Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 531 - Chương 531. Bát Cực

Chương 531. Bát Cực Chương 531. Bát Cực

“Người bình thường không thể nhanh chóng đạt được thành công nhưng trong quá khứ ông ngoại đã tích lũy rất nhiều, sau này con sẽ giúp ông mở ra kỳ kinh bát mạch, cộng với phương pháp nội luyện mà con dạy cho ông.”

Tiêu Thiên vừa dứt lời, Tuyết Phú Quý thậm chí còn chưa kịp phản ứng liền phát hiện đối phương đã bắt đầu hành động.

Đùng!

Sau lưng Tuyết Phú Quý đột nhiên đập mạnh, đồng thời ông cảm nhận được một loại kình đạo lạ lẫm từ song chưởng của Tiêu Thiên, quét ngang thân thể ông.

Lưng ông liên tục phát ra những tiếng lách tách như thể nó đang giãn ra.

Hơn nữa còn có một dòng nước ấm ôn nhuận đang lưu chuyển toàn thân, tác động đến một số nơi bí ẩn trong cơ thể.

Bang! Bang! Bang!

Tuyết Phú Quý có thể cảm nhận rõ ràng những âm thanh kỳ lạ không ngừng phát ra trong cơ thể mình, giống như có thứ gì đó đang liên tục bị mở ra.

Sôi trào!

Trong chớp nhoáng, ông cảm giác được toàn thân mình đang sôi sục.

Đồng thời, mặc dù linh khí cũng đang vận chuyển nhưng huyết khí thể nội cũng được điều động, bắt đầu du tẩu theo một tuyến đường kỳ lạ.

“Đây chính là phương pháp nội luyện ư?” Tuyết Phú Quý kinh ngạc, nghĩ sao mà cảm thấy chỉ đơn giản như vậy?

Theo lý mà nói, đây cũng là một loại tu hành, ông chưa bao giờ cảm thấy tu hành cũng là một chuyện đơn giản như vậy.

Ông có thật sự đúng là một kỳ tài trong một trăm vạn người không?

Định!

Đến cuối cùng, Tiêu Thiên bỗng nhiên dùng một chưởng đánh vào đỉnh đầu của Tuyết Phú Quý.

Bang!

Tiếng va chạm nhẹ nhàng vang trong đỉnh đầu Tuyết Phú Quý.

Về phần Tuyết Phú Quý, sau khi bị một chưởng đánh vào đỉnh đầu, trực tiếp thụt người xuống, khoanh chân ngồi ngay ngắn ở trên mặt đất.

Ông tiến vào bên trong nội định, toàn thân cảm giác như đang ngâm mình trong dung nham nóng hổi, vô cùng thống khổ.

Nhưng dưới sự vận chuyển của phương pháp nội luyện, ông lại cảm thấy rất thoải mái và dễ chịu.

Mỗi lần hít thở, ông càng cảm thấy đầu óc thanh tỉnh, tinh thần minh mẫn gấp trăm lần.

Đồng thời, theo nhịp hô hấp của Tuyết Phú Quý, tạp chất màu đen không ngừng phun ra ngoài.

Các lỗ chân lông trên khắp cơ thể ông cũng liên tục rỉ ra các tạp chất màu đen, đồng thời còn có sương mù trắng, kèm theo nhiệt độ nóng hổi phun ra từ trong cơ thể, bao quanh ông.

Cả người Tuyết Phú Quý càng trở nên đỏ bừng, giống như một con tôm to bị nấu chín.

“Ông ngoại, rốt cuộc trước đây ông đã ăn bao nhiêu đồ bổ vậy hả?” Ở bên cạnh, Tiêu Thiên sửng sốt khi nhìn thấy Tuyết Phú Quý tiến vào trạng thái tu hành luyện võ, trên người chỉ còn một lớp mỡ mỏng manh đang dần dần biến mất.

Theo dự toán của hắn, cho dù trong cơ thể ông tích tụ rất nhiều tàn dư thiên tài địa bảo, tối thiểu chỉ tốn một khoảng thời gian bằng uống một tách trà nhỏ liền tiêu hao sạch sẽ mỡ rồi.

Cuối cùng, tình hình của ông ngoài dường như nằm ngoài dự đoán của Tiêu Thiên.

Hắn rất tò mò không biết lúc trước rốt cuộc Tuyết Phú Quý đã ăn bao nhiêu đồ tốt, dùng bao nhiêu thiên tài địa bảo rồi.

Lúc này, Tiêu Thiên bỗng nhiên nhớ tới biệt danh của ông ngoại mình.

Thần tài gia.

Ngoài ra, lúc nãy ông ngoại đã thổ lộ tâm sự của mình khiến Tiêu Thiên hoài nghi có khi nào ông ngoại thật sự xem thiên tài địa bảo như cơm để ăn hay không, ông muốn tìm cách tăng cường cảnh giới của mình lên.

Kết quả lại vì thể chất nội tráng của mình, ngược lại khiến toàn bộ đồ bổ đều tích tụ tại thể nội.

Nghĩ đến đây, Tiêu Thiên chợt phát hiện, sương mù ở phía trước bốc hơi lên đang tản ra đủ loại ngũ quang thập sắc.

Thậm chí còn có một mùi thuốc kỳ dị bay ra.

Cho dù là Tiêu Thiên cũng phải giật mình, sau khi mở long tích, đả thông kỳ kinh bát mạch, tẩy cân phạt tủy thì hẳn là phải phát ra mùi hôi thối mới đúng chứ.

Tại sao ông ngoại lại có mùi thơm ngào ngạt như vậy?

Rốt cuộc trong quá khứ, ông đã ăn bao nhiêu đồ tốt rồi vậy?

Ông ngoại tốt của mình, dù có mập mạp đến đâu thì về cơ bản vẫn là một đại bảo bối hình người biết đi.

Cũng may là Đông Phương Cao Huyền và Chu Thiên Cơ không nhìn thấy Tuyết Phú Quý, chứ nếu không thì e là bọn họ đã trực tiếp bắt ông về luyện đan rồi.

“Tiểu Tiêu, sao ông ngoại lại cảm thấy có chút khó chịu vậy?” Lúc này, toàn thân phủ đầy sương mù, Tuyết Phú Quý từ bên trong đó bước ra.

Nhìn qua rõ ràng là ông đã gầy đi rất nhiều nhưng thân thể có chút vặn vẹo, không hề cân đối.

“Luyện công!” Tiêu Thiên thấy vậy vội vàng lên tiếng, đứng bên cạnh bày ra tư thế: “Ông ngoại, ông luyện…luyện…”

Tiêu Thiên vừa nói vừa quan sát Tuyết Phú Quý, hắn có thể cảm nhận được huyết khí thể nội đối phương đang bành trướng phun trào, thân hình lại cao lớn.

“Bát Cực!”

“Khi đi quyền thì lòng mang tám ý, bên ngoài bày đủ tám hình, kình khí phát ra tám hướng!”

Tiêu Thiên ở bên cạnh vừa nói vừa luyện để Tuyết Phú Quý làm theo.

May mắn thay, Tuyết Phú Quý có tư chất luyện võ xuất sắc, vừa học vừa luyện, chẳng bao lâu đã đánh ra dáng rồi.

Bình Luận (0)
Comment