Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 652 - Chương 652. Âm Mưu Thâm Độc Vãi (2)

Chương 652. Âm mưu thâm độc vãi (2) Chương 652. Âm mưu thâm độc vãi (2)

"Không đời nào. Thật ra chỉ cần chúng ta ngẫm lại cẩn thận, chiến trường hư không Vẫn Viêm thắng lợi và lối vào tường ngăn thế giới bị đóng lại đã kinh động đến tồn tại gọi là Tàng Vũ kia." Tiêu Thiên khoát tay áo, vẻ mặt cực nghiêm trọng.

"Chỉ sợ người phát huy tác dụng quan trọng trong đại chiến là ta đã lọt vào tầm mắt tình báo của bọn chúng."

"Theo lời khai của đám tội nhân biết hối cải để làm người mới kia. Võ Linh quân của Tàng Vũ có bố trí tổ chức tình báo đang âm thầm quan sát."

"Lại thêm âm mưu của Tuyết gia tại Hoàn Sơn giới, kế hoạch tìm kiếm vực trấn thủ, tìm kiếm quê nhà của đám người Lâm Bát Vân đều bị chúng ta quấy rầy phá hỏng. Cuối cùng bọn chúng không thể ngồi yên nữa, bắt đầu chấp hành kế hoạch."

Tiêu Thiên vừa nói vừa xoa trán mình, giọng điệu trầm trọng: "Bọn hắn biết Nữ Đế Long Hoàng Long Khâu Bạch Thanh của tộc Thánh Long ở chỗ của chúng ta nên mới cố ý ra tay với vực Thánh Long, khiến bên kia xảy ra chuyện."

"Sau khi có chuyện, Long Khâu Bạch Thanh đương nhiên muốn gấp rút trở về cứu viện."

"Phải biết rằng, nhân vật phản diện ác độc, kẻ địch hiểm ác giỏi nhất là lợi dụng người lương thiện, chính nghĩa như chúng ta. Chúng biết người giàu lòng đồng tình, giàu tinh thần trọng nghĩa như chúng ta sẽ không thể ngồi yên không màng."

"Chắc chắn sẽ có người đi cùng Long Khâu Bạch Thanh về vực Thánh Long."

"Nhất là Tiểu Ái. Nàng và Long Khâu Bạch Thanh thường xuyên ở chung, vô cùng thân thiết. Có khi đám tình báo kia đã ghi lại cả rồi!"

"Bọn hắn càng biết quan hệ của ta và Tiểu Ái!"

"Một điểm mấu chốt khác chính là ngoại công!" Tiêu Thiên nheo hai mắt, hai nắm tay đấm vào nhau, thoáng ảo não.

"Bọn chúng chắc chắn thu thập được tình báo phong phú về chuyện của Tuyết gia ở Hoàn Sơn giới, người tập võ chúng ta tràn trề huyết khí, chiến ý dạt dào. Đặc biệt là người mới vào võ đạo như ngoại công, rất chi là ngứa tay khó nhịn."

"Gặp nguy cơ như vậy, thấy cuộc vui này, ngoại công làm sao mà nhịn nổi, chắc chắn phải đi theo."

"Đây chính là cái bẫy của chúng!"

Nói đến đây, Tiêu Thiên cảm giác như toàn thân mình đều ứa mồ hôi lạnh, ngước mắt nhìn sang Tử Nhược Yên và mấy người xung quanh, rùng cả mình.

"Bọn hắn sẽ đuổi bắt Tiểu Ái, đuổi bắt mấy người ngoại công. Sau đó mượn người làm áp chế, dùng tính mạng của bọn họ bức ta đi vào khuôn khổ."

"Ví dụ như giao ra bí pháp tập võ, hoặc bức ta tàn sát đồng bạn bên người, hủy diệt liên minh bách tộc, diệt tuyệt toàn bộ vạn giới chư thiên Tàng Linh!"

"Chắc chắn bọn chúng biết danh hào của ta, hội Mềm đang phát triển lớn mạnh, không lý nào lại không bị đám tình báo kia để mắt tới."

"Nói không chừng, chờ vài ngày nữa sẽ có người tới báo cho ta rằng Hồng Môn Yến đã bày xong, mời ta vào bàn!"

"Thật là ghê tởm!"

Tiêu Thiên không nhịn được, ngửa mặt lên trời thét dài, bi phẫn không thôi: "Muốn lợi dụng lòng lương thiện của ta để uy hiếp ta ư?"

"Thật là đáng sợ, quá sức ác độc, đúng là mưu đồ hiểm ác. Chỉ sợ kẻ đứng sau kế hoạch tinh vi này không chỉ là một người!"

"Có khi phải rất nhiều kẻ địch Tàng Vũ mưu lược xuất chúng, ôm ấp đầy âm mưu quỷ kế cùng nhau thảo luận đề ra."

"Trong kế hoạch có lẽ còn có vô vàn biến hóa."

Tiêu Thiên thở dồn dập, nhìn mọi người xung quanh: "Không được! Không được! Chúng ta không thể ngồi không chờ chết, nhất định phải đi vực Thánh Long, giải quyết vấn đề."

"Bóp chết âm mưu hiểm ác của đối phương từ sớm!"

Tiêu Thiên nói xong, bốn phía lặng ngắt như tờ.

Ánh mắt mọi người đều tập trung trên người Tiêu Thiên, trong lòng vô cùng giật mình.

Tử Nhược Yên ngạc nhiên nhìn Tiêu Thiên, nàng thật sự giống như mới lần đầu tiên quen biết phu quân của mình vậy.

Đối diện, Tô Mộng Ly ở tổng bộ liên minh bách tộc, chân mày càng run rẩy, chín cái đuôi cáo sau lưng đều dựng thẳng lên.

Nàng thật sự bị ý nghĩ của Tiêu Thiên làm cho ngạc nhiên khiếp sợ.

Rõ ràng nghe giống như hắn đang nói hươu nói vượn, nhưng tại sao khi cẩn thận ngẫm nghĩ, hình như lại có đạo lý?

Quanh đi quẩn lại, rốt cuộc đối phương đã làm thế nào để bao biện suy nghĩ của bản thân vậy.

Trong cung Thân vương.

Tử Nhược Yên nhìn Tiêu Thiên trước mặt, một lát sau nàng bỗng nhiên dở khóc dở cười gật đầu: “Tiêu lang quân nói như vậy, cũng không phải không có đạo lý, vừa đúng lúc chàng lo lắng cho đám người Lạc Nữ Ái, thì cứ nhanh chóng đến vực Thánh Long một chuyến là được rồi.”

“Thà rằng tin là có, chứ không thể tin là không.”

Tiêu Thiên thở ra một hơi, nhìn Tử Nhược Yên ở phía trước, hắn hài lòng gật đầu: “Đúng vậy, chính đạo lý như thế.”

“Như vậy đi, ta cũng đi cùng chàng, miễn cho chàng một mình cô đơn.” Tử Nhược Yên nhìn Tiêu Thiên, mở miệng lần nữa: “Vừa đúng lúc ta cũng tò mò, vực Thánh Long rốt cuộc có dáng vẻ như thế nào.”

Nói xong, Tử Nhược Yên quay đầu nhìn Tử Đế Tôn bên cạnh, mày hơi nhíu chặt: “Phụ thân, mấy ngày nay làm phiền người trông coi hoàng triều Đại Viêm.”

Bình Luận (0)
Comment