Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 545 - Chương 545. Trực Tiếp Quỳ Trên Mặt Đất

Chương 545. Trực tiếp quỳ trên mặt đất Chương 545. Trực tiếp quỳ trên mặt đất

“Nhưng mà, phải giải quyết tên này trước đã.”

“Giết không thể giết…”

Tiêu Thiên biết được từ hệ thống Vượng Tài, một khi giết chết loại hóa thân này rồi thì ký ức sẽ trở lại trên người bản tôn.

Đến lúc đó lão tổ Tuyết gia biết sự tồn tại của mình, lại nghĩ ra âm mưu quỷ kế gì đó thì phải làm sao?

Lỡ như đối phương chạy trốn, thì phải làm sao?

Cho nên, hắn phải nghĩ một cách hay để giam giữ ông ta.

Nghe Tiêu Thiên miêu tả, Tuyết Phú Quý cũng ngồi xổm xuống theo, đưa tay chọc đầu hóa thân của lão tổ Tuyết gia: “Nhốt vào trong động thiên của ngoại tổ phụ?”

“A a!” lão tổ Tuyết gia bị chọc đầu, khuôn mặt bị chôn xuống đất phát ra âm thanh a a, vừa mở miệng lại là một miệng đất.

Sỉ nhục, thật đúng là sỉ nhục.

“Không được, nhốt vào trong động thiên, nếu ông ta tự sát thì phải làm sao?” Tiêu Thiên khoát tay áo: “Con chó già âm hiểm này, nhất định phải để con trấn áp, ồ...”

“Có rồi!”

Hai mắt Tiêu Thiên bỗng nhiên sáng ngời: “Hóa thân này chính là được ngưng tụ từ ý chí, thu vào giam giữ trong thức hải không phải là được rồi sao.”

Tuyết Phú Quý vừa nghe, liền bị dọa giật cả mình, ông vội vàng xua tay: “Không được!”

Còn phân thân của lão tổ Tuyết gia bị trấn áp thì mừng như điên: “Chuyện này được thôi!”

Hóa thân của Tuyết Nghĩa Thiên, lão tổ Tuyết gia đang bị trấn áp trên mặt đất, khi nghe phương pháp của Tiêu Thiên đưa ra thì trong lòng mừng như điên.

Cái đồ ngốc này, thật đúng là ngu xuẩn.

Hắn lại dám cả gan giam giữ hóa thân ý chí của ông vào trong không gian thức hải?

Mãng phu chính là mãng phu mà!

Ông đương nhiên nhận ra Tiêu Thiên rất đặc biệt, nhục thân vô cùng cường hoành.

Loại hệ thống tu hành này rất giống với thể tu của vũ trụ hỗn độn Tàng Vũ.

Nhưng điểm khác biệt lớn nhất giữa thể tu bên vũ trụ hỗn độn Tàng Vũ và hệ thống tu hành vũ trụ hỗn độn Tàng Linh bọn họ chính là linh hồn suy nhược.

Bất chấp những năm tháng dài đó, hệ thống tu hành giữa bọn họ đã được tích hợp và học hỏi lẫn nhau.

Nhưng một số đặc điểm vẫn vô cùng rõ rệt.

Linh hồn của Tiêu Thiên vô cùng yếu kém giống như bên Tàng Vũ.

Tiểu tử này tự cho là đúng.

Đợi đến lúc hóa thân này tiến vào thức hải của đối phương, ta sẽ có thể chưởng khống linh hồn đối phương, nuốt chửng và khống chế hắn.

Lật ngược tình thế!

Nhục thân của Tiêu Thiên quá cường đại, nói thật, ngay cả ông nhìn thấy cũng phát thèm.

“Nhanh lên, ngươi mau giam giữ ta vào bên trong không gian thức hải của ngươi đi.” Tuyết Nghĩa Thiên có chút không chờ đợi nổi nữa.

Hô hô!

Một âm thanh nhỏ đột nhiên vang lên, một lực đạo kéo xoắn vặn xuất hiện, Tuyết Nghĩa Thiên có thể cảm nhận được thân thể mình giống như đang bị kéo đi đâu đó.

“Ta đến đây, ha ha ha!” Hóa thân Tuyết Nghĩa Thiên lòng vui như trẩy hội.

Ngu ngốc.

Quả nhiên là đồ ngu xuẩn mà.

Bên trong động thiên tổ địa, hóa thân lão tổ Tuyết gia đã biến mất ở dưới thân thể Tiêu Thiên.

Hắn dễ dàng đứng dậy, nhìn sang Tuyết Phú Quý: “Được rồi, lần này chúng ta có thể yên tâm làm việc rồi.”

“Đứa trẻ ngốc, sao con có thể đưa ông ấy vào trong không gian thức hải của mình được chứ?” Tuyết Phú Quý vội vàng lên tiếng: “Linh hồn con yếu đuối, ông ấy đã sống lâu như vậy rồi, con sẽ bị ông ấy…”

“Ông ngoại, sao ông lại khẳng định rằng linh hồn của con yếu?” Tiêu Thiên hỏi Tuyết Phú Quý.

Tuyết Phú Quý bị Tiêu Thiên hỏi ngược thì á khẩu không nói thành lời, sau khi ông kinh ngạc đứng nguyên tại chỗ một lúc lâu, bỗng nhiên bật cười: “Thì ra là thế, ông ngoại sai rồi.”

Lời này của Tiêu Thiên đã thức tỉnh Tuyết Phú Quý.

Ai nói linh hồn của cháu rể ngoan nhất định suy nhược chứ?

Cẩn thận cảm ngộ, Tuyết Phú Quý phát hiện sau khi ông luyện võ thì linh hồn dường như mạnh mẽ hơn rất nhiều.

“Ý có thể thông thần, luyện võ cũng cần phải luyện tâm.” Tiêu Thiên nhìn ông ngoại Tuyết Phú Quý: “Chỉ là có đôi khi luyện tâm luyện đến cực hạn, là tốt hay là xấu thì không ai có thể nói rõ được.”

“Có người tâm tư kiên định như bàn thạch, bất động như núi, cũng có người sẽ điên cuồng.”

Tuyết Phú Quý gật đầu như thể đã hiểu được, bất chợt ông nhớ tới điều gì, nhìn về phía Tiêu Thiên.

“Tiểu Thiên, còn con thì sao?”

Tiêu Thiên trầm ngâm một lát rồi nói một câu khiến lòng Tuyết Phú Quý không khỏi thắt lại.

“Con vốn đang trên bờ vực phát điên nhưng cũng may có mọi người kéo con lại.”

Bên trong không gian thức hải tối đen.

Hóa thân của lão tổ Tuyết gia Tuyết Nghĩa Thiên vặn vẹo là hiện lên bên trong địa giới lờ mờ này.

Khi ông hiện lên trong không gian thức hải này, trên người ông đã bắt đầu phát sinh biến hóa.

Tinh quang mông lung bắt đầu xuất hiện ở phía sau lưng ông.

“Ha ha ha, thế mà hắn lại thật sự để cho ta tiến vào không gian thức hải rồi, thật đúng là một kẻ ngốc.” Tuyết Nghĩa Thiên cười tươi nhìn xung quanh.

Bình Luận (0)
Comment