Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 609 - Chương 609. Đùa Giỡn

Chương 609. Đùa giỡn Chương 609. Đùa giỡn

Tử Đế Tôn đang nói thì bỗng nhiên không còn âm thanh, yên lặng nhìn nhạc phụ trước mặt mình.

Mà Tuyết Phú Quý cũng lặng lẽ nhìn ông.

Khóe miệng Tử Đế Tôn hơi run rẩy: “Sẽ không phải là... bọn ta lầm lẫn thứ gì chứ.”

“Ngươi cảm thấy thế nào?” Tuyết Phú Quý mang theo nụ cười, nhìn con rể của mình: “Trận so tài vừa nãy, ngươi còn chưa hiểu được sao?”

Môi của Tử Đế Tôn có hơi khô, chiến lực của bản thân là Đạo cảnh nhị thập giai đỉnh phong.

Dựa vào thiên phú trác tuyệt của bản thân, tốc độ gia tăng thực lực cực nhanh, dần dần tiếp cận cấp bậc Đạo Quân nhị thập giai.

Thậm chí còn lấy được Nhân Hoàng tuyệt học, thi triển Thập Ấn Tề Phát.

Nhưng vẫn bị nhạc phụ đại nhân đánh cho không biết trời nam đất bắc, hơn nữa sau khi cẩn thận nhớ lại.

Tử Đế Tôn cũng đã nhớ ra, vừa nãy lúc ra tay với nhạc phụ Tuyết Phú Quý, đối phương quả thực thể hiện chiến lực nhục thân cường bạo.

Cùng lúc đó, Tuyết Phú Quý cũng kể rõ một vài khái niệm mà tập võ biết đến khi đi theo Tiêu Thiên tu hành.

Để bọn họ hiểu biết rõ ràng một chút rốt cuộc bản thân đang luyện cái gì.

“Giống như đứa nhỏ này đã nói, ta là kỳ tài luyện võ một trong một triệu.” Vẻ mặt Tuyết Phú Quý kiêu ngạo, lúc phất tay, linh khí bốn phía như dòng nước bắt đầu tuôn chảy.

Quanh thân lại giống như một cơn lốc xoáy, sinh ra lực kéo nhất định với ba người bọn họ.

Nhưng rất nhanh hiện tượng quỷ dị này cũng đã biến mất không thấy, giống như chưa bao giờ xuất hiện.

“Đây là bản lĩnh của ý năng thông thần, thần tiếp thiên địa.” Tuyết Phú Quý lắc lư cái đầu, có vẻ cực kỳ đắc ý.

Tử Đế Tôn ở trước mặt ông thì che mặt mình lại.

Quá đáng rồi, việc này không đúng nha.

Cho nên trên thực tế lời bịa chuyện của Lạc đại ca mới là chân tướng.

Còn cái mà bọn họ cho rằng là chân tướng, thật ra mới là lý do lý trấu.

Cho nên những lời lúc trước của Tiêu Thiên không phải là hắn nhập vai sâu, không phải hắn tiến vào trạng thái nhanh.

Mà là đứa nhỏ đó thật sự đang giải thích với bọn họ rằng bản thân rất mạnh.

“Đứa nhỏ tiểu Tiêu này lợi hại như vậy, sao còn muốn bám váy con gái chúng ta chứ?” Tử Đế Tôn vỗ đùi, cực kỳ khó hiểu nhìn thê tử.

Tuyết Như Yên lại không hé răng, chỉ là yên lặng nhìn trượng phu của mình.

Chạm đến ánh mắt của thê tử, hai má Tử Đế Tôn ửng đỏ, cười haha rồi không nghĩ tới những chuyện này nữa.

Liễu Quế Hương bên cạnh cũng vỗ trượng phu mình: “Chàng còn không nói rõ ràng, lần này ra ngoài rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.”

“Nói ra có thể các ngươi không tin, lần này tuy ra ngoài thời gian rất ngắn, nhưng đúng là không thể tưởng tượng.” Tuyết Phú Quý nhớ lại trải nghiệm một đêm này, không nhịn được hít sâu: “Đầu tiên là chuyện của Tuyết An Tường, có lẽ các ngươi đều biết rồi đó?”

Nghe thấy Tuyết Phú Quý hỏi, mọi người đều gật đầu.

Sau đó ông chậm rãi miêu tả về chuyện của thế giới giới vực hạ vị kia.

Lúc ban đầu chuyện mà Tuyết Phú Quý miêu tả còn nằm trong nhận thức bình thường của bọn họ.

Điều duy nhất khiến người ta kinh hãi chính là chuyện Tiêu Thiên truyền thụ võ đạo cho Tuyết Phú Quý giúp chiến lực của ông tăng vọt.

Nhưng khi Tuyết Phú Quý không ngừng miêu tả, nói đến chuyện động thiên tổ địa Tuyết gia phía sau, biểu cảm của bọn họ lại càng ngày càng kỳ quái.

Tiêu Thiên dùng tay không xé mở động thiên, dẫn bọn họ đi vào, đánh tan hư ảnh của tổ tiên Đại Đức đế còn nói chuyện với đối phương v.v...

“Đứa nhỏ tiểu Tiêu này hổ báo thật chứ.” Liễu Quế Hương không nhịn được thì thầm, trán đổ mồ hôi: “Hư ảnh tổ tiên Đại Đức đế cứ như vậy mà bị đánh tan rồi?”

Tử Đế Tôn và Tuyết Như Yên bên cạnh cũng đang trong tình trạng trì trệ.

“Haiz, ngươi đừng nhắc nữa, tổ tiên này của chúng ta thích đứa nhỏ tiểu Tiêu này lắm.” Sau đó Tuyết Phú Quý lại kể chi tiết cho bọn họ, kim quang đạo đức trên người Tiêu Thiên.

Kim quang đạo đức?

Nghe thấy thế, Tử Đế Tôn và Tuyết Như Yên cũng nhẹ nhàng gật đầu, lần này trở về trợ giúp con gái xử lý triều chính, biết được rất nhiều thứ.

Đứa nhỏ Tiêu Thiên này là thiện lương thật.

Liễu Quế Hương bên cạnh không nhịn được nhớ tới chuyện lúc trước trên chiến hạm hư không, liếc nhìn trượng phu Tuyết Phú Quý.

Đứa nhỏ Tiêu Thiên này lúc không làm người thì không phải là người thật.

Nhưng khi Tuyết Phú Quý kể tiếp nội dung câu chuyện thì biểu cảm của mọi người càng thêm kỳ quái.

Tiêu Thiên dẫn theo Tuyết Phú Quý dùng nhục thân vượt qua hư không, trực tiếp bay ngang vùng cấm tử vong ra vào như chốn không người?

Còn cách không chém một đao vào bóng dáng vượt qua dòng sông thời không?

Tuyết Khước Triều vậy mà không phải phụ thân ruột của Tuyết Phú Quý, thật ra là một tên giả mạo?

Phụ thân chân chính lại là vị thiếu đế mất tích của dòng họ Tuyết thị Tuyết Chấn Thiên?

Kiểu người kinh tài tuyệt thế mà vợ lẽ của Tuyết gia sinh ra vậy mà đều là huynh trưởng của Tuyết Phú Quý.

Bình Luận (0)
Comment