Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 727 - Chương 727. Tiêu Thiên Lòng Dạ Bao Dung Như Thánh Mẫu

Chương 727. Tiêu Thiên lòng dạ bao dung như thánh mẫu Chương 727. Tiêu Thiên lòng dạ bao dung như thánh mẫu

Đế Hằng Tâm và Đế Cửu Cổ thầm mừng rỡ như điên.

Chỉ cần còn sống, chuyện tương lai rất dễ bàn.

Còn sống mới còn hy vọng, mới có cơ hội vùng dậy.

Một khi mất mạng thì chẳng còn gì nữa.

Trước sự mong đợi của Đế Hằng Tâm và Đế Cửu Cổ, bỗng nhiên giọng điệu tức giận của Tiêu Thiên vang lên.

“Các ngươi nói bậy bạ gì thế.” Tiêu Thiên tức giận nhìn Long Khâu Đạo và Đế Tân Lộ: “Các ngươi không thấy những gì họ nói và thái độ của họ à?”

“Những gì các ngươi vừa nói chẳng khác nào sỉ nhục họ cả.”

Tiêu Thiên thở dài, khẽ lắc đầu với Long Khâu Đạo và Đế Tân Lộ: “Thật ra ta cũng từng nghĩ đến chuyện các ngươi vừa nói, hai người họ danh cao chức trọng ở Thần tộc Vạn Vật, nếu họ đến trang trại chăn nuôi Thanh Viêm thì sẽ trở thành tấm gương cực tốt, cũng có thể làm đầu tàu.”

“Nhưng…”

Tiêu Thiên chỉ vào Đế Hằng Tâm và Đế Cửu Cổ, sau đó nói tiếp với Long Khâu Đạo và Đế Tân Lộ: “Người ta có cốt khí như vậy, thấy chết không sờn, thà chết chứ không chịu khuất phục. Vì vậy thứ bọn họ cần không phải sự thương hại hay cơ hội sống tiếp, mà là tôn trọng.”

“Nếu hôm nay ta giết hai người này chỉ khiến họ mất mạng nhưng sẽ hoàn thành cho đại nghĩa của hai người.”

“Đây chính là điểm khác biệt, đây là những gì mà người không có cơ thể và địa vị thấp trong tông tộc như hai ngươi không giác ngộ được. Vì vậy hai ngươi cần phải cố gắng học tập nhiều hơn.”

Long Khâu Đạo nhướng mày, nhìn sắc mặt của Đế Hằng Tâm và Đế Cửu Cổ dần trở nên khó coi, mím môi cố nhịn cười.

Tiêu đại nhân làm vậy là đang đùa giỡn tâm lý của người ta đúng không?

Đế Tân Tộ bày ra vẻ mặt bừng tỉnh, hiểu ra điều gì.

“Tiêu đại nhân, ta hiểu rồi.” Đế Tân Lộ cảm thấy dường như Tiêu Thiên vừa cảnh tỉnh mình.

Hắn xoay người hành lễ xin lỗi với Đế Hằng Tâm và Đế Cửu Cổ: “Đại trưởng lão, trưởng lão tộc tịch, việc này là lỗi của ta. Mời hai vị thoải mái lên đường, ta sẽ luôn tưởng nhớ đến hai vị.”

“Trẻ con là dễ dạy nhất.” Tiêu Thiên hài lòng vỗ vào bả vai của Đế Tân Lộ, hắn xoay người lại, cơ thể lập tức biến mất ngay tại chỗ.

Vèo!

Ngay sau đó, Tiêu Thiên đã bay đến trước mặt Đế Hằng Tâm và duỗi tay ra.

Đế Hằng Tâm bất giác ngưng tụ linh khí, hiển hóa ra sức mạnh đại đạo, đạo thế giới Xích Viêm bỗng xuất hiện.

Nhưng trời đất sụp đổ, đạo thế giới Xích Viêm lập tức sụp đổ, thần văn quanh quẩn quanh thân nổ tung ầm ầm khi Tiêu Thiên chạm vào nó.

Tiêu Thiên bóp lấy cổ Đế Hằng Tâm, sau đó nhấc đối phương lên bằng tay không.

“Ngươi cứ yên tâm lên đường, Diêm Vương Tiêu Thiên ta đây thích lấy việc giúp người làm niềm vui của mình.” Tiêu Thiên nhìn Đế Hằng Tâm, ánh mắt đầy thương hại.

“Nếu ngươi mong mỏi hy sinh đầy khẳng khái và tôn nghiêm, ta đảm bảo sẽ thực hiện nguyện vọng của ngươi.”

“Chắc chắn không có kẻ nào trên đời này có thể cứu mạng ngươi, cho ngươi sống tiếp.”

“Ta đảm bảo với ngươi, bởi vì ưu điểm lớn nhất của ta đó là lương thiện và nhân nghĩa, dù ngươi vừa định hại ta nhưng ta vẫn tình nguyện thực hiện nguyện vọng cuối cùng của ngươi, tiễn ngươi lên đường.”

Thần khí bổn mệnh vỡ nát đã khiến Đế Hằng Tâm suy yếu rất nhiều, giờ ông lại bị Tiêu Thiên bóp cổ, sức mạnh của hắn dồn hết lên người ông khiến ông không thể phát ra bất cứ âm thanh nào. Dù giờ ông muốn mắng cha chửi mẹ nhưng cũng không thể mắng thành lời.

Sức mạnh linh hồn phun trào, ông vừa muốn truyền âm thì bỗng cảm nhận Tiêu Thiên dồn sức vào tay.

Sức mạnh cực kỳ khủng bố.

Xoẹt xoẹt!

Tiêu Thiên thả tay ra, để mặc đối phương rơi xuống, sau đó bị Đại Nhật Viêm Tinh nóng rực cắn nuốt.

Hắn nhẹ nhàng lắc đầu, có hơi tự trách.

Rõ ràng thế giới này vốn đã hiểm ác, mạnh được yếu thua, tất cả đều nói chuyện bằng sức mạnh.

Mình vốn nên tàn nhẫn, thế nhưng cứ muốn giữ lại mạng cho ông, sau đó tra tấn ông mới phải.

“Cuối cùng ta vẫn yếu lòng và lương thiện, không thể xuống tay hoàn thành nguyện vọng muốn chết của ông ta.” Tiêu Thiên thở dài, tự trách bản thân.

Tại sao hắn lại mềm lòng?

Đúng là lòng dạ thánh mẫu chết tiệt!

Kiếp trước hắn luôn hoàn thành tâm nguyện cho những đối tượng muốn giết mình.

Nào là đi ăn những món ngon trên đời giúp bọn họ, đọc những tiểu thuyết chưa từng đọc, xem phim, đi ngắm danh lam thắng cảnh khắp các nơi trên thế giới.

Hơn nữa còn tiêu giúp số tiền mà bọn họ vẫn chưa dùng hết.

Lúc ấy hắn từng tự ngẫm lại vì mình quá thiện lương, luôn suy nghĩ vì người khác.

“Không được, ta phải thay đổi tật xấu này!” Tiêu Thiên trừng mắt, quay sang Đế Cửu Cổ.

Hắn quyết định chừa mạng lại cho ông, không cho phép ông đạt được nguyện vọng của mình.

Hắn tình nguyện làm kẻ ác một lần.

Đế Cửu Cổ nhìn Tiêu Thiên, bật cười ha hả: “Ngươi muốn giết thì cứ nói thẳng, cần kiếm cớ làm gì, ta đcm nhà ngươi &$%&%&!”

Ầm!

Đế Cửu Cổ tự bạo!

Bình Luận (0)
Comment