Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 651 - Chương 651. Âm Mưu Thâm Độc Vãi

Chương 651. Âm mưu thâm độc vãi Chương 651. Âm mưu thâm độc vãi

Tiêu Thiên tái mặt nhìn Tử Nhược Yên: "Dẫn cả nhà? Ai cũng đi rồi?"

Tử Nhược Yên khẽ gật đầu: "Đúng vậy. Ta cảm thấy không thỏa đáng lắm nên tới tìm chàng thương lượng. Có cần đi theo một chuyến không?"

"Nhất định phải đi một chuyến. Việc này quá nguy hiểm, quá đúng dịp." Tiêu Thiên nhìn chằm chằm Tử Nhược Yên, vội vàng nói: "Nguy cơ của vực trấn thủ vừa được giải trừ đã xảy ra chuyện thế này. Chỉ sợ giữa chúng có mối liên hệ gì đó."

"Chẳng lẽ kẻ địch đã thấy rõ mọi chuyện ở vực trấn thủ? Dù sao kẻ địch của chúng ta có thể cách cả dư vị phá hoại tường kép không gian để truyền lời nói, bản lĩnh chúng vượt qua tưởng tượng."

"Nguy hiểm! Nguy hiểm, nguy hiểm quá! Sao lại nông nổi thế cơ chứ?" Tiêu Thiên vội đến độ xoay vòng, đi qua đi lại tại chỗ.

Tử Đế Tôn thấy nữ tế như vậy thì an ủi: "Tiểu Tiêu, nhạc phụ theo con luyện võ, thực lực mạnh mẽ vô song. Con cũng đừng lo lắng quá."

"Hơn nữa, phụ thân Tô minh chủ của Thanh Hồ Đế cũng tới đó. Kjông sao đâu."

Hai mắt Tiêu Thiên bắn ra tia sáng, nhìn thẳng nhạc phụ Tử Đế Tôn nhà mình: "Cái gì? Ngoại công cũng đi á?"

"Hỏng bét, có người muốn hại ta!"

Có người muốn hại ngài?

Tiêu Thiên bất chợt thốt ra một câu như thế làm đám người kinh hãi, nhao nhao nhìn về phía hắn.

Suy luận kiểu gì thế? Vực Thánh Long xảy ra chuyện, sao làm thành người ta muốn hại ngài rồi?

"Tiêu lang quân đừng lo lắng. Chắc hẳn việc này không có quan hệ gì tới chàng đâu." Tử Nhược Yên khẽ vuốt sau lưng Tiêu Thiên trấn an, muốn hắn đừng suy nghĩ quá nhiều, tâm trạng nặng nề cũng không tốt.

Tiêu Thiên được Tử Nhược Yên an ủi thì đương nhiên ấm áp như nước xuân chảy xuôi.

Nhưng cảm xúc của hắn lại không thả lỏng nửa phần, ngược lại mặt mày còn ngưng trọng hơn.

"Không phải ta nhạy cảm, mà là mọi chuyện, mọi chuyện đều quá đúng dịp." Tiêu Thiên nói đến đây thì chỉ vào Lâm Thủ Thành, Lâm Bát Vân và chúng thần tộc Linh Năng đối diện: "Vấn đề của vực trấn thủ vừa giải quyết xong xuôi. Chúng ta nghỉ ngơi mấy ngày mới trở về thì đúng lúc vực Thánh Long xảy ra chuyện."

"Dưới gầm trời này đâu ra chuyện trùng hợp như vậy chứ?"

Tiêu Thiên phẩy tay, đi qua đi lại tại chỗ, liên tục lắc đầu.

Tử Đế Tôn và Lạc Thao Thiên đưa mắt nhìn nhau. Nhóc Tiểu Tiêu hơi nhạy cảm quá thì phải.

"Đúng rồi, thử liên lạc với Tô minh chủ xem nào." Tiêu Thiên nhớ tới đây thì bay vọt lên, nhắm thẳng hướng cung Thân Vương.

