Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 686 - Chương 686. Lại Là Vì Sao

Chương 686. Lại là vì sao Chương 686. Lại là vì sao

“Bọn con vẫn chưa nhìn thấy Long Khâu tiền bối.” Tử Nhược Yên lắc đầu nhìn ngoại công.

Long Khâu Định Cương ở bên cạnh nghe thấy cũng ngạc nhiên: “Nếu đã như thế, sao các ngươi biết vực Thánh Long gặp chuyện không may mà chạy tới?”

“...” Tử Nhược Yên không hé răng quay đầu nhìn Tiêu Thiên.

Sau đó, nàng miêu tả đơn giản chuyện Tiêu Thiên suy đoán lo lắng cho vực Thánh Long như thế nào, đó là vì muốn hãm hại hắn.

Sau đó vội vã dẫn theo nàng đuổi tới vực Thánh Long.

Tất cả mọi người đều im lặng nhìn thấy Tiêu Thiên lộ ra một biểu cảm nắm chắc cũng không thể nói thêm gì.

Cuối cùng bọn họ cũng xem như hiểu rõ rốt cuộc ngọn nguồn khiến Đế Dịch Thiên và Nghiêm Đức Danh nghẹn khuất mà chết là cái gì.

“Vậy... vậy... cái này...” Long Khâu Định Cương bỗng nhiên phản ứng lại: “Tổ tiên tiền bối tự bạo không phải uổng phí công sức sao?”

Mọi người lại rơi vào trầm mặc.

Chỉ có vẻ mặt của Tiêu Thiên và Tử Nhược Yên kỳ quái: “Tự bạo?”

"Long Khâu Đạo, ông ta tự bạo?" Tiêu Thiên hơi bất ngờ, trước đó lúc đi đường đã cảm nhận được điều này.

Khi đó Tiêu Thiên còn tưởng xảy ra chuyện, vậy mà có thể đánh bạo thân thể Long Linh của Long Khâu Đạo.

Trong lòng thầm nghĩ, có phải cục diện đang chuyển biến xấu hay không.

Vì vậy, Tiêu Thiên mới bộc phát tốc độ vào lúc quan trọng, sớm chạy tới vực Thánh Ma.

Kết quả sau khi đến vực Thánh Ma, lại nói cho hắn biết là Long Khâu Đạo tự bạo.

"Long Khâu lão gia tử tự bạo, mục đích là để thông báo với Tiêu ca ca, để chàng biết tình hình phía bên này." Lạc Nữ Ái ở bên cạnh giải thích.

Nói xong, Lạc Nữ Ái còn nhìn chằm chằm Tiêu Thiên, hỏi ra vấn đề quanh quẩn trong lòng rất lâu: "Nói ra thì ta thật sự nghĩ không ra, tại sao sau khi Long Khâu lão gia tử tự bạo, có thể thông báo đến đến Tiêu ca ca chứ?"

"Đó là bởi vì bản nguyên linh hồn của ông ta ở trong không gian thức hải của ta." Tiêu Thiên nói xong, chỉ vào đầu của mình: "Ta không chết thì ông ta sẽ không xảy ra bất cứ chuyện gì."

Tiêu Thiên nói như vậy, đám người Lạc Nữ Ái bên cạnh tỉnh táo ra, hiểu rõ nguyên do ở bên trong.

Lại còn có chiêu như vậy, Long Khâu Đạo cũng đủ quả quyết, đặt bản nguyên ở chỗ của Tiêu Thiên?

Long Khâu Định Cương nghe thấy lời này, ánh mắt nhìn về phía Tiêu Thiên tràn đầy cổ quái.

Tổ tiên tiền bối khó tránh quá tin tưởng Tiêu Thiên.

Vậy mà lại đặt bản nguyên linh hồn ở trong không gian thức hải của đối phương, đó là giao tính mạng bản thân vào trong tay Tiêu Thiên.

Như vậy xem ra, lời trước đây tiền bối Vạn Đạo Long đế ông nói vốn không phải là đang đùa, mà là sự thật.

Ông thật sự là đại quản sự bên cạnh Tiêu Thiên, một lão bộc mà thôi.

Nếu lúc trước ông còn nghi hoặc về điều này, vậy thì hiện giờ nhìn thấy Tiêu Thiên ra tay, Long Khâu Định Cương không còn bất kỳ suy nghĩ gì cả.

Thiên tài Nhân tộc trẻ tuổi có được thực lực khủng bố như thế khiến người nghe rợn cả người.

Hơn nữa...

Long Khâu Định Cương không nhịn được nhìn về phía Tử Nhược Yên mấy cái, bởi vì trước đó đối phương qua đây ra tay, bật ra uy áp khiến tâm thần của ông hơi rung động.

Uy áp Đế Hoàng Nhân tộc chính thống quả thật mạnh mẽ đến đáng sợ.

Vậy mà bên trong chư thiên vạn giới lại lần nữa xuất hiện thể chất huyết mạch này, cũng không biết sau này sẽ xảy ra chuyện gì.

Mà lúc này, Tiêu Thiên đột nhiên quay đầu nhìn về phía hòn đảo giữa không trung cách đó không xa: "Nói ra thì dao động bên đó thoạt nhìn vô cùng mạnh mẽ."

Lúc lẩm bẩm đến đây, bóng dáng của Tiêu Thiên chợt cất cao lên, tiến lại gần hòn đảo trong không trung.

Tử Nhược Yên và Lạc Nữ Ái tất nhiên là được hắn dẫn theo.

Long Khâu Bạch Thanh không tự chủ được, bóng dáng cũng lên cao theo.

Đám người còn lại nhìn nhau, tất nhiên cũng đi theo.

Dù sao thì trên hòn đảo giữa không trung, ngưng tụ ra tâm thế giới, chính là căn bản của vực Thánh Long bọn họ.

Sau khi Tiêu Thiên bọn họ đi đến hòn đảo thì có thể nhìn thấy trận cổ thần đã dừng lại.

Bên cạnh trận pháp còn có bốn bóng dáng.

"Xem ra, nhân số của thần tộc Vạn Vật các ngươi cũng không tính là thưa thớt." Tiêu Thiên bên này chợt quay đầu, nhìn sang Đế Tân Lộ đi theo qua đó.

Đế Tân Lộ nghe thấy lời này của Tiêu Thiên, biểu cảm hơi ngẩn ra: "Tiêu đại nhân, sao ngài..."

Linh hồn bị cấm chế hạn chế, có rất nhiều chuyện hắn không cách nào nói rõ với Tiêu Thiên.

Hắn là người của mạch thần tộc Vạn Vật nên đương nhiên cũng không nói ra được.

Vậy mà Tiêu Thiên lại biết?

Không chỉ có Đế Tân Lộ, mà bốn thần tộc Vạn Vật đó, còn có những người khác, ai nấy đều ghé mắt qua đây, nhìn về phía hắn.

"Tiểu Tiêu, con nhận ra thân phận của đầu sừng vàng đó à?" Tuyết Phú Quý ở bên cạnh kinh ngạc.

Tiêu Thiên hơi gật đầu: "Ngoại tổ phụ, còn nhớ Lâm Bát Vân không?"

Bình Luận (0)
Comment