“Có tội phải trả giá cho tội nghiệt.” Huyết Duệ ở bên cạnh cũng cúi đầu theo, thương xót không thôi.
Bịch! Bịch! Bịch!
Chiến Khắc Cực bên cạnh thì quỳ trên mặt đất, dập đầu với Long Khâu Khinh Yên vừa mới tỉnh dậy trên giường, khóc lóc nước mắt giàn giụa.
Long Khâu Khinh Yên mới vừa tỉnh dậy đã bị dọa nhìn tráng hán tộc Huyết Văn khóc lóc sướt mướt trước mặt không biết làm sao, quay đầu nhìn trượng phu của mình: “Đây là....ta đã chết...”
“Xuất hiện ảo giác rồi?”
Long Khâu Định Cương vội vàng đi đến bên cạnh thê tử, giúp đối phương trấn an: “Nói bừa cái gì đó, nàng còn sống sờ sờ.”
Nói xong, bản thân ông cũng nhìn tới trước mặt, sau khi trầm mặc rất lâu: “Đừng nói nàng, hiện tại ta cũng hoài nghi có phải bản thân xuất hiện ảo giác gì hay không.”
Có thể không hoài nghi sao, rõ ràng là kẻ địch của đồng tộc lúc trước lại khúm núm ở trong này.
Nhất là tồn tại của tam huyết nhất mạch, chủng tộc trung kiên của Võ Linh quân, kết quả lại khóc đến nước mắt nước mũi chảy ròng ròng trước mặt thê tử của mình, một dáng vẻ sám hối.
Bên giường, Long Khâu Bạch Thanh mở miệng: “Mẹ vẫn ổn chứ?”
Long Khâu Khinh Yên trên giường nghe được giọng nói quen thuộc, quay đầu nhìn qua, quả nhiên con gái cưng của mình đứng ngay bên cạnh.
Vẫn là dáng vẻ đó, không có biểu cảm gì, nói chuyện cũng không có dao động cảm tình gì.
Nhưng làm mẫu thân, bà vẫn có thể cảm nhận được sự quan tâm dạt dào từ trong lời nói bình thản kia của đối phương.
“Mẹ không sao, sao con chạy về đây chứ.” Long Khâu Khinh Yên xoa đầu con gái, sầu lo hỏi: “Hiện giờ vực Thánh Long cực kỳ hung hiểm, thời điểm này con đến đây chẳng phải đẩy mình vào vào hiểm cảnh sao.”
Long Khâu Bạch Thanh lắc đầu: “Vực Thánh Long gặp chuyện không may, con là Nữ Đế Long Hoàng đương nhiên phải trở về rồi.”
Long Khâu Khinh Yên ngồi ở đó, nhìn dáng vẻ cố chấp của đối phương, thương tiếc vuốt ve khuôn mặt của đối phương: “Đứa trẻ ngốc này...”
Nói xong, Long Khâu Khinh Yên cho trượng phu bên cạnh một chưởng, đánh sau lưng Long Khâu Định Cương khiến ông ho khan không ngừng: “Đều tại chàng, không có việc gì lại kêu Bạch Thanh làm hoàng đế Thánh Long gì đó, nhàn rỗi nhàm chán.”
“Khụ khụ khụ...” Long Khâu Định Cương có chút tủi thân, chuyện này sao có thể trách ông chứ.
Lúc trước con gái đi theo đám yêu nghiệt Tô Mộng Ly kia, nếu ông không gật đầu, nói ra cũng không dễ nghe, làm việc cũng không thuận tiện.
Hành vi mà bản thân làm cũng đều vì tốt cho con gái cưng nhà mình.
“Đúng rồi, vị này là...” Long Khâu Khinh Yên bỗng nhiên nhìn thấy Long Khâu Đạo bên cạnh đang cười mỉm nhìn nơi này.
Đối phương tuổi già sức yếu nhưng tinh thần rất tốt, hơn nữa là cùng tộc nhưng mà quả thật thân xác Long Linh không có nhục thân.
Chỉ là nhìn qua rất quen thuộc giống như từng gặp qua ở đâu.
Bà vừa dứt lời liền nhìn thấy con gái nhà mình đứng dậy, nhìn Long Khâu Đạo.
Biểu cảm của Long Khâu Bạch Thanh trịnh trọng: “Tuy sớm có suy đoán, nhưng không ngờ Long Khâu tiền bối thật sự chính là Vạn Đạo Long đế.”
Vạn Đạo Long đế!
Long Khâu Khinh Yên ngồi trên giường, thân thể cũng run lên, che miệng không thể tin.
Long Khâu Định Cương vội vàng đứng dậy, cũng vội vàng khom người: “Lão tổ tông!”
Tô Mộc Sinh bên cạnh cũng hành lễ theo: “Lão tiền bối!”
Vạn Đạo Long đế à, tổ tiên lúc trước của mạch Thánh Long, huynh đệ của hoàng đế Thánh Long đời thứ nhất, còn là tồn tại đặt trụ cột cho tộc Thánh Long hiện giờ.
Trong tin đồn, Vạn Đạo Long đế thuyết phục Nhân Hoàng Tử Cực Vô Địch đi theo bên cạnh ông.
Chính là tồn tại của Vạn Đạo Long đế, mọi phương diện của Nhân tộc hoàng đình mới có thể đột nhiên tăng vọt.
Tộc Thánh Long cũng bởi vì kết giao với Nhân tộc hoàng đình này mới trở thành một phần của hoàng đình của ông.
Sau này hoàng đình chia làm các cựu bộ, mạch Thánh Long đương nhiên cũng phân ra.
Chỉ là phong quang của các cựu bộ khác rõ ràng thê thảm hơn mạch Thánh Long bọn họ rất nhiều.
“Không cần đa lễ như vậy, ta hiện giờ cũng không phải là Vạn Đạo Long đế gì.” Bên này, Long Khâu Đạo nhẹ nhàng phất tay, dùng sức mạng chậm rãi nâng bọn họ lên.
Nhìn ánh mắt kỳ quái của mấy người trước mặt, Long Khâu Đạo lộ ra nụ cười nhìn Long Khâu Bạch Thanh bên cạnh: “Lão phu hiện giờ chẳng qua là một đại quản gia, lão nô bộc lao lực bên cạnh Tiêu đại nhân thôi.”
Lời nói của Long Khâu Đạo khiến Long Khâu Định Cương, Long Khâu Khinh Yên và Tô Mộc Sinh đều có chút không thể tin nhìn qua bên này.
Hoài nghi có phải bản thân nghe lầm hay không.
Tổ tiên Vạn Đạo Long đế trở thành đại quản gia? Lão nô bộc?
Ba người đầu tiên là nghi hoặc sau đó nhìn qua Long Khâu Bạch Thanh bên cạnh giống như muốn lấy được đáp án xác thực từ chỗ nàng.
Chỉ là khi bọn họ nhìn qua đã phát hiện Long Khâu Bạch Thanh vươn tay với Long Khâu Đạo.
Mà Long Khâu Đạo cũng cực kỳ tự nhiên lấy ra một bao giấy dầu, đưa cho đối phương, bên trong đều là một ít đồ ăn vặt.