Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 597 - Chương 597. Đó Là Cha Của Con Ư?

Chương 597. Đó là cha của con ư? Chương 597. Đó là cha của con ư?

Ông duỗi tay, nhẹ nhàng đỡ thê tử của mình dậy: "Nương tử, nàng không sao chứ?"

Chung Lệ Song cao hơn hai mét ngửa đầu nhìn trượng phu to lớn và xa lạ của mình, gương mặt đầy nước mắt hơi ngỡ ngàng.

Trước kia bà luôn cúi xuống nhìn trượng phu của mình.

Còn đây là lần đầu tiên bà ngẩng đầu nhìn lên ông.

"Sao thế?" Chung Dương Minh thấy nước mắt trên mặt Chung Lệ Song, khí tức tàn bạo trên người bắt đầu tản ra khắp nơi: "Nàng khóc..."

Ầm!

Áp lực khủng bố và nặng nề lập tức tản ra khỏi người Chung Dương Minh, gân xanh và huyết mạch trên người nổi lên, cơ bắp căng chặt, cơ thể lại phình to hơn nữa.

Quan bào trên người đã rách tả tơi.

Lúc này, Chung Dương Minh như Ma Thần khoác vải rách trên thân.

"Một đám sâu mọt lại dám làm thê tử của bổn Thừa tướng rơi nước mắt." Ánh mắt Chung Dương Minh lóe ra ánh sáng màu đỏ, ông khẽ phà một hơi khiến sương trắng bay khắp nơi.

Chung Dương Minh bỗng nhảy lên, Chung Lệ Song và mọi người cảm thấy như có gió to vừa cuốn qua trước mặt.

Chiến hạm to đùng cũng phải lắc lư lúc ông nhảy lên.

Chung Dương Minh cực kỳ phẫn nộ như Ma Thần diệt thế, bay xộc thẳng vào đại quân.

Tộc Huyết Văn có huyết khí mạnh mẽ và năng lực đáng sợ thì sao?

Đấm một phát cho nổ tanh bành là được.

Tộc Huyết Oán với Huyết chú thuật kỳ quái thì thế nào?

Đánh Chung Dương Minh như bỏ đá xuống biển.

Tộc Huyết Dũng?

Đấm phát nổ luôn.

Tộc Cốt Giáp?

Ông thẳng tay bóp nát như bóp cả chùm quả cứng.

Đám dị tộc da xanh có vẩy biết thuật ẩn nấp thì sao?

Cũng chỉ là một đám vô dụng yếu nhớt, cứ đấm cho nổ là được.

Chung Dương Minh đã cho những người có mặt ở đây thấy thế nào là vẻ đẹp tuyệt đối của sức mạnh.

Đám quân địch Võ Linh quân mai phục hoàn toàn không có đất dụng võ trước lực lượng tuyệt đối của Chung Dương Minh.

Ông xử lý cực kỳ đơn giản, cứ đấm nổ tan tành là được.

Chung Dương Minh muốn đòi lại công đạo cho thê tử nên đã hóa thân thành Ma Thần tàn bạo, tàn phá tất cả. Ông như một người khổng lồ không ai địch lại, đúng là hổ lạc vào bầy dê.

"Yếu như sên!" Chung Dương Minh gào lên, sau đó đấm ra một quyền vào không khí.

Sức mạnh đáng sợ của quyền kình đã làm đám tộc Huyết Văn đằng trước nổ tung.

Đám quân địch ở đằng xa bị chấn động bởi nắm đấm, miệng phun ra máu tươi và liên tục lùi về sau.

"Cách Chung Thừa tướng chiến đấu giống hệt Thân Vương đại nhân." Bên này, Lưu Diễm đi đến bên cạnh mọi người, nhìn Thừa tướng đang ra oai đằng kia bèn chậc lưỡi liên tục.

Nàng vốn đang thắc mắc tại sao áp lực chiến đấu bên mình bỗng giảm đi rất nhiều.

Đối thủ của nàng đều vội vã chi viện cho chỗ khác.

Kết quả lại thấy Chung Dương Minh đang điên cuồng chém giết.

"Tại sao cha ta có thể phình to đến cỡ đó? Không hợp lý chút nào." Chung Linh dang rộng hai tay, kinh ngạc nhìn Lưu Diễm: "Có lẽ nào sau này chúng ta cũng như vậy?"

"Không đâu, chẳng phải Thân Vương đại nhân đã nói mỗi người sẽ khác nhau sao?" Lưu Diễm lắc đầu, bắt đầu phân tích: "Nhưng Thân Vương đại nhân nói đúng, chúng ta không phải là đối thủ của cha ngươi."

"Lần này dễ thở hơn rồi, khà khà." Ngọn lửa cháy rực quanh thân Chung Linh từ từ biến mất.

Trái ngược với sự bình tĩnh của nữ nhi, lúc này Chung Lệ Song vẫn còn ngơ ngác, một lúc lâu sau mới không nhịn được nắm lấy nữ nhi của mình: "Đó là cha của con ư?"

Nhìn mẫu thân kích động, Chung Linh giãy ra khỏi ma trảo của đối phương, gật đầu như một lẽ đương nhiên: “Nương, chẳng lẽ nương không nhận ra phu quân của mình luôn à?”

“...” Chung Lệ Song im lặng quay đầu lại, nhìn bóng dáng khổng lồ đang chém giết phía trước.

Bà vừa đúng lúc nhìn thấy con quái vật khổng lồ gần tám mét kia đột nhiên giơ tay ra, bóp nổ hai tên tộc Cốt Giáp giống như đang bóp đồ chơi vậy.

Đặc biệt là cơ bắp hoàn hảo phồng lên đến mức gần như vặn vẹo của đối phương, đã khiến Chung Lệ Song cảm thấy rất chấn động.

Rất phù hợp với gu thẩm mỹ của bà.

Từ khuôn mặt đó, Chung Lệ Song vẫn có thể nhận ra đối phương chính là trượng phu của mình, Chung Dương Minh.

Chỉ là so với hình tượng yếu đuối, tay trói gà không chặt trong ấn tượng của mình, sự chuyển biến của Chung Dương Minh cũng quá mức đáng sợ rồi.

Trước đây trong lòng Chung Lệ Song, tuy Chương Dương Minh có cơ thể gầy gò, nhưng tâm hồn lại vô cùng rộng lớn, là một người khổng lồ.

Lần này thì hay rồi, trượng phu của mình không chỉ là một người khổng lồ về mặt tâm hồn, mà cơ thể của ông cũng biến thành một người khổng lồ

Nhưng mà...

Nghĩ đến trượng phu đẩy mình ra, đồng thời còn dũng cảm đứng trước người mình, còn giúp mình lau nước mắt, thay mình trút giận.

Trong lòng Chung Lệ Song cảm thấy có chút ngọt ngào.

Cho dù bà là đại tướng quân của hoàng triều Đại Viêm, vẫn luôn đứng ở tuyến đầu, nhưng cuối cùng bà vẫn là nữ nhân, cũng hy vọng trượng phu có thể bảo vệ mình.

Trước đây, bà cũng cảm thấy suy nghĩ này của mình quá mức xa vời, cho nên cũng không kỳ vọng quá nhiều.

Bình Luận (0)
Comment