Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 563 - Chương 563. Huynh Đệ Tình Nghĩa Vô Song (2)

Chương 563. Huynh đệ tình nghĩa vô song (2) Chương 563. Huynh đệ tình nghĩa vô song (2)

“Mặc dù chúng ta hơi bó tay bó chân trong tối ngoài sáng, nhưng bảo đảm mọi người kiếm miếng cơm ăn, tiếp tục sống sót thì không có vấn đề gì.”

“Chúng ta, đã bảo vệ thương hội của ngươi, thương hội của chúng ta rất tốt.”

Mấy người phó hội trưởng hiện nay của thương hội đều tươi cười, vây quanh bên người Tuyết Phú Quý, nói rõ tình huống này.

Nhưng lời nói của bọn họ, lại khiến Tuyết Phú Quý ngẩn người tại chỗ.

Trở thủ mình mời đến, ông mời trợ thủ đến lúc nào vậy.

“Ha ha ha, Tuyết lão ca! “Bỗng nhiên, một đạo giọng nói hào sảng, đột nhiên vang lên.

Tuyết Phú Quý nghe thấy giọng nói này, thân thể cứng đờ, vội vàng ngẩng đầu lên.

Tiêu Thiên cũng nhìn theo, vẻ mặt cứng đờ.

Một con gấu nâu lớn mặc quần áo, đang đứng thẳng bước đi, giọng nói trong miệng con gấu kia, vô cùng phóng khoáng: “Không nghĩ đến lão ca ngươi lại trở về!

“Chu Nguyệt Hành! “Tuyết Phú Quý nhìn con gấu lớn, vẻ mặt ông cũng kích động.

“Ha ha ha, ta còn đang suy nghĩ lúc nào, mới có thể gặp lại Tuyết lão ca, không nghĩ đến nhanh như vậy đã gặp được.” Chu Nguyệt đi lên ôm Tuyết Phú Quý thật chặt.

Tiêu Thiên bên cạnh, nhìn mà chấn động.

Gấu ôm thật đó!

Nghĩ đến đây, Tiêu Thiên thật sự không nhịn được, bước lên đưa tay sờ cánh tay để lộ ra ngoài của ông.

Lông mềm mại, rất thoải mái!

“Hửm?” Chu Nguyệt Hành phát hiện ra động tĩnh, quay đầu lại, một khuôn mặt gấu lớn đối diện Tiêu Thiên, “Tiểu tử này là ai?”

“Ha ha ha, đây là tôn tử của ta, Tiêu Thiên!” Tuyết Phú Quý cất tiếng cười to, một tay ôm lấy bả vai Tiêu Thiên, giới thiệu với con gấu lớn này.

Sau đó, Tuyết Phú Quý cũng giới thiệu với Tiêu Thiên: “Đây chính là nhi tử của Yêu hoàng Bát Hoang, Chu Nguyệt Hành, cũng chính là người đó mà ngươi biết.”

Chu Nguyệt Hành nâng bàn tay gấu lớn vuốt cằm, quan sát Tiêu Thiên trước mặt: “Hửm, sao tôn nhi của ngươi trong có vẻ không giống ngươi vậy.”

“Ha ha ha, đây là phu quân của ngoại tôn nữ ta, cũng xem như là tôn nhi ta mà.” Tuyết Phú Quý cười hớn hở nói: “Chỉ là không ngờ, lúc trước ta chỉ nhờ ngươi giúp đỡ trông nom một hai, vậy mà ngươi lại tự mình chạy đến.”

“Chúng ta là huynh đệ, đừng nói mấy lời khách sáo như vậy, vừa đúng lúc phụ hoàng cũng muốn thấy ta ra ngoài ngao du mà.” Chu Nguyệt Hành xua tay gấu, khuôn mặt gấu nhếch miệng cười: “Ta ở đây, Tuyết gia không thể động đến thương hội của ngươi được.”

“Nói ra thì, Chu lão ca, lần này ngươi mạo hiểm trở về, có chuyện gì?”

Tuyết Phú Quý trầm ngâm một lát, trước ánh mắt của mọi người, ông trả lời: “Làm lão tổ Tuyết gia.”

Mọi người: “? ? ?”

Tuyết Phú Quý vừa dứt lời, phản ứng đầu tiên của mọi người chính là.

Cái quỷ gì?

Làm lão tổ của Tuyết gia ư?

“Tuyết lão ca, huynh nói vậy là có ý gì?” Chu Nguyệt Hành kinh ngạc nhìn Tuyết Phú Quý.

Tuyết Phú Quý chỉ vào Tiêu Thiên ở bên cạnh: “Kế hoạch của cháu ta là: hắn phụ trách đánh chết lão tổ Tuyết gia, ta phụ trách đánh chết gia chủ Tuyết gia là cha ta.”

“...” Chu Nguyệt Hành nghe Tuyết Phú Quý nói vậy, trầm mặc hồi lâu.

Trên khuôn mặt to như mặt gấu kia tràn đầy vẻ chấn kinh.

Đây là cái kế hoạch quèn gì vậy?

Việc này sao có thể gọi là kế hoạch được chứ, đây là nói hươu nói vượn thì có.

Cho dù Gấu Bát Hoang bọn họ là một nhánh rất cường đại trong Yêu tộc, phụ thân lại là Yêu hoàng đã đạt cảnh giới Đạo Giới cảnh nhị thập tam giai, ông là sự tồn tại đánh giá cấp Hoàng đế.

Nhưng trước khi đi, phụ thân đã dặn dò mình.

Dù ông không sợ lão tổ Tuyết gia nhưng ông ấy có chút quỷ dị, nham hiểm, không nên xung đột chính diện.

Ông là con trai của Yêu hoàng Bát Hoang tọa trấn ở nơi này, muốn bảo vệ cho một thương hội bình an, hẳn là không có vấn đề gì.

Nhưng nếu ông xung đột chính diện thì đây tuyệt đối không phải là một hành vi lý trí.

Vậy mà sau khi Tuyết lão ca trở về lại mở miệng nói những lời kinh thiên động địa như này.

Chu Nguyệt Hành không khỏi nhìn sang Tiêu Thiên ở bên cạnh, rốt cuộc đứa cháu trai này là sao đây, sao lại có thể lừa gạt Tuyết lão ca biến thành dáng vẻ như thế này.

Đừng nói là ông mà các phó hội trưởng của các thương hội khác ở bên cạnh đều vô cùng giật mình nhìn Tuyết Phú Quý.

Từ bao giờ mà lão đại của bọn họ đã trở nên dũng cảm như vậy?

Ầm ầm!

Tiếng nổ tung đột ngột vang dội đến bên tai.

Trước cổng Thương hội Quế Hương, những người đang tụ tập ở đây bỗng nhao nhao lên khi bị động tĩnh này làm kinh động, bọn họ đều ngẩng đầu nhìn về phía động tĩnh xa xa.

Ở trong không trung phía xa thấp thoáng có bóng một nhóm người đang tiến gần về phía này.

Nhất là trên thân người dẫn đầu tràn đầy uy áp, như ẩn như hiện.

Chỉ sự tồn tại của hắn thôi là đủ để nghiền ép toàn bộ hiện trường ở đây.

Ngoài ra, xung quanh hắn có một nhóm vệ quân đầy đủ vũ trang đang xếp hàng chỉnh tề, từng người trong số bọn họ đều có thể trạng hùng tráng, khí thế bất phàm.

Bình Luận (0)
Comment