Tử Nhược Yên nhìn bóng lưng Tiêu Thiên rời đi, hơi lo cho trạng thái của hắn nên cũng bay theo.

Đám người liếc nhìn nhau, cũng chỉ đành lũ lượt kéo theo Tiêu Thiên.

Khi bọn họ theo đến cung Thân Vương, trận bàn bố trí trận pháp lúc trước đã khởi động xong rồi.

Vù…

Tiếng dao động từ trận pháp vang lên, một bóng người dần tụ lại, chính là Tô Mộng Ly.

Đối phương vẫn là bóng dáng mông lung như cũ, trông có vẻ đang ngồi sau cái bàn.

Trận pháp truyền tin đã triển khai, cũng liên hệ được với đối phương.

"Ái chà, đúng là hiếm thấy. Tiêu tướng công sao lại có nhã hứng liên hệ với ta vậy?" Hình chiếu của Tô Mộng Ly hơi ngửa ra sau, giọng nói lả lơi.

Nói xong, hình chiếu kia còn quay đầu sang nhìn vị trí Tử Nhược Yên vừa đáp xuống: "Hay là thay mặt thê tử liên hệ ta? Thế không hay lắm đâu?"

Khoảng cách từ trang trại chăn nuôi núi Thanh Viêm đến cung Thân Vương không xa, Tử Nhược Yên theo tới cũng nhanh.

Nàng vừa chạm đất đã nghe Tô Mộng Ly nói như vậy, mặt mày lạnh xuống.

Nữ nhân này đúng là xảo trá.

"Đừng lải nhải. Ta chỉ hỏi ngươi, chuyện ở vực Thánh Long xảy ra từ khi nào?" Tiêu Thiên không nhịn được hỏi thẳng Tô Mộng Ly.

Một bên khác, trụ sở liên minh bách tộc.

Tô Mộng Ly hơi nghiêng người về phía trước, nhìn hình chiếu Tiêu Thiên vượt không gian hiện ra hoàn chỉnh trong trận pháp truyền tin trước mặt: "Tiêu tướng công, sao ngài dữ vậy? Ngượng đến thế cơ à?"

"Đừng nói nhảm. Mau cho ta biết chuyện xảy ra từ khi nào?" Vẻ mặt Tiêu Thiên nghiêm trang, ánh mắt ngưng trọng.

Thấy Tiêu Thiên trịnh trọng như thế, Tô Mộng Ly cũng không nói gì thêm, đáp thẳng vấn đề: "Khoảng sáu ngày trước bỗng nhiên đánh mất liên hệ với vực Thánh Long. Sao thế?"

Bép!

Tiêu Thiên bỗng nhiên vỗ bắp đùi mình, bộ dáng ‘đúng là thế thật’. Hắn vòng vo hai vòng tại chỗ, lại quay đầu nhìn Tử Nhược Yên: "Nàng nghe chưa? Ta đã bảo thế nào?"

Sau đó, Tiêu Thiên lại là nhìn về phía Tử Đế Tôn, Lạc Thao Thiên, Lâm Thủ Thành, Lâm Bát Vân và chúng thần tộc Linh Năng theo tới.

"Vực Thánh Long xảy ra chuyện vào sáu ngày trước, mà giải quyết xong chuyện ở vực trấn thủ cũng là tại sáu ngày trước!"

"Sao có thể không dính líu gì nhau được?"

Tiêu Thiên nói xong thì bắt đầu nắn bóp mặt mình, đến khi buông tay xuống, ánh mắt hắn như nhìn thấu hết thảy.

Bên kia đầu trận pháp truyền tin, Tô Mộng Ly càng là không hiểu ra sao.

Cái gì là cái chi?

Tử Nhược Yên nghe Tiêu Thiên nói xong thì hơi nhướng mày: "Tiêu lang quân, biết đâu chỉ đơn giản là trùng hợp thôi?"

Bình Luận (0)
Comment