"Hửm?" Chung Dương Minh đang lẩm bẩm bỗng nhận ra điều gì đó, bất ngờ ngẩng đầu nhìn về phía Chung Lệ Song.
"Tiêu rồi!"
Ông khẽ quát thầm rồi vội vàng bay lên.
Ở nơi cao trên chiến hạm, Chung Lệ Song đang tập trung quan sát chiến trường và diễn biến trận chiến xung quanh.
Bà là chỉ huy nên phải tìm cơ hội thích hợp thay đổi diễn biến trận chiến.
Bà ra lệnh bằng cách sử dụng linh khí chấn động để truyền đạt ám hiệu.
Ai đã từng được huấn luyện sẽ nghe hiểu ám hiệu, ngay sau đó tự động điều chỉnh theo lệnh.
Chung Lệ Song đang tập trung chỉ huy nên không phát hiện không gian xung quanh đang dần mờ đi.
Xoẹt!
Không gian vặn vẹo như một tấm màn vừa bị xé toạc, để lộ bóng người đằng sau.
Một tên dị tộc với làn da màu xanh biếc và có vảy trên người bất ngờ xuất hiện, muốn ám sát Chung Lệ Song.
Tốc độ của người nọ quá nhanh nên người khác không phản ứng kịp.
Con ngươi của Chung Lệ Song co lại, vừa định vung búa lớn ra nhưng không kịp nữa rồi.
Ầm!
Chung Lệ Song bỗng cảm thấy ai đó vừa đẩy bà ra khiến bà bay thẳng lên không trung.
Bà bị hất ra khỏi chiến hạm và bay về phía Tử Nhược Yên.
Lúc Chung Lệ Song ngã xuống mới thấy người vừa va vào mình, thay thế vị trí sắp bị ám sát của bà là trượng phu Chung Dương Minh.
Chung Lệ Song bị bay thẳng ra sau mở to đôi mắt, nhìn chằm chằm vào tên dị tộc đột ngột xuất hiện và đang lao đến gần trượng phu của mình.
Bà nhìn chòng chọc vào con dao găm đầy sắc bén bất ngờ xuất hiện trong tay của tên dị tộc đó.
Lưỡi dao sắc bén tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo.
Lúc này Chung Lệ Song bỗng nhớ lại rất nhiều ký ức. Lần đầu bà gặp Chung Dương Minh thì ông chỉ là một thư sinh yếu ớt, lại hơi keo kiệt, gầy còm như con gà bệnh lại can đảm đứng chắn trước mặt cụ già, đối đầu với ác bá.
Dù đối diện với ác bá cao to đủ đè bẹp chính mình nhưng Chung Dương Minh gầy gò vẫn đứng thẳng dậy, cố chấp đứng im nơi đó.
"Tà không thể thắng chính!"
Lúc ấy, ông đã bật thốt lên năm chữ này.
Cũng lúc đó, Chung Dương Minh gầy còm, yếu ớt lại bất ngờ trở nên cao lớn và bất khuất trong mắt Chung Lệ Song.
Khi ấy, Chung Lệ Song đã làm ra một hành động cực kỳ điên rồ!
"Đây là người của lão nương!"
Cuộc gặp gỡ của hai người bắt đầu một cách kỳ lạ, khi ác bá đang định cướp bóc của bá tánh hiền lành.
Sau khi hai người sống chung với nhau, Chung Lệ Song vẫn hung hăng và mạnh mẽ như cũ.
Bà biết người ngoài nói trượng phu của mình bị cọp cái trong nhà quản lý nhưng xưa giờ trượng phu chưa từng quan tâm đến điều đó, hơn nữa ông còn thản nhiên đón nhận.
Đối phương sẽ dùng trăm phương ngàn kế làm cho mình vui, thậm chí khả năng nấu nướng trời phú của ông được phát hiện ngay khi mình mang thai Chung Linh và chẳng có khẩu vị gì.
Chung Lệ Song không dám tưởng tượng nếu mình mất đi Chung Dương Minh thì sẽ thế nào.
Ầm!
Chung Lệ Song ngã xuống boong chiến hạm, nhìn dị tộc đột ngột xuất hiện che mất bóng dáng của ông.
"Không!" Bà kêu lên đau thương, bò dậy khỏi mặt đất và định xông về phía đó,
Tử Nhược Yên ở cạnh bắt đầu vận linh khí, ý chí của Đế Hoàng bắt đầu hiện ra chuẩn bị xông lên hỗ trợ giải cứu Chung thúc.
Ầm!
Chung Linh bỗng xuất hiện bên cạnh Tử Nhược Yên và Chung Lệ Song.
"Linh Nhi, mau đi cứu cha của con đi!" Chung Lệ Song rơi nước mắt như mưa, sốt ruột nói với nữ nhi của mình.
Nhưng bà thấy nữ nhi không hề bối rối mà còn mất kiên nhẫn với bà: "Cha cao lớn và mạnh mẽ hơn những gì mẹ nghĩ."
"Thân Vương đại nhân đã nói người còn mạnh hơn con và Diễm tỷ rất nhiều, người hãy tranh thủ ra tay đi."
Những gì nữ nhi vừa nói khiến bà ngạc nhiên.
Ầm!
Cơ thể của tên dị tộc đang đến gần Chung Dương Minh bỗng nổ tung, hóa thành một vũng máu.
Cùng lúc đó, bóng ma liên tục phồng lên và không ngừng trỗi dậy bên trong vòng vây của dị tộc.
Ầm ầm ầm!
Sương máu liên tục nổ tung, đám dị tộc đầy vảy đang bao vây Chung Dương Minh và tự nổ liên hồi.
Bóng đen đang phình to bất ngờ vươn tay ra, tóm lấy một tên tộc Cốt Giáp đứng gần mình.
Ầm ầm!
Tên tộc Cốt Giáp khoác áo giáp bằng xương trắng tinh trong tay bóng đen bị bóp nát như viên thuốc, cơ thể bên trong liên tục uốn éo.
Quan bào trên người Chung Dương Minh trên không trung đã kéo căng cực hạn, đến độ sắp rách.
Thân hình to lớn cao gần tám mét, cơ bắp căng cứng, cả người tản ra áp lực cực kỳ khủng bố.
Sương trắng dày đặc được phun ra mỗi khi ông hít thở, đáng sợ vô cùng.
"Cha?" Chung Linh nhìn bóng người đáng sợ trên không, khóe môi run rẩy. Đây là lần đầu tiên nàng thấy hình thái hoàn chỉnh của cha mình kể từ khi tập võ với Thân Vương.
"Ta vốn tưởng các ngươi chỉ là một sâu mọt đê hèn, ai ngờ lại phiền phức hơn những gì ta nghĩ." Cơ thể khổng lồ của Chung Dương Minh đáp lên boong tàu.