Đế Tân Lộ là sự tồn tại khôi phục từ thời đại trước, hiện tại tộc nhân trong thời đại này không hoàn toàn tin tưởng bọn họ.
Cho nên hắn không có cách nào biết được con đường trở về Thần giới Vạn Vật.
Huống hồ, bọn họ lại còn lặng lẽ lẻn vào bên cạnh ông!
“Không hay rồi!” Trong lúc Đế Cửu Cố đang kinh ngạc về chuyện đám người Tiêu Thiên làm sao lẻn vào đây, bên ngoài bỗng truyền đến tiếng la hét.
Bang!
Một tộc nhân thần tộc Vạn Vật mở tung cánh cửa điện đường, vội vàng lên tiếng.
“Trưởng lão, đại sự không ổn rồi, có người đánh vào Thần giới Vạn Vật chúng ta!”
“Tộc nhân trấn thủ cửa ải phía Bắc đều bị tiêu diệt, khắp nơi trên đường đi đều là tộc nhân đã tử trận, không ai còn sống.”
“Theo tuyến đường tộc nhân tử vong, dường như thế tiến công của kẻ địch là về phía bên này!”
“Nếu không phải nhân viên tuần thủ thay phiên, chỉ sợ là không phát hiện được…” Tộc nhân thần tộc Vạn Vật đang nói, đột nhiên ngậm miệng không nói nữa.
Bởi vì hắn phát hiện bên trong điện đường xuất hiện gương mặt Nhân tộc lã lẫm ngay bên cạnh trưởng lão Đế Cửu Cố.
Kết hợp với thông tin tình báo mà mình vừa báo cáo, hắn hình như nhận ra gì đó.
Tên thần tộc Vạn Vật này không trốn chạy, chỉ yên lặng bước đến đóng chặt cửa: “Ngoại trừ ta, không ai biết cả!”
Đế Cửu Cố hơi run rẩy khóe miệng, hắn đã hiểu.
Tiêu Thiên và Đế Tân Lộ trước mặt, không phải lặng lẽ lẻn vào đây, đối phương rõ ràng là đã diệt sạch tộc nhân gặp được trên đường đến đây.
Tuần thủ thần quân vừa nhìn thấy Tiêu Thiên và Đế Tân Lộ là đã chầu trời rồi, làm gì có khả năng truyền tin tức tới đây chứ.
Đế Cửu Cố trầm ngâm một lát, toàn thân lập tức bộc phát ra uy áp, thần văn nở rộ, kim quang tràn ngập.
Ông vốn là trưởng lão thần tộc Vạn Vật, có Nhập Hư cảnh nhị thập tứ giai, có tôn hiệu đánh giá.
Trong nháy mắt, ông triển khai toàn bộ chiến lực, sức mạnh đại đạo hiển hiện, thần văn dường như đang phác họa thiên địa.
Tiên hạ thủ vi cường, hậu hạ thủ tao ngộ.
Đúng như những gì ông phỏng đoán, Tiêu Thiên này quỷ dị khó lường.
Bây giờ ông ra tay, nếu như không bắt được đối phương, ít nhất có thể tạo thành động tĩnh to lớn để tộc nhân biết được, vây công tới đây rồi tính tiếp.
“Thần thuật Vạn Vật!”
Đế Cửu Cố gào thét trong lòng, ngay lập tức, phác họa thần văn trong điện đường hóa thành kiếm trận ánh kim, chấn động không gian xung quanh.
Dao động tràn ngập đang dần dần khuếch tán.
Trên thanh trường kiếm của kiếm trận ánh kim đều điểm xuyến thần văn, liên kết với nhau, phong tỏa tứ phương.
Lưỡi kiếm sắc bén như thể cắt xuyên không gian.
Đâm thẳng ra sát chiêu!
“Bát Phương Lục Kim Kiếm Trận!” Đế Tân Lộ nhìn sơ qua liền nhận ra đấy là bí thuật kiếm đạo tu hành của tộc bọn họ.
Tầng đầu tiên, chỉ có tám thanh kiếm ánh kim thần văn phong tỏa tám phương.
Tiếp đó là sáu mươi bốn thanh kiếm ánh kim thần văn, sau đó là một trăm hai mươi tám thanh kiếm.
Tầng cao nhất có bảy ngàn hai trăm thanh kiếm ánh kim thần văn, phong thiên tỏa địa, trấn áp bát phương.
Đế Cửu Cố này đã tu hành ra ba ngàn sáu trăm thanh kiếm ánh kim thần văn, phong kín đường lui của Tiêu Thiên.
Sau khi thi triển ra kiếm trận, Đế Cửu Cố nhìn thấy vẻ mặt hoang mang của Đế Tân Lộ ở bên cạnh.
Hừ!
Muộn rồi!
Với tâm niệm này, Đế Cửu Cố đột nhiên vung tay lên, khởi động kiếm trận.
Trong khoảnh khắc những thanh kiếm ánh kim tấn công, bên tai ông vang lên tiếng la hét hoảng loạn của Đế Tân Lộ.
“Tiêu đại nhân, thủ hạ lưu tình, kiếm trận này có thể đoạt lấy, tiện dùng!”
Nghe được lời này, sắc mặt Đế Cửu Cố cứng đờ
Thủ hạ lưu tình?
Ngay khi ông không rõ tình hình và nhìn về phía trước, đột nhiên ngây ra như phỗng.
Trước mặt Đế Cửu Cố, Tiêu Thiên chỉ nhẹ nhàng nắm chặt tay lại, kiếm trận kim kiếm thần văn vây xung quanh đã bị phá giải.
Kiếm trận kim kiếm vờn quanh như thể bị kình đạo vô hình bao phủ, căn bản không thể động đậy hay tiến thêm được bước nào.
Thần kiếm vốn định đánh úp Tiêu Thiên, ai ngờ lại như cá bơi xếp hàng, rơi vào trong lồng ngực của hắn, cuối cùng hợp thành một thanh thần kiếm.
Vụt!
Tiêu Thiên nhẹ nhàng nắm chặt thanh kiếm ánh kim thần văn vừa hợp nhất này, dùng lực kéo.
Xoẹt!
Tiếng xé rách vang lên, máu thịt toàn thân Đế Cửu Cố vỡ vụn, khe hở xuất hiện, máu tươi chảy ra.
Trong mắt ông hiện lên vẻ hoảng sợ và không thể tin nổi.
Thần kiếm và ông đã bị cắt đứt liên kết.
“Ô ya, thật thú vị, đây là đạo lý gì?” Tiêu Thiên vung thanh kiếm ánh kim trong tay và hỏi Đế Tân Lộ ở bên cạnh.
Thanh kiếm ánh kim này vừa rồi là do đối phương ngưng tụ linh khí viết thần văn hóa thành, sao có thể cầm nó trong tay như thực thể vậy?
Nếu không phải lúc nãy Đế Tân Lộ lên tiếng, Tiêu Thiên đã chọn trực tiếp ra tay đánh nát bấy những kim kiếm này không còn nguyên vẹn rồi.