Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 480 - Chương 480. Ăn Một Chén Cũng Là Ăn, Ăn Hai Chén Cũng Là Ăn

Chương 480. Ăn một chén cũng là ăn, ăn hai chén cũng là ăn Chương 480. Ăn một chén cũng là ăn, ăn hai chén cũng là ăn

“Tiêu ca ca cũng luôn quan tâm đến cảm xúc của ta, an ủi ta.”

“Yên tâm đi, sau này ta nhất định sẽ làm tốt hơn Tử bánh bao, hừ hừ.”

“Dù sao, ta có ưu thế siêu to khổng lồ...”

Lạc Nữ Ái còn chưa nói xong, Tử Nhược Yên bên cạnh đã nghiêm mặt, vươn tay qua, ngón trỏ bắn ra.

Bụp!

Một cái búng cực vang, muốn nứt não.

“A, ngươi làm gì?” Lời nói bị cắt ngang, Lạc Nữ Ái có chút bất mãn hét lên với Tử Nhược Yên.

“Hừ!” Tử Nhược Yên hừ nhẹ một tiếng, hơi nâng cằm lên: “Ngươi có thể có ưu thế siêu to khổng lồ gì?”

Nói đến đây, Tử Nhược Yên hơi híp mắt, trong đôi mắt màu vàng tràn đầy vẻ trêu tức, khóe môi đỏ mọng nhẹ nhàng nhếch lên: “Trước mặt trẫm, ngươi vĩnh viễn là muội muội.”

“Ha?” Lạc Nữ Ái nhướng mày, giọng điệu không lương thiện: “Bản đế to hay không, ngươi còn không biết sao, dựa vào cái gì ngươi làm tỷ tỷ.”

“Ặc?” Tử Nhược Yên run rẩy chân mày, trong đôi mắt màu vàng hiện ra một tia nguy hiểm: “Muốn tỷ tỷ giúp ngươi nhớ lại một chút không?”

Lạc Nữ Ái giật mình, hai má ửng đỏ, không phản bác được đành cắn môi nhìn qua chỗ khác: “Hừ!”

Khí thế thất bại hoàn toàn!

Tiêu Thiên dại ra, tình huống gì?

Đã xảy ra chuyện gì?

Các nàng đang nói gì, tại sao mình không hiểu?

Tiêu Thiên nhẹ nhàng lắc đầu, không nghĩ nhiều như vậy.

Hiện tại hắn phải lo lắng một điều, nuốt hai chén cơm này có căng bụng quá không.

Thật sự khiến người ta đau đầu, sự ưu tú này giấu thế nào cũng không giấu được.

Một điểm may mắn duy nhất đó là gặp được người chồng tốt.

Bà xã Nữ Đế tốt như vậy đi đâu tìm?

Trở về phải chọn ra heo Thanh Viêm béo nhất, tự mình xuống bếp đãi một bữa ra trò.

“Hả, đó là cái gì?” Đột nhiên, Lạc Nữ Ái ngẩng đầu nhìn phía trên, giật mình mở miệng.

Tiêu Thiên và Tử Nhược Yên, cũng ngẩng đầu nhìn theo, lập tức phát hiện chỗ không thích hợp.

Trên hư không hắc ám, lúc trước cũng không nhìn thấy gì.

Giống như, cái thứ kia đã ẩn nấp trong bóng tối từ lâu.

Nhưng lúc này, lại có một cái ấn lớn, đang chậm rãi xoay tròn, hơn nữa phía trên hiện ra đường hoa văn nứt nẻ, đang phát triển theo trạng thái sụp đổ.

Hư không hắc ám bốn phía loạn lưu bạo động, cũng chính bởi vì phía trên ấn lớn này hiện lên vết rách, có dấu hiệu sụp đổ, mới có thể bị quấy động.

“Rốt cuộc ấn lớn này là thứ gì?” Tử Nhược Yên ngưng thần nhìn phía trên.

