Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 541 - Chương 541. Đây Là Lão Tổ Tuyết Gia?

Chương 541. Đây là lão tổ Tuyết gia? Chương 541. Đây là lão tổ Tuyết gia?

“Ta cạnh tranh tư cách của gia chủ hết rồi!” Tuyết An Tường nói xong đột nhiên dùng lực bóp.

Răng rắc!

Ngọc bài trong tay lập tức vỡ vụn.

Ầm!

Trong nháy mắt ngọc bài bị bóp nát, dao động uy áp cực kỳ khủng bố phát ra, tràn ngập trong cả động thiên tổ địa lão tổ Tuyết gia.

Phía trên mảnh vỡ của ngọc bài bị bóp nát tràn ngập ra linh khí dao động, chậm rãi bốc lên.

Không chỉ như thế, một luồng ý chí cũng bốc lên từ trong đó.

Ông!

Thân hình hư ảo hiện ra dưới phác họa của linh khí, xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Dáng vẻ hiện ra rõ ràng là cách ăn mặc của một lão già, tiên phong đạo cốt, khoanh chân ngồi ở giữa không trung.

Khi người này hiện ra, tay của Tuyết Phú Quý thoáng run rẩy, nhìn chằm chằm bóng dáng phía trên, cắn chặt răng.

“Các ngươi đều phải chết, phải chết!” Tuyết An Tường nghiến răng nghiến lợi, rít gào.

Tuyết Phú Quý không hé răng, chỉ là cười khổ nhẹ nhàng lắc đầu: “Đây là khác nhau của con vợ cả và con thứ sao?”

“Con bài chưa lật của con vợ cả lại có thể gọi ra hóa thân lão tổ tới cứu mệnh.”

“Cho nên các ngươi tình nguyện nhìn thập đệ chết thảm vì cứu các ngươi, cũng không bằng lòng vận dụng con bài chưa lật này à?”

Nói xong lời cuối cùng, Tuyết Phú Quý đã phẫn nộ rít gào, hai mắt đỏ bừng nhìn chằm chằm Tuyết An Tường và Tử Ngọc Hân phía trước.

Thập đệ chết thảm vì cứu hai người này, kết quả trong tay bọn họ đã có thủ đoạn có thể trở mình cũng không vận dụng!

“Đứa con thứ bình thường phải tận tâm tận sức phụ tá cho con vợ cả, cho dù là hy sinh tính mạng cũng sẽ không tiếc.”

“Chỉ có như vậy mới có thể khiến Tuyết gia càng thêm cường thịnh, con cháu đời sau của các ngươi cũng có thể được Tuyết gia che chở, khai chi tán diệp.”

“Tuy thập đệ của ngươi chết nhưng cũng là phúc báo của hắn.”

Có giọng nói cũng theo đó vang lên, trả lời tiếng gầm gừ của Tuyết Phú Quý.

Giọng điệu lạnh nhạt giống như là kể một chuyện rất bình thường.

Tuyết Phú Quý ngẩng đầu lên, nhìn bóng dáng khoanh chân ngồi phía trên hiện ra, hai tay nắm chặt.

Lão tổ Tuyết gia!

“Có thể định vị không?” Tiêu Thiên ngẩng đầu nhìn lão tổ Tuyết gia phía trên, trong lòng hỏi hệ thống Vượng Tài.

[Chủ nhân tôn kính, nếu có đủ thời gian tiến hành phân tích thì có lẽ không thành vấn đề.]

[Nhưng nhìn xa như vậy, chỉ sợ tôi rất khó định vị khu vực của đối phương.]

“Không sao, ta bắt qua cho mi từ từ phân tích.” Tiêu Thiên nói xong thì thả người xông ra ngoài.

Tiêu Thiên thình lình hành động khiến người ở đây đều sửng sốt một chút.

Lão tổ Tuyết gia lơ lửng không trung lại thoáng nhíu mày, nhẹ nhàng nâng tay, quét về phía Tiêu Thiên giống như đập ruồi bọ.

Ông chỉ nhẹ nhàng cứ động tay như vậy, cả động thiên đã hơi chấn động, lực trời đất tự vận hành hóa thành đạo vận.

Bàn tay có uy năng hủy thiên diệt địa.

Một chưởng này trúng trên người Tiêu Thiên.

Sau đó, cánh tay hóa thân của lão tổ Tuyết gia trực tiếp nổ tung, sụp đổ trong không trung của động thiên.

Một màn quỷ dị khiến cả động thiên hoàn toàn im lặng.

Hóa thân của lão tổ Tuyết gia lại trừng to hai mắt, nhìn vai phải rỗng tuếch, có chút thất thần.

Lúc mọi người sững sờ thì trái lại Tiêu Thiên tức giận trước.

“Ngươi không được ra tay, ngươi đánh chết bản thân thì làm sao!”

Dưới tình huống Tiêu Thiên sốt ruột, hắn đã vội vàng tới trước hóa thân của lão tổ Tuyết gia, bóp chặt cổ đối phương cưỡng ép kéo đi giống như xách một con gà đang đợi làm thịt.

Đồng tử của lão tổ Tuyết gia bị tóm cổ co rút lại, lúc vừa mới chuẩn bị phản kháng lại bị Tiêu Thiên mang về trên mặt đất bên cạnh Tuyết Phú Quý.

Ông bị tóm lấy cưỡng ép đè trên mặt đất.

Lúc này nửa bên mặt của lão tổ Tuyết gia đã bị Tiêu Thiên dùng đầu gối đè lên, ép xuống đất, cả người bị cưỡi lên, không thể động đậy.

Hóa thân của lão tổ Tuyết gia uy phong lẫm liệt lên sân khấu, đã không còn dáng vẻ tiên phong đạo cốt lúc trước, tựa như một lão già đáng thương bị Tiêu Thiên đối đãi dã man thô bạo.

“Vượng Tài, có thể định vị hay không?” Nói xong, Tiêu Thiên giơ tay đánh vào mông của hóa thân lão tổ Tuyết gia: “Lão già này ngươi thành thật một chút, nhúc nhích cái gì?”

“A a, a a a a!” Hóa thân của lão tổ Tuyết gia thê lương kêu thảm, nghĩ hết cách muốn giãy giụa.

Không chịu nổi, thật sự không chịu nổi!

Nhưng Tiêu Thiên ngồi trên người ông giống như một ngọn núi lớn, khiến ông căn bản không thể nhúc nhích chút nào.

Sỉ nhục!

Ông tung hoành Hoàn Sơn giới vô số năm tháng, ở rất nhiều thế giới giới vực, ở khắp nơi đều là khách quý, hùng bá một phương.

Lúc này lại bị một người trẻ tuổi nhục nhã như vậy, còn không thể phản kháng!

Ông muốn chết, lúc này ông muốn chết quách đi!

[Đang phân tích, xin chủ nhân chờ một lát.]

“Ok, phân tích xong thì nói cho ta biết.” Tiêu Thiên nói xong với hệ thống Vượng Tài thì điều chỉnh tư thế ngồi một chút, sau đó một chân giẫm lên ót của lão tổ Tuyết gia.

Bình Luận (0)
Comment