Lạc Nữ Ái và Long Khâu Bạch Thanh chính là người mà ông muốn bắt, nếu có thể nghiên cứu rõ ràng lực lượng áp chế của thế giới này trở thành át chủ bài, sẽ giúp ích rất nhiều cho gia tộc bọn họ.
Hợp tác với Tàng Vũ chỉ là tạm thời, nhất định phải có kế hoạch cho tương lai.
Thanh Hồ đế Tô Mộc Sinh cũng chú ý đến tình hình bên kia, hắn hít sâu một hơi, dự định quay người gấp rút qua đó tiếp viện.
Dù sao đó cũng là con gái của huynh trưởng Long Khâu Định Cương, há có thể ngồi nhìn cô nhóc xảy ra chuyện được.
Tô Mộc Sinh còn chưa kịp động thân thì Đế Dịch Thiên đã chắn ngay trước mặt hắn, thần thương Thần Vân rực sáng như máu ngưng tụ trên tay ông.
“Đáng chết!” Tô Mộc Sinh phẫn nộ nhìn cảnh này, càng thêm sốt ruột.
Gầm!!!
Trong phút chốc, tiếng rồng gầm rõ ràng vang vọng khắp vùng đất trời này, ý chí đế hoàng Thánh Long ánh kim lập tức dâng trào.
Không chỉ như thế, vào lúc uy áp đế hoàng dâng trào, khí tức của ngọn lửa Ma Long màu tím và lôi đình Thánh Long màu trắng bị áp chế trong không trung cũng tăng lên.
Trong nháy mắt, năng lực áp chế của thế giới tăng vọt.
“Đến rồi, Tử Nhược Yên mang trong mình huyết mạch đế hoàng chính thống của Nhân tộc!” Dưới tình huống như vậy, cảm nhận lực áp chế trên thân thể lại tăng lên, trong mắt Đế Dịch Thiên hiện lên tia vui mừng.
Ván này được thiết lập đúng rồi.
Tên của ba Nữ đế được đề cập trong nội dung tình báo, tất cả đều nhập cuộc, Tử Nhược Yên chủ động đến đây thì sao có thể trốn thoát được?
Trong nháy mắt, Thánh Long đế hoàng đột nhiên nổi lên, hóa thành cái lạnh thấu xương, ngang qua giữa đất trời.
Nương theo lực áp chế thế giới lại tăng lên, những tộc nhân tộc Thánh Long đang chiến đấu cảm thấy càng thêm nhẹ nhõm và thoải mái.
Vũ Tâm Nhứ và Tuyết Như Yên vốn đang liên thủ chém giết, còn có chút phí sức.
Nhưng những tướng sĩ Võ Linh quân đang đánh ở phía trước đột nhiên bị đông cứng bởi kiếm khí hàn băng ánh kim chém phía sau lưng.
Đồng thời, một giọng nói bất lực truyền đến phía sau bọn họ.
“Mẫu thân, Vũ di, một mình Lạc Nữ Ái đã thêm loạn rồi, sao hai vị cũng chạy tới vậy?”
Tuyết Như Yên và Vũ Tâm Nhứ quay đầu, nhìn thấy Tử Nhược Yên mặc hoàng bào ánh kim, tay cầm cự kiếm ánh kim đứng lặng tại chỗ, biểu cảm có phần bất lực.
Đồng thời.
Bên trong giới hạn đại đạo xích viêm hiển hiện, dưới cự chưởng xích viêm kia có một bóng người quen thuộc mặc hoàng bào đột nhiên xuất hiện trước mặt Long Khâu Bạch Thanh.
Long Khâu Bạch Thanh còn chưa kịp phản ứng, người này bỗng nhiên đưa tay ra ấn lên đầu nàng.
Một lực áp chế chủng tộc áp đảo hơn cả trời đất bỗng nhiên hiển hiện, đẩy lùi bộc phát của nàng.
Thậm chí, nó còn cưỡng chế ngăn uy áp của nàng bộc phát mà không khiến nàng có bất kỳ di chứng cùng tai họa ngầm nào.
“Tiêu ca ca!!” Nhìn bóng người đột nhiên xuất hiện, đồng tử màu vàng óng của Lạc Nữ Ái như sắp toát ra tình yêu.
Tốc độ thân hình của nàng càng bùng nổ hơn, nàng bay về phía Tiêu Thiên ở trên không trung, căn bản không để ý đến cự chưởng xích viêm đang nghiền ép ở phía sau lưng đối phương.
“Nè…chậm thôi, chậm thôi…” Tiêu Thiên nhìn thấy Lạc Nữ Ái dẫn bóng xông tới, cụng đầu vào trong lồng ngực hắn, vội vàng vòng một tay ray ôm lấy đối phương.
Tiêu Thiên vẫn không quay đầu, một cái tay khác nhẹ nhàng giơ lên.
Keng!
Trong nháy mắt, nguyên cú chưởng xích viêm khổng lồ đột nhiên dừng lại khi chạm đến bàn tay nhỏ bé của Tiêu Thiên và không cách nào tiến thêm dù chỉ một phân một hào.
Sau đó, năm ngón tay Tiêu Thiên nhẹ nhàng cong lại, dùng sức chụp.
Bang!!!
Toàn bộ cự chưởng xích viêm trong nháy mắt nổ tung, hóa thành ngôi sao lửa đầy trời, giống như pháo hoa nở rộ.
Xoạt xoạt…
Ngọn lửa lan ra xung quanh, giới hạn đạo xích viêm khổng lồ ầm ầm vỡ vụn, giống như mặt kính vỡ ra, trượt từ trong không trung rơi xuống mặt đất.
Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!
Trong nháy mắt, thân hình của Đế Tân Lộ từ đằng xa vọt tới trước mặt Tiêu Thiên, quỳ giữa hư không, hành lễ: “Tiêu đại nhân!”
Huyết Duệ và Chiến Khắc Cực cũng từ bỏ chiến đấu, vội vàng phi đến bên cạnh Tiêu Thiên, quỳ xuống hành lễ: “Tiêu đại nhân!”
Tiêu Thiên tiếp nhận sự cung kính của ba người, một tay ôm Lạc Nữ Ái đứng trước mặt Long Khâu Bạch Thanh.
Ánh mắt thì dừng lại trên người Nghiêm Đức Danh đang kinh ngạc đứng ở phía xa.
Giọng điệu Tiêu Thiên lạnh lùng như băng: “Chủ mưu đằng sau tính kế ta có phần của ngươi nữa ư?”
Nghiêm Đức Danh: “???”
Chủ mưu đằng sau là có ý gì?
Người này đang nói gì vậy, sao hắn nghe không hiểu gì hết?
Nghiêm Đức Danh có phần nghiêm trọng nhìn chằm chằm Tiêu Thiên, vừa rồi đối phương làm thế nào mà phá được chiêu thức của ông vậy?
Trước đó, giới hạn đạo xích viêm hiển hiện khi ông thi triển xích viêm đã che mất tầm nhìn khiến ông không thể nhìn rõ.
Đến khi ông lấy lại tinh thần thì chiêu thức đã bị phá, đạo giới vỡ nát, không biết chuyện gì đã xảy ra.