa đựng sức mạnh hủy cả trời đất, khí tức chấn động lại xuất hiện.
Lạc Thao Thiên sầm mặt, thậm chí ông còn hơi bối rối.
Chém giết mấy năm nay tại chiến trường hư không Vẫn Viêm.
Lạc Thao Thiên đối với tinh thể máu thiêu đốt xem như rất quen thuộc.
Chỉ là thứ này vô cùng trân quý, rất hiếm khi có sự tồn tại của tộc Huyết Văn có được thứ này.