Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 581 - Chương 581. Liên Quan Quái Gì Đến Chúng Ta (2)

Chương 581. Liên quan quái gì đến chúng ta (2) Chương 581. Liên quan quái gì đến chúng ta (2)

“Ngươi cho rằng những khế ước ký kết với các thế lực phụ thuộc, chỉ cần ngươi mở miệng nói một câu…”

Mảnh vỡ thế giới trên không, đột nhiên nhiên nứt ra, quy tắc thiên địa giáng xuống.

Trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, pháp độ thiên địa hóa thành phong ấn màu vàng, phong ấn hư không.

Văn tự không ngừng tuôn ra từ trong cơ thể Tiết Nghĩa Thiên, cuối cùng rơi xuống bên dưới phong ấn màu vàng lơ lửng trước mặt Tiêu Thiên.

Cảnh tượng trước mắt, vô cùng rõ ràng.

Mấy năm nay, gia nghiệp Tiết Nghĩa Thiên dốc sức gầy dựng, những khế ước ký kết với người đại diện Tuyết gia như ông, những ấn khế được chứng kiến bởi quy tắc thiên địa.

Di chuyển rồi!

Không chỉ như thế, khí vận của Tuyết gia Hoàn Sơn giới vốn ngưng tụ trên người Tiết Nghĩa Thiên.

Những khí vận này đại diện cho khí vận của một phương thế lực, không liên quan gì đến việc họ gì.

“Tuyết gia” ở Hoàn Sơn giới, chính là được Tiết Nghĩa Thiên tạo ra, cũng do ông quản lý.

Như vậy, đương nhiên ông là người tuân theo khí vận.

Nhưng khí vận này của Tuyết gia, cũng bị cưỡng ép tước đoạt, dưới sự giơ tay chỉ dẫn của Tiêu Thiên, nó rơi xuống trên người Tuyết Phú Quý.

Tất cả mọi đã có kết quả, sức mạnh quy tắc thiên địa quy tắc hóa thành bàn tay nhỏ bé màu vàng, giúp Tiêu Thiên sửa sang lại vạt áo, còn giúp hắn vuốt phẳng tóc mái.

“Được rồi, ngươi có thể cút được rồi.” Tiêu Thiên xua tay.

Sức mạnh quy tắc thiên địa, lập tức biến mất không thấy, thu lại trở về, mảnh vỡ thế giới trên không khép lại.

“Được, chuyện bồi thường, chúng ta quyết định xong rồi.” Tiêu Thiên nói xong, giơ ngón tay cái lên với Tuyết Phú Quý bên cạnh: “Ngoại tổ phụ, Tuyết gia Hoàn Sơn giới đã hoàn toàn là của chúng ta!”

Bộp.

Tuyết Phú Quý trượt khỏi ghế, ngã ngồi dưới đất.

Cái quái gì vậy?

Ông vừa nhìn thấy chuyện gì, một câu nói của Tiêu Thiên, trực tiếp khiến pháp độ quy tắc thiên địa, cưỡng ép lấy những ấn khế trên người Tiết Nghĩa Thiên.

Cố gắng nhiều năm, công dã tràng rồi.

Còn có, vừa rồi nếu ông không nhìn lầm, quy tắc thiên địa lại hóa thành bàn tay nhỏ bé màu vàng, giúp đỡ ngoại tôn nữ tế sửa sang lại bề ngoài?

Đùa à!

“......” Tuyết Chấn Thiên ở gần trong gan tấc, cũng kinh hãi muốn chết.

Thật sự là sức mạnh quy tắc thiên địa, ông cảm nhận được rất rõ ràng, sức mạnh ẩn chứa bên trong quy tắc rất đáng sợ, cho dù là mình chạm vào, chỉ sợ cũng có thể bị tiêu diệt.

Đây chính là quy tắc thiên địa đó, sao lại làm chuyện như vậy cho nam tử trẻ tuổi trước mặt.

Hơn nữa bảo quy tắc thiên địa có thế cút là lời nói ngạo mạn gì vậy?

“Hơn nữa, về sai lầm ngươi phạm phải, thật sự là tội ác tày trời, nhất định phải tính toán thật kỹ, nhưng ngoài chuyện này ra, vấn đề lớn nhất trên người ngươi, chính là vấn đề tư tưởng.”

“Nhìn xem, ngươi vốn là một tên bạch nhãn lang vong ân phụ nghĩa, đê tiện vô sỉ, đời sau của ngươi, Tuyết Khước Triều và đám người Tuyết An Tường, đều là những người có tính cách cực kỳ đê tiện.”

“Điều này nói rõ tư tưởng của các ngươi có vấn đề, nói rõ giáo dục của các ngươi, rất có vấn đề.”

“Thậm chí ta còn không dám tưởng tượng, cương vực, tác phong tư tưởng và xây dựng đạo đức của toàn bộ Tuyết gia Hoàn Sơn giới, đều đã đạt đến trình độ hỏng bét như thế nào.”

“Nhất định phải lấy đó làm gương, ta định công bố tất cả hành vi của ngươi ra ngoài, truyền rộng thiên hạ.”

“Để dân chúng biết được chuyện ngươi đã làm, xem như là một bài học xấu.”

Nói đến đây, Tiêu Thiên nhìn về phía Chu Nguyệt Hành: “Vừa đúng lúc, Chu gia gia bên kia đã ghi lại không ít hình ảnh, đến lúc đó chỉnh sửa chế tác một chút, thì có thể dùng được rồi.”

“Ông ta không mặc quần áo.” Tuyết Chấn Thiên bên cạnh không nhịn được mà mở miệng.

Tiêu Thiên nhìn đối phương: “Không sao, ngươi mặc đồ, ta mặc đồ, hắn mặc đồ hay không thì hắn mất mặt, liên quan quái gì đến chúng ta?”

“……”

Theo cách nói của Tiêu Thiên, hành vi này của Tiết Nghĩa Thiên hoàn toàn có thể chế tác thành sách giáo khoa.

Dùng giọng điệu tràn đầy tình cảm để kể cho mọi người và bọn trẻ nghe thế nào gọi nào kẻ vong ân phụ nghĩa, ăn cháo đá bát.

“Như vậy thì chỉ cần nhắc đến chuyện này, mọi người đều sẽ nghĩ đến sự cố của Tiết Nghĩa Thiên, lấy đó làm gương và sẽ không còn muốn trở thành người như ông ta nữa.”

“Kể từ đó, Tiết Nghĩa Thiên sẽ trở thành một tài liệu giảng dạy cực kỳ hoàn hảo về mặt trái của con người bởi sự hèn hạ và vô sỉ của mình.”

“Ông ngoại, ông cũng có thể sử dụng con đường buôn bán của thương hội mình để truyền đạt rộng rãi chuyện này.”

“Không chỉ có tác dụng giáo dục, đồng thời còn có thể cảnh tỉnh mọi người đề phòng loại chuyện câu kết với Tàng Vũ lại lần nữa phát sinh.”

“Cứ như vậy, ông ta cũng coi là công đức vô lượng khi trở thành ví dụ xấu để cảnh tỉnh thế nhân.”

Tiêu Thiên nhìn sắc mặt trắng bệch và bờ môi run rẩy của Tiết Nghĩa Thiên, xua tay: “Ngươi không cần cảm tạ ta đâu, đây là điều ta nên làm mà.”

Bình Luận (0)
Comment