Tiêu Thiên bóp cổ đối phương khiến ông kinh ngạc vô cùng.
“Bởi vì lão già này không bị giết chết đơn giản như thế.” Tiêu Nhiên khẽ nhếch môi, nhìn Đế Hằng Tâm lại bị mình tóm được.
“Lần đầu ngươi bị ta đánh chết thì đã hóa thành linh hồn của trận pháp, ẩn nấp vào hạch tâm của Đại Nhật Viêm Tinh đúng không?”
“Vì vậy ra tay với ngươi mới làm Đại Nhật Viêm Tinh mất ổn định, ngày càng phồng to và nổ tung.”
“Nếu ta đoán không lầm, tên thật của vùng đất này không phải Thần giới Vạn Vật.”
Tiêu Thiên từ tốn lên tiếng trong ánh mắt của Đế Hằng Tâm.
“Tên thật của nơi này là vực trấn thủ thứ ba mươi bảy.”
Đế Hằng Tâm bị Tiêu Thiên bóp cổ, đồng tử co rút lại.
Trong lòng, giống như sóng biển cuồn cuộn nổi lên.
Tại sao nam nhân trước mắt này lại biết cái tên vực trấn thủ thứ ba mươi bảy!
Không thể nào.
Bây giờ trong thần giới Vạn Vật, thần tộc Vạn Vật, tộc Giác Thần đã sớm không biết chuyện này.
Dưới sự che giấu của tông tộc, tộc nhân thần tộc Vạn Vật, còn có sự tồn tại của tộc Giác Thần.
Chỉ sử dụng những thay đổi trong tình trạng hiện tại của cơ thể, xem như duy trì ánh sáng thần hủy diệt.
“Tiêu đại nhân, cũng có nghĩa rằng thần giới Vạn Vật này, cũng khá giống với tình huống của vực trấn thủ thứ chín mươi bốn của Lâm Thủ Thành, Lâm Bát Vân lúc trước à?” Long Khâu Đạo bên cạnh phản ứng lại.
Lúc trước Tiêu Thiên và Tử Nhược Yên rời khỏi, những gì xảy ra ở vực trấn thủ thứ chín mươi bốn cũng không phải là bí mật.
Bây giờ trong Đế vực Liên minh Nữ Đế, lão già Long Khâu Đạo ông, mặc dù chỉ là một lão quản gia bên cạnh Tiêu Thiên.
Nhưng thật sự tính ra, ông cũng được xem là cấp cao của Đế vực Liên Minh Nữ Đế.
Lúc trước thần tộc Linh Năng gia nhập, đương nhiên bọn họ hiểu rõ tình huống bên kia
Vực trấn thủ, thứ được trấn thủ chính là biên giới.
Chỗ màn chắn thế giới của chiến trường hư không, chính là một cái màn chắn tự nhiên, ngăn cản Tàng Vũ tiến công.
Thần giới Vạn Vật chỗ này, vậy mà cũng là vực trấn thủ?
Sau khi so sánh, Đế Phúc Vân, Đế Do Tâm và Đế Vũ đi đến, đều mờ mịt không hiểu ra sao, bọn họ nhìn lẫn nhau.
Rất rõ ràng, bọn họ cũng không biết tình huống của vực trấn thủ rốt cuộc như thế nào.
Long Khâu Đạo tập trung nhìn Đế Hằng Tâm, nhìn từ biểu cảm của đối phương, hình như ông ta biết vài chuyện.
Vực trấn thủ, tình hình vô cùng đặc biệt.
Bí mật ẩn chứa trong đó, chắc chắn không đơn giản.
Phải biết rằng ở thời đại chín mươi triệu năm trước của Đế Tân Lộ, ông cũng không biết đến sự tồn tại của vực trấn thủ, vả lại khi đó, màn chắn thế giới chiến trường hư không đã tồn tại rồi.
Cộng thêm thời đại của Đế Tân Lộ, chư thiên vạn giới cũng đã có dáng vẻ như vậy.
Ngược lại hành tinh hoàn chỉnh bên trong vực trấn thụ, e rằng được truyền thừa từ thời đại xa xưa hơn nữa.
Giống như trong thần giới Vạn Vật, rất nhiều phương diện đều được kế thừa từ cổ chế!
“Cho dù ngươi biết thì thế nào?” Đế Hằng Tâm bình tĩnh lại, tiếp tục nhìn Tiêu Thiên.
Nói đến đây, Đế Hằng Tâm nhếch miệng nở nụ cười với Tiêu Thiên.
“Nếu ngươi đã biết ta trở thành linh hồn của trận pháp, vậy thì ngươi cũng rất rõ ràng, ngươi hoàn toàn không thể làm gì được ta.”
“Trước mắt, đã đến tình trạng không thể nào giải quyết, ngươi lại có thể làm gì được đây?”
Thái độ Đế Hằng Tâm mười phần kiêu ngạo, vạn phần khiêu khích.
Trong mắt ông, Đại Nhật Viêm tinh phình to bùng nổ, cướp đoạt tất cả năng lượng sống và linh hồn của thần giới Vạn Vật, chỉ là chuyện sớm muộn.
Một khi triển khai kế hoạch, khởi động trận pháp.
Thì không còn khả năng nghịch chuyển nữa, chỉ có thể thành thật đối mặt với hiện thực.
Kết cục, chính là một tiếng nổ tung.
Cuối cùng kế hoạch hoàn thành!
Mặc dù thời gian sớm hơn nhiều so với dự tính, nhưng cũng không còn cách nào khác.
Khi Tiêu Thiên bộc phát năng lực vượt xa tưởng tượng của mình, Đế Hằng Tâm đã chuẩn bị sẵn sàng cho cảnh tượng trước mắt.
“Cho dù ngươi sỉ nhục ta đến mức nào, có tự đắc đến mức nào, thì cuối cùng ngươi cũng không thể nào thay đổi được kết cục diệt vong của thần giới Vạn Vật
Đế Hằng Tâm tỏ vẻ giễu cợt, ông nhìn Tiêu Thiên nhíu mày, đã hoàn toàn là dáng vẻ vò đã mẻ rồi còn sứt.
Dù sao cũng chỉ là bị đánh chết mà thôi, ông đã trở thành linh hồn của trận pháp, đối phương hoàn toàn không thể làm gì được ông.
“Đợi đến khi tinh thể Thần Quang Liệt Nhật nổ tung, tính mạng của ta cũng sẽ kết thúc, cuối cũng chết mà thôi, không có gì to tát.”
“Đến đây, tiếp tục đến giết ta, đánh nổ ta đi.”
“Thân là linh hồn của trận pháp, ta chết càng sớm thì tốc độ phát nổ càng nhanh, sẽ có càng nhiều người chôn chung với ta, ha ha ha.”
Đến cuối cùng, Đế Hằng Tâm bị Tiêu Thiên bóp chặt tùy ý bừa bãi, thái độ kiêu ngạo ương ngạnh.
Tiêu Thiên không lên tiếng, nhìn chằm chằm khuôn mặt vẫn vô cùng đắc ý khi bị mình bóp chặt, đột nhiên khóe miệng hắn nhếch lên.