Chỉ có thể đau khổ trơ mắt nhìn Tiêu Thiên cầm kiếm Đại Viêm, nhẹ nhàng vung vẩy, như thể nó là một cái đồ chơi vậy.
Ông nhịn không được mà nhìn sang Long Khâu Đạo ở bên cạnh, sớm biết thế này thì mắc gì phải dẫn Tiêu Thiên tới đây.
Thế nhưng, khi Long Khâu Định Cương nhìn ánh mắt của tổ tiên Vạn Đạo Long đế, lại không nhìn thấy sự hoảng loạn nào trong mắt đối phương.
Chẳng lẽ đối với tổ tiên, cho dù Đại Viêm đế sắp xảy ra chuyện thì cũng không có vấn đề gì?
“Đừng hoảng!” Mặc dù không nhìn Long Khâu Định Cương nhưng Long Khâu Đạo như đã biết ý nghĩ của người bên cạnh: “Ngươi cho rằng lão phu dẫn Tiêu đại nhân tới chỉ đơn giản là đến xem đoạn kiếm gãy này ư?”
“Nếu không phải là có biện pháp giải quyết vấn đề, lão phu hà cớ gì phải dẫn Tiêu đại nhân chạy một chuyến đến đây?”
Nghe Long Khâu Đạo nói khiến một tia hy vọng lần nữa hiện lên trong mắt Long Khâu Định Cương.
Chẳng lẽ Tiêu Thiên thật sự có biện pháp giải quyết vấn đề của Đại Viêm đế ư?
“Tiêu lang quân hãy cẩn thận, đừng làm gãy kiếm.” Cùng lúc đó, Tử Nhược yên nhẹ giọng nhắc nhở Tiêu Thiên ở phía trước.
Khoảng thời gian này, nàng cũng coi như đã biết bản lĩnh của Tiêu Thiên, đạo tu hành tập võ đã vượt ra khỏi khái niệm hệ thống, đồng thời còn có rất nhiều thủ đoạn thần kỳ.
Vận chuyển, dung hợp thế giới giới vực ở trong mắt Tử Nhược Yên, những điều này chính là chỗ thần kỳ của hệ thống tu hành tập võ.
Sáng tạo kỳ tích dường như là việc mà hệ thống tu hành này am hiểu nhất.
Ví dụ như ông ngoại Tuyết Phú Quý, sau khi tập võ thì thực lực có thể tính là bộc phát tăng cao, khiến ai cũng phải kinh ngạc.
Hay giống như Lưu Diễm có thể đánh thức ý chí của trượng phu đã chết, hóa thành linh hồn thủ hộ ở sau lưng, cùng nhau chiến đấu, thật là thần dị phi phàm.
“Yên tâm, thanh kiếm này trông khá lợi hại, hơn nữa nó đã gãy rồi, làm sao có thể gãy thêm nữa?” Tiêu Thiên lắc lắc thanh kiếm Đại Viêm trong tay, sau đó đưa tay tách ra.
Lời này khiến Long Khâu Định Cương ở bên cạnh, người đã sống cả trăm năm khẽ gật gù tán đồng cách nói này.
Bản thân Đại Viêm đế Lưu Mẫn Sinh vô cùng am hiểu luyện khí, ông là tông sư đời đầu.
Ông đích thân luyện chế, thậm chí còn hiến tế mình cùng với chín mươi chín đứa con mới luyện thành kiếm Đại Viêm, để có thể hỗ trợ Nhân hoàng thắng được trận đại chiến năm xưa.
Làm sao có thể…
Răng rắc!
Thân kiếm vốn đã gãy mất một nửa đột nhiên phát ra tiếng gãy khi Tiêu Thiên chỉ dùng một lực nhỏ tách nó ra.
Khe nứt gọn gàng thẩm thấu khí tức linh hồn, khiến Tiêu Thiên nhất thời giật mình đứng sững tại chỗ.
Một lúc sau, Tiêu Thiên ngẩng đầu lên, nhìn Long Khâu Định Cương đang ngây người như phỗng ở trước mặt, cùng với những người khác: “Thanh kiếm này cũng không kiên cố như trong tưởng tượng nhỉ, ai cũng nói Đại Viêm đế luyện khí vô song.”
“Cẩn thận cảm thụ cũng chỉ như vậy mà thôi.”
Toàn thân Long Khâu Định Cương run rẩy, đôi mắt bắt đầu tối sầm, cả thân thể đều lung lay sắp đổ.
Trời ạ!
Đây chính là kiếm Đại Viêm đó, trong lúc nhất thời ông không biết nên dùng ngôn ngữ gì để hình dung tâm tình của mình lúc này.
Tác phẩm luyện khí cực kỳ kiệt xuất của Đại Viêm đế Lưu mẫn Sinh, cứ như vậy bị Tiêu Thiên tiện tay bẻ gãy thành hai đoạn, đúng là không hợp thói thường.
Ông biết thực lực của Tiêu Thiên rất mạnh mẽ, nhưng mạnh đến mức này thì thật không hợp lý chút nào.
Dù sao thì đó cũng là kiếm Đại Viêm, hãy tôn trọng nó chút đi chứ, ngươi bẻ gãy tùy tiện như vậy…
Linh hồn Đại Viêm đế chắc sẽ không biến mất càng nhanh đó chứ.
“Tiêu đại nhân, mau giúp một tay!” Bên cạnh, Long Khâu Đạo đột nhiên lo lắng, vội vàng tiến tới giải thích tình hình cho Tiêu Thiên: “Trong thân kiếm có linh hồn Đại Viêm đế.”
“Nếu không tranh thủ thời gian nghĩ ra biện pháp, e rằng linh hồn Đại Viêm đế sẽ trực tiếp tiêu tán và biến mất giữa trời đất này.”
Giọng điệu Long Khâu Đạo vô cùng gấp rút, ông cũng không ngờ rằng Tiêu Thiên hành sự lại lỗ mãng như thế.
Cũng trách mình, đáng lẽ ông nên nghĩ đến việc này sớm hơn.
Kiếm Đại Viêm gãy nứt, vật chứa dung nạp linh hồn Đại Viêm đế liền biến mất.
Linh hồn Đại Viêm đế lộ ra giữa đất trời, tự nhiên tràn ngập nguy hiểm.
Nhưng Long Khâu Đạo tin tưởng rằng nếu có Tiêu Thiên ở đây thì nhất định sẽ không xảy ra chuyện gì lớn.
Nếu không thì sao ông lại muốn dẫn Tiêu Thiên đến chứ?
“Làm sao bây giờ, làm thế nào!” Tiêu Thiên cũng phát hiện bản thân làm hỏng việc rồi, cuống quýt hỏi lại Long Khâu Đạo.
Long Khâu Đạo lập tức truyền thụ một loại bí pháp cho Tiêu Thiên: “Tiêu đại nhân, ngài làm theo chỉ dẫn của lão phu, rót sức mạnh linh hồn vào trong, nhu hòa một chút giúp Đại Viêm đế khôi phục là được!”
“Được!” Tiêu Thiên không chậm trễ, trực tiếp gật đầu đáp ứng.
Long Khâu Đạo vội vàng dùng bản nguyên linh hồn mình làm ngòi nổ, thử dẫn dắt sức mạnh linh hồn Tiêu Thiên rót vào trong kiếm Đại Viêm ở trước mặt.