Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 578 - Chương 578. Ngươi Chọn Sai Đối Tượng Rồi (2)

Chương 578. Ngươi chọn sai đối tượng rồi (2) Chương 578. Ngươi chọn sai đối tượng rồi (2)

Bốp!

Ông duỗi cánh tay đầy gân xanh rồi tùy ý tóm lấy nó, bóp tắt ngọn lửa màu máu chứa đựng sức mạnh kinh khủng kia trong tích tắc.

Huyết Quân hoảng hốt, hồn vía lên mây, bộc phát sức mạnh dưới chân và định nhanh chóng đánh bài chuồn.

Bốp!

Nhưng lúc hắn ta vừa mới bay lên không trung thì cơ thể bỗng chững lại.

Hắn ta cúi đầu nhìn xuống bèn thấy Tuyết Phú Quý đã tóm được cổ chân của mình, ông nhoẻn miệng cười với hắn ta: "Ngươi nghĩ rằng mình trốn được sao?"

Răng rắc!

Tuyết Phú Quý bóp mạnh, tiếng xương nứt vỡ lập tức vang lên.

Huyết Quân không chịu nổi phải gào lên thảm thiết, sau đó bị Tuyết Phú Quý kéo trở về.

Ầm! Ầm! Ầm!

Sau khi đến gần, khu vực xung quanh cơ thể Tuyết Phú Quý đã trở thành lĩnh vực của ông.

Huyết Quân giống như búp bê cực kỳ đáng thương, bị ông chà đạp thỏa thích.

Chỉ trong chốc lát, Huyết Quân từ một người hơi tuấn tú biến thành máu me đầy mặt, bị đánh sưng thành đầu heo.

Tuyết Phú Quý nắm lấy chân Huyết Quân, ra sức đập xuống đất.

Cơ thể va chạm thân mật với đất mẹ thân yêu, Huyết Quân ngã xuống bên cạnh Tuyết Khước Triều, run rẩy ôm lấy chính mình.

Đúng là đáng sợ!

Huyết Quân chưa từng trải qua trận chiến nào quái quỷ thế này.

Hắn ta như biến thành đồ chơi của đối phương, bị đánh bay tứ tung trong mảnh không gian thu hẹp này, hoàn toàn không thể phản kháng.

"Ngu ngốc..." Tuyết Khước Triều nhìn Huyết Quân ngã xuống bên cạnh mình thì cười nhạo, nhẹ nhàng lắc đầu.

Huyết Quân nghiêng đầu nhìn Tuyết Khước Triều y hệt cái đầu heo bên cạnh, sau đó bỗng ngộ ra.

Có lẽ gia chủ Tuyết gia trước mặt mình cũng bị Tuyết Phú Quý đánh cho ra nông nỗi này.

"Chẳng phải ngươi cũng bị đánh thành đầu heo à? Ngươi lấy tư cách gì cười nhạo ta?" Gương mặt Huyết Quân biến dạng giống hệt đầu heo, bật cười chế nhạo.

Hắn ta cố kìm nén nỗi đau thấu xương trên người, cố gắng nở nụ cười khinh miệt với đối phương.

Tuyết Khước Triều run lên, nhìn hành vi của Huyết Quân. Đúng là hổ xuống đồng bằng bị chó khinh, giờ đối phương đã có gan cưỡi lên mặt mình rồi.

"Á!" Tuyết Khước Triều giận dữ, mất hết lý trí, không còn phong độ của gia chủ Tuyết gia. Ông nhào thẳng tới, lao vào đấm nhau với Huyết Quân.

Cả ông và Huyết Quân đều đã bị đánh vỡ kinh mạch, đan điền trống không, không thể sử dụng linh khí.

Vì vết thương quá nặng khiến đầu óc choáng váng, không thể vận dụng sức mạnh đại đạo, chỉ đành lao vào đánh nhau theo cách thức nguyên thủy nhất.

"Hừ!" Tuyết Phú Quý nhìn dáng vẻ thê thảm của hai người bèn đánh mắt sang chỗ khác, ông vươn tay khẽ véo vào mặt của thập đệ Tuyết Lăng Bắc.

Sột soạt!

Huyết sắc phong tỏa miệng mũi trên mặt Tuyết Lăng Bắc đã bị Tuyết Phú Quý phá vỡ, mặt nạ màu máu lờ mờ trên mặt ông từ từ hóa thành huyết quang rồi biến mất.

"Tam ca, là tam ca thật không?" Tuyết Lăng Bắc vừa nói được thì đã hỏi câu này trước tiên.

Ông nhìn Tuyết Phú Quý hoàn toàn khác xa trước mặt, bèn nuốt nước bọt.

Lúc trước tam ca luôn mang lại cho họ cảm giác thân thiện, dễ gần và hiền hòa.

Nhưng giờ đây...

Tuyết Lăng Bắc nuốt nước bọt, gương mặt dịu ngoan.

Lời nói của Tuyết Lăng Bắc, khiến Tuyết Phú Quý buồn cười vỗ bả vai đối phương: “Nói hươu nói vượn cái gì, đương nhiên ta là huynh trưởng của đệ rồi, chỉ là gần đây tập võ, có chút thay đổi mà thôi.”

“Có thể nhìn thấy đệ còn sống, ta thật sự rất vui mừng.”

Tuyết Phú Quý vừa nói, thân thể vốn đang phình to cũng hồi phục lại, hóa thành dáng vẻ mập mạp ban đầu.

Mà sự vui sướng trên mặt ông, hoàn toàn không thể khống chế được.

Cảm nhận được Thập đệ vẫn còn hơi suy yếu, Tuyết Phú Quý vội vàng lấy một quả trái cây màu xanh ra, phía trên có nhiều đốm trắng.

“Ăn trước đi, điều dưỡng cơ thể, thoải mái hơn chút.” Tuyết Phú Quý nhét trái cây vào trong miệng Thập đệ, bản thân cũng lấy một quả ra, bắt đầu ăn.

Nuốt trái cây màu xanh này, Tuyết Lăng Bắc cảm thấy cả người lành lạnh, cực kỳ thoải mái.

Ông bị vây ở trong trận pháp này, cả người giống như bị lửa nướng.

Trước mắt, quả nhiên thoải mái hơn nhiều.

“Tam ca, chuyện luyện võ của huynh rốt cuộc là thế nào vậy, sao lại trở nên mạnh như vậy?” Sau khi bình tĩnh lại, Tuyết Lăng Bắc tò mò hỏi.

Nhìn thấy huynh trưởng của mình hôm nay trở nên lợi hại như vậy, ông cảm thấy vui mừng cho Tuyết Phú Quý từ tận đáy lòng.

“Ha ha ha, chuyện này nói ra rất dài dòng.” Tuyết Phú Quý suy nghĩ một chút, bắt đầu kể lại những chuyện khác ông đã trải qua trong khoảng thời gian này.

Tuyết Lăng Bắc bên này, lại lẳng lặng lắng nghe.

Chỉ là càng nghe càng cảm thấy kinh hãi, không ngờ rằng những truyện huynh trưởng trải qua mấy năm nay lại phức tạp như vậy.

Cũng may, đã vượt qua được tất cả rồi.

Răng rắc!

Tiếng vỡ vụn thanh thúy bỗng nhiên vang lên, toàn bộ trận pháp màu máu, đang không ngừng lắc lư.

Tuyết Phú Quý ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, phát hiện trên người nam nhân bị trận pháp phong bế chặt chẽ kia, không ngừng có khí tức chấn động mà ra.

Bình Luận (0)
Comment