Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 725 - Chương 725. Vừa Nghĩ Đã Thấy Sợ Hãi Tột Độ

Chương 725. Vừa nghĩ đã thấy sợ hãi tột độ Chương 725. Vừa nghĩ đã thấy sợ hãi tột độ

Long Khâu Đạo đã làm như vậy, suy cho cùng cũng chỉ luyện tay, cảm nhận trận pháp của Thần tộc Vạn Vật mà thôi.

Bởi vì đã có Tiêu đại nhân ở đây thì xảy ra nguy hiểm gì được cơ chứ?

Nhìn vẻ mặt của Đế Hằng Tâm ở đối diện, lúc này ông liên tục run rẩy, trán đổ mồ hôi lạnh không ngừng.

Cho thấy sự xuất hiện của Tiêu đại nhân đã tạo áp lực cực lớn cho ông.

“Lá gan của các ngươi lớn thật đấy, không những ra tay đánh Tiêu đại nhân mà còn dám phong bế ngài ấy.” Long Khâu Đạo trêu chọc nhìn Đế Hằng Tâm ở trước mặt, thảnh thơi vuốt chòm râu của mình: “Dù bây giờ ngươi muốn thu tay cũng không được nữa rồi.”

Đế Tân Lộ không đánh nữa mà đứng bên cạnh Long Khâu Đạo, nhìn đăm đằm về trước.

Đế Hằng Tâm là cường giả Quy Nhất cảnh mà giờ đang run lên cầm cầm, linh khí trong cơ thể liên tục tràn ra ngoài.

Linh khí của ông tỏa ra thần quang với thần văn lộ rõ, liên tục rót vào kim tháp trước mặt mình để giữ vững nó.

Tiếc thay bất kể ông có cố gắng thế nào và rót bao nhiêu linh khí trong người đi chăng nữa cũng không thể củng cố kim tháp trước mặt, chỉ khiến nó sụp đổ càng nhanh hơn thôi.

Điều khiến ông khó chịu nhất đó là câu nói vừa rồi mà Long Khâu Đạo đã nói.

Không thể thu tay lại được.

Sau khi kim tháp thần văn bao phủ lấy Tiêu Thiên, ông đã phải chịu áp lực vô cùng nặng nề.

Đứng trước áp lực nặng nề như vậy đã tạo thành sự cân bằng một cách khó tả.

Nếu mình thu hồi kim tháp thần văn lại thì sẽ đánh mất cân bằng, khiến nó sụp đổ.

Cụm từ hình dung chính xác nhất tình cảnh mà Đế Hằng Tâm phải đối diện lúc này đó là đâm lao thì phải theo lao.

Đế Hằng Tâm rất đau khổ, ông nghĩ mãi không hiểu. Tại sao nam tử Nhân tộc trẻ tuổi đột ngột xuất hiện này lại mạnh đến thế?

Theo tin tình báo mà ông đã nhận được, chẳng phải thằng nhãi này là kẻ bám váy thôi sao?

Kết quả Thần khí bổn mình của mình vừa bao bọc đối phương thì sắp đổ nát.

Nếu giờ nhân viên tình báo đứng trước mặt Đế Hằng Tâm, chắc chắn ông sẽ ăn tươi nuốt sống đối phương mất.

“A!” Lúc này Đế Hằng Tâm bỗng rên lên thành tiếng, ông cảm nhận được Tiêu Thiên bên trong thần tháp đang đứng dậy.

Ông không chịu được nữa rồi.

Đế Hằng Tâm nghĩ thế bèn quay đầu nhìn đệ tử của mình, ánh mắt trông ai oán vô cùng.

Ông rất muốn hỏi đối phương một câu rằng rốt cuộc con nghĩ cái quái gì mà lại chọc vào quái vật này vậy.

Ầm ầm!

Tiếng nổ khủng khiếp bỗng vang lên, kim tháp thần văn đang bao trùm Tiêu Thiên lập tức vỡ nát, hóa thành những mảnh vỡ màu vàng óng ánh rồi bay rợp trời.

Tiêu Thiên bất ngờ xuất hiện ở chỗ cũ, hắn thong thả duỗi lưng rồi bảo: “Cảm giác cũng khá dễ chịu, có điều nếu so sức lực và sự thoải mái do lò luyện chiến tranh của Hoàng đế Đại Viêm thì nó chẳng là gì cả.”

“Hơn nữa chất lượng của kim tháp quá kép, chưa gì đã nổ tanh bành rồi này.”

Tiêu Thiên vừa nói dứt câu, Đế Hằng Tâm đứng đối diện hắn đã bất ngờ phun ra máu tươi, khí tức bỗng xìu xuống.

Mái tóc dài vàng óng của ông cũng bắt đầu lụi tàn bằng tốc độ mắt thường có thể nhìn thách, không còn sáng lóa như ban đầu mà bắt đầu già nua.

“Sư phụ!” Đế Cửu Cổ thấy Đế Hằng Tâm như vậy bèn lo lắng la lên, bước tới đỡ lấy đối phương.

Ông cảm nhận rất rõ khí tức của sư phụ Đế Hằng Tâm của minh đang dần yếu đi.

Thần khí bổn mệnh đã vỡ, tạo thành ảnh hưởng cực lớn đối với cơ thể, gần như tổn thất đến căn cơ.

Đế Cửu Cổ vừa nhận ra điều này đã ngẩng đầu nhìn Tiêu Thiên, lòng bỗng bối rối vô cùng.

Dường như ông đã sai rồi phải không?

Hình như Tiêu Thiên trước mặt còn mạnh hơn những gì mình nghĩ.

Ông vốn cho rằng đối phương ngang sức ngang tài với sư phụ Đế Hằng Tâm của mình, cũng đều là Quy Nhất cảnh.

Vì vậy ông mới dẫn đường, dẫn Tiêu Thiên đến gặp sư phụ Đế Hằng Tâm, sử dụng âm mưu quỷ kế muốn triệt hạ đối phương.

Nhưng Đế Cửu Cổ không ngờ là Tiêu Thiên đã mạnh đến độ không từ nào diễn tả được.

“Rốt cuộc… Ngươi là ai?” Đế Hằng Tâm hoảng hốt, nhìn chằm chằm vào Tiêu Thiên, giọng run run không thể kìm chế.

“Thực lực của ngươi như vậy nên không thể không có danh tiếng gì cả.”

“Rốt cuộc thân phận thật sự của ngươi là gì?”

“Ngươi không chỉ đơn giản như những gì tình báo đã thám thính được.”

Đế Hằng Tâm mất kiểm soát bèn gào lên, ông nhìn chằm chằm vào Tiêu Thiên.

Đối phương chưa đã làm gì đã đánh nát thần khí bổn mệnh của mình, cho thấy lực lượng của đối phương cực kỳ khủng bố.

Ông biết lần này mình đã lành ít dữ nhiều, đứng trước mặt hắn, dù ông muốn giữ lại mạng sống cũng không được.

Thế nhưng nếu phải chết, ông muốn làm một con quỷ chết rõ ràng.

Ít nhất phải dò la ra lai lịch của đối phương.

Chắc chắn trận pháp nơi đây sẽ ghi chép chuyện vừa rồi lại rồi truyền về tông tộc.

Đến lúc đó…

Ít ra còn có thể dự phòng trước.

Bình Luận (0)
Comment