Nghiêm Đức Danh bên cạnh càng luống cuống không chịu nổi, nhìn chằm chằm Tiêu Thiên, mở miệng sắp mắng.
Đáng tiếc, tốc độ của ông không nhanh bằng Đế Dịch Thiên, còn chưa mắng thành tiếng đã nổ tan xác mà chết, linh hồn mất đi, tiêu tán giữa không trung.
Đế Dịch Thiên và Nghiêm Đức Danh uất ức qua đời khiến bốn Thần tộc Vạn Tượng may mắn còn sống sót bên cạnh trận cổ thần giữa không trung cũng run cầm cập.
Một đám Võ Linh quân phía dưới bị Huyết Duệ, Chiến Khắc Cực đánh ngã trên mặt đất cũng cúi đầu, run cầm cập.
Tiêu Thiên đứng dậy thu đao, đặt Kẻ Dẫn Đường vào không gian hệ thống, nhìn dư vị không trung phía trước không khỏi lắc đầu.
“Thế giới này cũng không biết làm sao, bóng tối che trời, ánh sáng không hiện.”
“Vậy mà thà chết chứ trái tim vẫn hướng về bóng tối, tuyệt đối không dịch chuyển một bước trên con đường chính đạo.”
“Thật sự làm người ta tiếc hận.”
Cảm khái qua đi, Tiêu Thiên lại nhìn Tuyết Phú Quý ở phía xa, đối phương còn đắm chìm trong chấn kình vừa rồi mà mình thi triển.
Rốt cuộc là ngoại công Tuyết Phú Quý, kỳ tài luyện võ trong hàng triệu người chỉ có một người, quả nhiên ngộ tính trác tuyệt.
“Đáng thương...” Long Khâu Bạch Thanh bên cạnh Tiêu Thiên nhìn giữa không trung xa xa, nói thầm một tiếng.
Lạc Nữ Ái liếc nhìn Long Khâu Bạch Thanh bên cạnh, bĩu môi: “Cái này có gì mà đáng thương, rõ ràng đám người đó tính kế chúng ta, đây là gieo gió gặt bão.”
“Nếu không phải Tiêu ca ca tới đúng lúc thì chuyện sẽ phiền phức lớn.” Lạc Nữ Ái nói xong, một tay ôm Tiêu Thiên kéo hắn tới gần Tử Nhược Yên bên kia.
Thẳng đến sau khi tới gần Tử Nhược Yên thì Lạc Nữ Ái cố ý ôm sát cánh tay Tiêu Thiên lắc lư rồi cười chế nhạo.
“...” Chân mày Tử Nhược Yên run rẩy, gân xanh trên trán nhảy lên.
To thì hay lắm sao!
Con trâu ngu ngốc này...
Phù!
Tử Nhược Yên thở nhẹ ra, không cần so đo quá nhiều với con ngốc này.
Nàng chỉ là tỉnh bơ đi đến bên kia của Tiêu Thiên, nghiêng đầu nhìn Lạc Nữ Ái: “Nói ra, trong khoảng thời gian ngươi cùng Tiêu lang quân ra ngoài này, sao ngươi không sống yên ổn đi mà chạy tới đây gây họa làm gì chứ?”
“...” Khóe miệng Lạc Nữ Ái cũng run rẩy, tay ôm Tiêu Thiên không khỏi dùng sức hơn.
Sống một mình thì hay lắm à.
Còn không phải chỉ là Tử bánh bao có ích lợi gì!
Ánh mắt của Lạc Nữ Ái và Tử Nhược Yên giao nhau, trong đó mơ hồ có pháo hoa lóe ra.
Tuyết Như Yên và Vũ Tâm Nhứ ở bên cạnh nhìn thì luôn lắc đầu.
Nghĩ tới lúc đầu làm sao sinh được một đứa con gái như vậy chứ.
Thật là kỳ quái.
“Con gái à, không sao chứ?” Long Khâu Định Cương bên cạnh đi theo Tô Mộc Sinh cũng vội vàng qua đây.
Long Khâu Định Cương đi đến bên cạnh Long Khâu Bạch Thanh, vẻ mặt vô cùng thân thiết nhìn từ trên xuống dưới: “Con bé ngốc nhà ngươi, vừa rồi tại sao kích động như vậy.”
“Có Tiêu công tử thì không sao đâu.” Long Khâu Bạch nhẹ nhàng lắc đầu, nhìn phụ thân Long Khâu Định Cương vươn tay chỉ vào Tiêu Thiên bên cạnh.
Lúc này, Long Khâu Định Cương cũng đứng dậy, nhìn qua Tiêu Thiên, trong ánh mắt tràn ngập vẻ cảm kích.
Lúc trước, ông thấy rất rõ ràng con gái nhà mình đốt bản thân, suýt chút nữa dọa cho ông hồn vía lên mây.
Cũng may Tiêu Thiên ra tay cưỡng ép áp chế, bằng không ông thật sự không biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Trong lòng nghĩ lại mà sợ.
Ánh mắt Tô Mộc Sinh sáng quắc nhìn Tiêu Thiên, lỗ tai cáo trên đỉnh đầu nhẹ nhàng run run.
Chính là Nhân tộc trẻ tuổi trước mặt nhìn như người thường, không có chút khí tức cảnh giới.
Giết Đế Dịch Thiên và Nghiêm Đức Danh cùng cảnh giới với hắn, xem như một cường giả đẳng cấp như giết heo chó.
Ngay cả là Thanh Hồ đế như hắn, trong lòng cũng không khỏi có chút phát run.
“Thì ra là thế, ha ha ha ha!” Tuyết Phú Quý bên cạnh dẫn theo Liễu Quế Hương đang cười to đi đến.
Tới phụ cận, huyết khí trong cơ thể Tuyết Phú Quý bắt đầu khởi động, linh khí chấn động bỗng nhiên một quyền đánh tới.
Nháy mắt không gian chấn động, kình đạo đó quét ngang tứ phương khiến thân thể tất cả mọi người rung lên, cực kỳ khó chịu.
Giống như từ trong cơ thể sắp nổ tung.
Lại cảm giác có kình đạo cách không mà đến, căn bản không có cách nào khác ngăn cản.
Ngay vào lúc này, Tiêu Thiên bỗng nhiên vươn tay ra nhẹ nhàng cắt qua một đường đã ngăn cản chấn động đó giống như chưa bao giờ tồn tại.
Vô cùng kỳ lạ!
“Ngoại công đúng là ngộ ra rồi, chỉ là vận dụng còn hơi nông cạn, khống chế hơi yếu còn cần tập luyện thêm.” Tiêu Thiên nhìn Tuyết Phú Quý nói rõ ràng vấn đề trong đó.
Cho dù là vãn bối nhưng Tuyết Phú Quý cũng khiêm tốn nhận lời khuyên của Tiêu Thiên: “Ngoại công rõ ràng rồi, nói trở lại, các ngươi thật sự tới rất nhanh, chỉ là vị Vạn Đạo Long đế kia đâu, không phải hắn nói không thành vấn đề sao?”
“Vạn Đạo Long đế?” Tiêu Thiên khó hiểu nhìn ngoại công không rõ chuyện gì.
“Chính là lão gia tử Long Khâu Đạo đấy, hắn không phải nên ở cùng với các ngươi sao?” Tuyết Phú Quý có chút bất ngờ nhìn Tiêu Thiên lại nhìn về phía cháu gái Tử Nhược Yên: “Sao lại thế này?”