Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 659 - Chương 659. Tội Nhân Lạc Đường Mà Không Biết

Chương 659. Tội nhân lạc đường mà không biết Chương 659. Tội nhân lạc đường mà không biết

Phía trước boong thuyền, Long Khâu Bạch Thanh đang giải thích ngắn gọn cảnh sắc xung quanh gần vực Thánh Long cho Lạc Nữ Ái.

Trong hư không tối tăm không có gì cả, chỉ có bóng tối chết chóc và lạnh lẽo, cùng với dòng chảy hỗn loạn hư không nguy hiểm và hiểm cảnh.

Ngược lại, một số vùng đất hung hiểm nhìn từ xa lại rất rực rỡ, nhiều màu sắc, cực kỳ hấp dẫn.

Đúng như câu nói: thứ gì càng đẹp thì càng nguy hiểm.

“Đã lâu như vậy rồi, ngay cả vực Thánh Long cũng có ít nhiều thay đổi.” Một tiếng thở dài đột nhiên vang lên.

Nghe vậy, Long Khâu Bạch Thanh và Lạc Nữ Ái quay đầu lại nhìn thì thấy Long Khâu Đạo không biết từ lúc nào đã đi tới.

“Không phải nói là muốn điều khiển chiến hạm hư không à, sao lại chạy ra ngoài rồi.” Lạc Nữ Ái vô cùng hiếu kỳ khi thấy Long Khâu Đạo.

Long Khâu Đạo mỉm cười: “Lạc bệ hạ, trận pháp của chiến hạm hư không cũng không phải là thứ gì rất phức tạp, lúc nãy đi qua tinh môn, cần ta khống chế thân thuyền thật ổn định.”

“Hiện tại sắp đến vực Thánh Long, lão phu chỉ cần thiết lập trước trận pháp, chiến hạm sẽ tự nhiên di chuyển về phía trước mà không cần ai trông chừng cả.”

Nói đến đây, Long Khâu Đạo tràn đầy tự tin, như thể không có gì có thể đánh đồng với ông về phương diện trận pháp.

Câu nói này khiến Lạc Nữ Ái nhíu mày.

Nói ra thì lão Long bên cạnh Tiêu ca ca quả thật rất lợi hại.

“Vực Thánh Long trước kia không phải như vậy sao?” Long Khâu Bạch Thanh đứng bên cạnh lên tiếng.

Long Khâu Đạo khẽ lắc đầu: “Vị trí hơi chếch đi một chút nhưng đó cũng là điều bình thường, dù sao đã lâu như vậy…”

Lời còn chưa nói hết, sắc mặt ông chợt thay đổi, ánh mắt nhìn chăm chú về hư không phía xa.

Không những vậy, Long Khâu Đạo đột nhiên duỗi tay ra, bấm đốt ngón tay, khi đầu ngón tay đụng vào nhau, linh khí không ngừng chấn động.

Trong nháy mắt, năm ngón tay của Long Khâu Đạo hơi mở ra, trên đó có đường vân trận pháp lưu chuyển, hóa thành một trận pháp cỡ nhỏ vọt ra ngoài.

“Hiện!” Theo tiếng quát của Long Khâu Đạo, linh khí chiếu ảnh hóa thành hình ảnh hiện ra trước mắt ông.

Tay ông nặn ra trận pháp, trên đó chiếu cảnh tượng trận chém giết thảm khốc.

Tràng cảnh thật tàn khốc, từng tộc Thánh Long lao về phía trước, va chạm và chiến đấu với địch nhân.

Và kẻ chiến đấu với bọn họ đều là Võ Linh quân.

Tam đại gia tộc quen thuộc của tam huyết nhất mạch, còn có tộc Thanh Lân và tộc Cốt Giáp đã từng thấy, ai nấy đều phát ra chiến lực không hề tầm thường và cực kỳ bá đạo.

“Tội nghiệt, đều là tội nghiệt mà!!!” Tiếng kêu rên đau khổ bỗng nhiên vang lên.

Cả đám người quay lại, phát hiện Huyết Duệ nhìn cảnh tượng này, toàn thân hắn run rẩy, quỳ xuống khóc lóc thảm thiết.

Bên kia là Chiến Khắc Cực thân hình cao lớn đang ôm đầu, nhìn hình ảnh trước mặt mà nước mắt chảy dài: “Xin lỗi, thật sự xin lỗi, nghiệp chướng tộc ta nặng nề, khó mà bù đắp lại nổi.”

Trạng thái của Đế Tân Lộ tốt hơn nhiều, hắn không mất kiểm soát về mặt cảm xúc như Huyết Duệ và Chiến Khắc Cực.

Nhưng nhìn cảnh tượng trên hình ảnh, vẻ mặt hắn cũng rất bi thương: “Đáng tiếc, thật đáng buồn, việc giết chóc như này khi nào mới kết thúc?”

Biểu hiện của ba người, quả thật khiến người ta cảm thấy có chút quỷ dị.

“Đứa trẻ tiểu Tiêu, sao mà làm được như này?” Liễu Quế Hương tấm tắc lấy làm lạ, nhìn trượng phu.

Lần đầu bà nhìn thấy dị tộc Tàng Vũ trở thành dáng vẻ như này.

“Ai mà biết, có lẽ là do lòng tốt của thằng bé đã cảm hóa bọn họ.” Tuyết Phú Quý nhún vai, chỉ là trái tim ông như thắt lại khi nhìn vào nội dung trên tấm hình.

“Quả nhiên vực Thánh Long đã xảy ra chuyện lớn, hơn nữa từ nội dung trên màn hình…”

“Thực lực tổng hợp của Võ Linh quân đang chém giết, ít nhất phải tương đương với một chiến trường hư không trung đẳng.”

“Rốt cuộc bọn họ từ đâu xuất hiện vậy?”

Lúc này, thân hình to lớn của Chu Nguyệt Hành cũng đến bên cạnh Tuyết Phú Quý: “Chiến trường quả nhiên tàn khốc, tình thế hiện hại không được khả quan cho lắm, phụ thân nóng lòng để cho ta ra ngoài lịch luyện, chẳng lẽ ông ấy đã phát giác được chuyện gì rồi ư?”

“Đợi một chút, kia chẳng lẽ là Thanh Hồ đế!”

Bỗng nhiên Chu Nguyệt Hành nhìn thấy nội dung trên màn hình, sắc mặt ông liền thay đổi, vội vàng lên tiếng.

Có rất nhiều cảnh Long Khâu Đạo dựa vào trận pháp để hội tụ linh khí và thi triển chúng, trong đó có một cảnh tình hình chiến đấu đang rất kịch liệt.

Điều mà Chu Nguyệt Hành nhìn thấy chính là chỗ đó.

Ánh mắt mọi người tập trung, lòng tràn đầy căng thẳng nhìn vào nội dung rõ ràng ở phía trên.

Cảnh tượng chém giết kịch liệt trên tấm hình, thậm chí không gian xung quanh chấn động khiến cảnh tượng trên trận pháp chiếu hình thỉnh thoảng bị nhòe đi.

Thanh Hồ đế Tô Mộc Sinh, lấy một địch hai, chiến đấu với kẻ địch để phá vòng vây.

Tuy nhiên, đối thủ của hắn quá cường hoành, cầm chân hắn lại, hạn chế việc phát huy chiến lực.

Bình Luận (0)
Comment