“Ngươi biết tính tình của ta, cho nên muốn dùng tính mạng của người vô tội để uy hiếp ta, xem ra lúc trước ta cũng không trách lầm ngươi.” Tiêu Thiên chậm rãi mở miệng, đột nhiên buông lỏng Đế Hằng Tâm.
“Mà loại người ta ghét nhất trong đời, chính là kẻ bất tài như ngươi, bản thân không có bản lĩnh gì, thì muốn lôi kéo người bình thường vô tội xuống nước.”
“Nhưng ta có thể nói cho ngươi biết, không có ai trong thần giới Vạn Vật chết được đâu.”
Tiêu Thiên chỉ vào chính mình: “Ta nói như vậy!”
Ầm!
Cùng lúc Tiêu Thiên đột nhiên ra tay, một chưởng đẩy mạnh về phía trước.
Uy năng đáng sợ bắn ra từ trong lòng bàn tay, áp lực cực hạn nghiền ép về phía trước.
Nếu có người ở xa nhìn thấy, thì có thể phát hiện mặt bên này của Đại Nhật Viêm tinh đang phình to, đột nhiên bị ép lại.
Vèo!
Tốc độ cơ thể của Tiêu Thiên đột nhiên bùng nổ, ngay sau đó đã đi đến phía trên, lại đánh ra một chưởng khác.
Hắn khống chế sức lực vô cùng chuẩn xác, cũng không nghiền nát không gian, ngược lại để chưởng lực tác dụng trên Đại Nhật Viêm tinh.
Vút! Vút! Vút!
Thân hình Tiêu Thiên lần lượt xuất hiện ở bốn phía Đại Nhật Viêm tinh, chưởng lực không ngừng đánh ra, điên cuồng nén chặt Đại Nhật Viêm tinh.
Đại Nhật Viêm tinh khổng lồ không ngừng thu nhỏ trong ánh mắt kinh hoàng của mọi người.
Trên không trung, âm thanh Tiêu Thiên đánh ra chưởng ấn không ngừng vang lên bên tai mọi người.
Đại Nhật Viêm tinh khổng lồ ở đằng trước, cũng đang dần dần thu nhỏ lại.
Đợi đến lúc thân hình Tiêu Thiên dừng lại, Đế Hằng Tâm nhìn thấy một tinh thể nho nhỏ rực cháy một lần nữa trở lại lơ lửng trên lòng bàn tay của nam nhân đứng trước mặt mình.
Đại Nhật Viêm tinh vô cùng khổng lồ kia, rõ ràng đã bị Tiêu Thiên mạnh mẽ ép nhỏ lại chỉ to bằng nắm đấm.
Sự đáng sợ của uy năng ẩn chứa trong đó, khiến người khác nghe rợn cả người, nhưng hắn lại nhẹ nhàng cầm nó trong tay.
“Ngươi nói rằng muốn dùng thứ này để nổ tung thần giới Vạn Vật, để tất cả mọi người chôn chung với ngươi à?” Tiêu Thiên giơ quả cầu rực cháy trong tay lên, sau khi lắc lắc nó thì há miệng nuốt xuống.
Ầm!
Theo động tác nuốt xuống của Tiêu Thiên xuất hiện, âm thanh Đại Nhật Viêm tinh nổ tung, lại phát ra từ trong bụng của hắn.
Uy năng của lần nổ tung này đáng sợ hơn nhiều so với lần trước khi Tiêu Thiên nuốt chửng tinh thể Thần Quang Liệt Nhật.
Nhưng thân thể Tiêu Thiên chỉ hơi run lên một chút, sau đó há mồm phun ra ngọn lửa dữ dội.
Ngọn lửa đỏ rực phun ra từ khóe miệng hắn, thiêu đốt không gian đến mức biến dạng vụn nát.
Ngọn lửa cực kỳ chuẩn xác dừng lại trước mặt Đế Hằng Tâm, khiến biểu cảm của ông càng thêm đặc sắc.
“Ngươi...Ngươi...” Đế Hằng Tâm nhìn chằm chằm Tiêu Thiên, nhìn hắn giống như nghi ngờ nhân sinh, giống như nhìn một quái vật vậy.
Đối phương...
Vậy mà lại nuốt chửng con át chủ bài, sự bố trí cuối cùng của mình xuống bụng!
Đây là Đại Nhật Viêm tinh, đây là tinh thể Thần Quang Liệt Nhật đó!
Rốt cuộc ngươi có phải là người hay không!
Nôn!
Vừa lúc đó, Tiêu Thiên bỗng nhiên há mồm nôn ra, một con dấu rơi vào trong lòng bàn tay hắn.
Khiến đồng tử Đế Hằng Tâm đột nhiên co rút lại.
Ấn Trấn Thủ!
Đế Hằng Tâm nhìn thứ Tiêu Thiên phun ra, con ngươi cũng sắp trừng ra ngoài rồi.
Ấn Trấn Thủ của vực trấn thủ này đã được luyện hóa thành hạch tâm của Đại Nhật Viêm tinh, phải hòa thành một thể mới đúng.
Ông hiến tế chính mình, hóa thành linh hồn của trận pháp, phá nát chỗ hạch tâm của Đại Nhật Viêm tinh này.
Khiến tình trạng sụp đổ phá hủy của toàn bộ vực trấn thủ, trở thành trạng thái không thể cứu vãn.
Kết quả?
Nam tử nhân tộc biến thái trước mặt này, mạnh mẽ nén Đại Nhật Viêm tinh lại rồi nuốt chửng cũng thôi đi.
Vậy mà hắn còn khôi phục ấn trấn thủ bị vỡ nát trong bụng về trạng thái ban đầu, sau đó nôn ra?
Mặc dù nhìn từ bên ngoài, phía trên ấn Trấn Thủ này vẫn có những vết nứt rất nhỏ gần như không thể phát hiện, chứ không phải hoàn toàn nguyên vẹn.
Nhưng mà...
“Thứ này có chút không hoàn chỉnh, so với ấn Trấn Thủ của thần t Linh Năng thì nhỏ hơn nhiều.” Tiêu Thiên cau mày, nhìn ấn Trấn Thủ lơ lửng trong lòng bàn tay.
Nhưng mà, khi đến lúc, hắn có thể cảm nhận được sự bất phàm của thứ này.
Mặc dù dao động phát ra trên bề mặt giống hệt với ấn Trấn Thủ của thần tộc Linh Năng ở vực trấn thủ thứ chín mươi bốn.
Nhưng xét về mặt áp lực thì lại mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Nghĩ đến đây, Tiêu Thiên ma xui quỷ khiến nói một câu: “Nén lại mới là tinh hoa à?”
Sau đó, hắn lại há mồm nôn ra, một hạt châu trong suốt, được phun ra từ trong miệng Tiêu Thiên.
Bóng loáng tròn trịa, có ý chí thế giới.
Tâm thế giới thần giới Vạn Vật!
“Không thể nào, chuyện này tuyệt đối không thể nào!!!” Đế Hằng Tâm đứng đối diện Tiêu Thiên, cuối cùng cũng không được, “Ấn Trấn Thủ bị nghiền nát, vẫn chưa dung nhập vào trong Đại Nhật Viêm tinh, ngươi tinh luyện ra, còn có thể hiểu được.”