Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 592 - Chương 592. Máu Mủ Tình Thâm

Chương 592. Máu mủ tình thâm Chương 592. Máu mủ tình thâm

Có lẽ bộ tộc bọn họ thật sự có thể sống tốt hơn ở dưới trướng Tiêu Thiên thì sao?

Lâm Bát Vân nắm chặt hai tay, thoáng khom người với Tiêu Thiên: “Ta hiểu rồi, đại nhân cứ việc yên tâm, bộ tộc bọn ta tất nhiên sẽ trợ giúp cho ngài.”

Một cái khom người, một tiếng đồng ý này cũng đại biểu cho tộc Linh Năng đã lên thuyền của Tiêu Thiên.

Lâm Bát Vân cũng không biết quyết định này có chính xác hay không nhưng sau khi ông đưa ra quyết định lại cảm giác sẽ không hối hận.

Có lẽ, sau này đối với bộ tộc bọn họ mà nói, đây là quyết định chính xác không thể hơn được nữa.

Mọi chuyện đều đã thảo luận xong, tình huống cũng đã được sắp xếp.

Hiệu suất của Chu Nguyệt Hành lại kinh người, trong thời gian rất ngắn cũng đã điều phối xong nội dung trong linh khí lưu ảnh.

Cảnh tượng Tiêu Thiên cứu thế lên sâu khấu, tiêu diệt âm mưu hiểm ác của Tiết Nghĩa Thiên, dưới bối cảnh có kèm theo âm nhạc cực kỳ ngầu lòi.

Cho dù là thiếu đế của dòng họ Tuyết thị Tuyết Chấn Thiên, ở trong này cũng chỉ đành làm nền cho Tiêu Thiên.

Mặt mũi hung ác chật vật của Tiết Nghĩa Thiên lại bày ra vô cùng chi tiết, càng miễn nhắc tới Tuyết Khước Triều.

Tiết Nghĩa Thiên ngã trên mặt đất cũng có thể xem rất rõ ràng, sau khi Chu Nguyệt Hành triển lãm xong, ông khóc rất to tiếng, rất muốn đi chết.

Thanh danh bị hủy hoại thành như thế này, ông cũng không biết bản thân còn có mặt mũi gì sống trên thế giới này.

Buổi chiều, sau khi cùng nhau dùng bữa xế, đám người Tiêu Thiên quyết định trở về Đế vực Liên minh Nữ Đế trước.

Lúc mọi người tụ tập ăn cơm, nội bộ mấy người Tuyết Phú Quý thương thảo một chút.

Dựa theo tuổi tác của bọn họ sắp xếp thứ tự, Tuyết Cao Dương là trưởng huynh, Tuyết Kiến Đức là nhị ca, Tuyết Tuấn Anh là lão tam, Tuyết Anh Nghị là lão tứ, Tuyết Phú Quý là lão ngũ, Tuyết Lăng Bắc là lão thất.

Về phần lão lục đương nhiên là thất muội đã gả đi.

Tuyết Chấn Thiên sẽ ở Tuyết gia Hoàn Sơn giới mấy ngày, xử lý sạch sẽ một vài đại địch tai hoạ ngầm hơn nữa làm kinh sợ các thế lực khác.

Để bọn họ biết Tuyết gia Hoàn Sơn giới, hiện giờ là con nối dòng của thiếu đế dòng họ Tuyết thị.

Sau đó nữa, ông sẽ trở về dòng họ Tuyết thị, điều tra rõ chân tướng.

“Phụ thân!” Nhìn nam nhân trước mặt, Tuyết Phú Quý mang theo nụ cười, hô lên.

Tuyết Chấn Thiên cũng mang theo nụ cười, đi lên ôm Tuyết Phú Quý một cái: “Con trai, mấy năm nay đúng là khổ cho con.”

“Không sao, ít nhất hiện tại con rất vui, suy cho cùng con đã thật sự sở hữu một vị phụ thân.” Ánh mắt Tuyết Phú Quý chân thành nhìn Tuyết Chấn Thiên, nụ cười đầy mặt.

Tìm được chân tướng thật tốt quá.

Cho nên ông biết vị phụ thân này của mình cũng muốn đi tìm chân tướng của bản thân.

“Ngoại tằng tổ phụ, nếu thật sự không được, bọn ta có thể đi viện trợ cho người.” Tiêu Thiên ở bên cạnh vỗ ngực cam đoan với đối phương: “Cho dù muốn làm tộc trưởng của dòng họ Tuyết thị, ta cũng chống cho người.”

“Ha ha ha ha, dù sao cũng là một trưởng bối, cứ làm phiền một hậu bối như ngươi giúp đỡ, thật sự ngại lắm.” Tuyết Chấn Thiên cười sang sảng khoát tay: “Huống chi, có vi phạm tổ chế, không hợp quy củ.”

“Nhưng mà thật sự có chuyện hy vọng ngươi giúp đỡ lão già này.”

Cuối cùng, Tuyết Chấn Thiên cố ý lộ ra một dáng vẻ cầu cứu.

Thấy vậy mọi người cũng đều cười phá lên, cho dù là hũ nút Tuyết Kiến Đức trên mặt cũng lộ ra nụ cười.

Sau đó, Tuyết Phú Quý nhìn về phía Tuyết Cao Dương: “Đại ca, cương vực của Tuyết gia Hoàn Sơn giới tạm thời giao cho ngươi hỗ trợ quản lý một chút.”

“Đợi đến khi rất nhiều thế giới giới vực có thể dung hợp, ngươi mới có thể thoải mái một chút, vừa mới thoát khỏi khó khăn đã kêu ngươi bận rộn, thật ngại quá.”

Tuyết Cao Dương nhẹ nhàng lắc đầu ôm Tuyết Phú Quý: “Có gì mà ngại chứ, hiện tại ngươi là lão tổ đó, ha ha ha.”

Nghe thấy lời trêu chọc này của trưởng huynh, nét mặt già nua của Tuyết Phú Quý cũng đỏ lên.

Sau đó, ông nhìn về phía Tuyết Kiến Đức: “Nhị ca...”

“Ta sẽ trông coi tốt Tuyết Đồ!” Tuyết Kiến Đức ôm song chưởng, trịnh trọng gật đầu với Tuyết Phú Quý.

Tuyết Phú Quý lại nhìn về phía Tuyết Lăng Bắc bên cạnh: “Ngươi đi theo nhị ca tu hành chiến đấu cho tốt, học hành chăm chỉ nhé.”

“Ca!” Tuyết Lăng Bắc tiến lên ôm chặt Tuyết Phú Quý: “Yên tâm đi, ta đều nhớ kỹ lời dặn dò của ngươi.”

Tuyết Phú Quý buông Tuyết Lăng Bắc ra, còn không chờ ông mở miệng, Tuyết Tuấn Anh và Tuyết Anh Nghị bên cạnh đã cười nói.

“Yên tâm đi, bên phía thương hội có hai bọn ta gia nhập, phương diện phẩm chất khẳng định sẽ không thua.” Tuyết Anh Nghị và người anh ruột bên cạnh chạm quyền, cam đoan với Tuyết Phú Quý.

Biểu cảm của Tuyết Tuấn Anh kỳ quái: “Ba động thiên mà ngươi để lại trống hai cái bọn ta sẽ một lần nữa gieo trồng linh dược, sáng bừng sinh cơ...”

“Nhưng không thể không nói, lão đệ à, ngươi cũng ăn được quá chứ?”

Bình Luận (0)
Comment