“Sẽ không phải là sau khi thứ này nổ, chúng ta không trở về được chứ.” Lạc Nữ Ái bên cạnh đột nhiên mở miệng nói.

Tử Nhược Yên nhíu mày, kỳ quái nhìn Lạc Nữ Ái: “Đây là logic gì vậy?”

“Ấn lớn này dẫn đến hư không thay phiên cuồng bạo, rõ ràng là vừa mới bắt đầu, vết rách sụp đổ phía trên cũng xuất hiện không lâu.” Lạc Nữ Ái vừa nói, vừa chỉ vào trên không.

“Rất rõ ràng, nguyên nhân mà ấn lớn kỳ quái này gây ra động tĩnh, chính là chúng ta xuyên qua màn chắn của thế giới này.”

“Cộng thêm nơi này cũng chưa có quân phòng thủ gì đóng giữ, có thể là bởi vì bên phía Võ Linh quân biết, cho dù không ai thủ, cũng không cần lo lắng sẽ có người xông qua hay không?”

“Nếu suy đoán như vậy thì công hiệu của ấn lớn trên đỉnh đầu chúng ta, không phải rất rõ ràng à?”

Ầm ầm!

Lạc Nữ Ái vừa mới dứt lời, ấn lớn lơ lửng trên không bọn họ đã lập tức phát ra động tĩnh, hoàn toàn nổ tung.

Nháy mắt ấn lớn nổ tung, dao động không gian bắt đầu khởi động, bị ngắt kết nối như có như không.

Vù! Vù! Vù!

Mảnh nhỏ của ấn lớn nổ tung, nháy mắt xẹt qua trong hư không hắc ám này, giống như sao băng, đập xuống khu vực vốn đã yếu ớt.

Những mảnh nhỏ này giống như bổ khuyết chỗ trống phía trước.

Trên màn chắn thế giới phía trước, lối ra vào mà bản thân nó lộ ra có vẻ yếu ớt, nháy mắt biến mất không thấy.

Thay vào đó là một màn chắn thế giới rất hoàn chỉnh và vô cùng vững chắc.

Ba người nhìn tình hình phía trước, đồng loạt trầm mặc.

Tử Nhược Yên trầm mặc hồi lâu, quay đầu nhìn Lạc Nữ Ái: “Thật không biết nên nói ngươi bỗng nhiên đầu óc nhanh nhạy, hay là nên nói cái miệng của ngươi được phù phép rồi.”

“Thần kỳ ghê, rốt cuộc làm sao làm được vậy.” Lạc Nữ Ái đẩy vẻ ngạc nhiên, chỉ vào phía trước hô to.

“Rất rõ ràng, đây là phương pháp dự phòng mà Võ Linh quân bố trí, một khi có kẻ địch xâm nhập, ấn lớn này sẽ kích nổ, bổ khuyết cửa ra vào giới quan.” Tử Nhược Yên nói xong, biểu cảm kỳ quái nhìn Lạc Nữ Ái: “Sao ngươi lại không nghĩ ra chút vấn đề này?”

“Sao chỉ số thông minh của ngươi cao thấp thất thường vậy.”

Lạc Nữ Ái rất bất mãn, nhe răng nhếch miệng với Tử Nhược Yên, di chuyển người, ép qua Tiêu Thiên: “Không phải ngươi nói à, dinh dưỡng không đúng chỗ!”

Khóe miệng Tử Nhược Yên thoáng run rẩy, nhìn hành động của Lạc Nữ Ái, không nhịn được nắm chặt tay.

Lạc bò sữa này thật là...

Rất tự hào?

“Hiện giờ, vấn đề mà chúng ta cần lo lắng là bị nhốt ở đây nên làm thế nào cho phải.” Tử Nhược Yên nói sang chuyện khác, không muốn dây dưa ở phương diện này với Lạc Nữ Ái, mà là nhìn về hư không hắc ám phía xa hơn.

Bình Luận (0)
Comment