Mọi người đều vác bàn xách ghế tới gần ngồi, ông cũng không để tâm.
Bọn họ đều là hậu sinh vãn bối ở trước mặt ông lão này, họ có thể sống tốt tới ngày hôm nay đều nhờ vào sự hy sinh hết mình của vị này.
Mời ông ăn uống thì đã là gì chứ?
Huống hồ, có thể được ngồi cùng bàn với Đại Viêm đế Lưu Mẫn Sinh thì phải may mắn và vinh quang đến mức nào chứ.
“Cũng không biết sau khi tin tức truyền ra ngoài, lúc nào thuộc hạ hoàng đình cũ mới tìm được đến đây.” Lưu Mẫn Sinh lầm bầm, tán gẫu với mọi người xung quanh.
Trương Bằng Vân ở bên cạnh, lông mày điên cuồng run rẩy, lòng kinh hãi khi nhìn thân thể linh hồn đang uống rượu ở đằng kia.
Thật sự là Đại Viêm đế, Lưu Mẫn Sinh!!
Không phải ai cũng biết về chân dung của nhân vật trong truyền thuyết như thế.
Trương Bằng Vân hít sâu, lấy lại bình tĩnh, sau đó ông gọi tiểu nhị tửu lâu tính tiền và đứng dậy rời khỏi đây.
Một lần nữa trở lại đường phố trong hoàng thành, Trương Bằng Vân nhìn cảnh sắc xung quanh, cứ cảm thấy không quá chân thật.
Đế vực Liên minh Nữ Đế này có quá nhiều chuyện ông không thể tưởng tượng được.
Có khi còn kinh khủng hơn cả trong tưởng tượng của bản thân.
“Nhìn lại lần nữa, phải nhìn lại lần nữa…” Trương Bằng Vân lẩm bẩm, cố gắng tìm hiểu xem trong Đế vực rốt cuộc còn có nội dung tình báo nào khác không.
Cuối cùng, Trương Bằng Vân tìm một quán trọ để ở tạm.
Thời gian trôi nhanh, nháy mắt đã qua mấy ngày.
Thậm chí Trương Bằng Vân còn không kịp trả phòng, ông nhanh chóng rời đi để tìm cơ hội rời khỏi Đế vực Liên minh Nữ Đế này.
“Không được, không ổn rồi, nơi này thật đáng sợ, ta phải nhanh chóng rời khỏi đây.” Toàn thân Trương Bằng Vân nhũn ra, bước nhanh.
Mấy ngày ở trong Đế vực Liên minh Nữ Đế này, ông càng biết nhiều thông tin hơn.
Ví dụ như siêu chủng tộc không chỉ có thần tộc Vạn Vật mà còn có thần tộc Linh Năng, tộc Hoa Thần, thậm chí có rất nhiều chủng tộc thượng vị tồn tại.
Chỉ điểm này vẫn chưa đủ chứng tỏ nội tình của Đế vực Liên minh Nữ Đế.
Kinh khủng hơn là ông biết trong Đế vực Liên minh Nữ Đế này có Nữ Đế Đại Viêm Tử Nhược Yên, còn có phụ thân nàng Tử Đế Tôn, đều là huyết mạch Đế hoàng chính thống Nhân tộc.
Khoan nói tới Nữ Đế Thánh Ma mang trong mình huyết mạch Thánh Ma chí tôn.
Điều sốc nhất mà ông nghe ngóng được là ông ngoại của Nữ Đế Đại Viêm Tử Nhược Yên thực ra chính là con trai của thiếu đế tông tộc Tuyết thị Tuyết Chấn Thiên.
Theo tin tức ông nghe được thì thiếu đế tông tộc Tuyết thị Tuyết Chấn Thiên đã trở về sau nhiều năm mất tích.
Tông tộc Tuyết thị làm ầm ĩ hết cả lên.
Không ngờ chuyện này lại có liên quan đến nơi đây.
Đương nhiên, hết thảy những chuyện này đều không đủ để khiến Trương Bằng Vân sợ hãi.
Điều khiến ông thật sự sợ sệt chính là cái tên Thiên Tôn Chí Thiện bám váy.
Tiêu Thiên!
Nguyên nhân của sự việc là vào một buổi sáng sớm.
Khi ông vừa thức dậy thì phát hiện đất trời chấn động, đung đưa.
Dị biến đột ngột như này khiến Trương Bằng Vân giật cả mình.
Trong lúc ông còn đang không hiểu chuyện gì thì nghe được lời giải thích từ quần chúng nhiệt tình.
“Đừng lo lắng, nhất định là Tiêu đại nhân dung nhập mảnh vỡ thế giới vào Đế vực rồi đó.”
“May chỉ là mảnh vỡ thế giới nên chấn động nhỏ, nếu như dung nhập cả một thế giới giới vực thì động tĩnh sẽ lớn hơn nhiều.”
“Đương nhiên, người ngoại giới ít gặp phải tình huống như thế này, còn người hoàng triều Đại Viêm chúng ta thì đã trải nghiệm nhiều, sớm quen rồi.”
Đối với bách tính hoàng triều Đại Viêm và Tiêu Thiên.
Loại chuyện dung hợp thế giới giới vực đã không tính là điều bí mật gì cả.
Suy cho cùng, việc này giấu diếm cũng không còn ý nghĩa gì nữa.
Nhưng đối với Trương Bằng Vân thì đây là một chuyện vô cùng khủng bố.
Dung hợp mảnh vỡ thế giới.
Dung hợp thế giới giới vực, là sao?
Với sự thắc mắc của Trương Bằng Vân, dân chúng trả lời như một điều đương nhiên: “Là ý trên mặt chữ, có vấn đề gì ư?”
Có vấn đề gì ư?
Vấn đề hơi bị lớn đó!
Trương Bằng Vân không ngốc, ông lập tức hiểu được ý tứ trong lời nói của đối phương có nghĩa là gì.
Ông bỗng nhiên hiểu được rằng tại sao màn chắn thế giới ở sơn vực Huyền Phú ngày xưa lại bành trướng khổng lồ đến như vậy khi nhìn từ bên ngoài.
Ông bỗng nhiên hiểu được rằng tại sao tình hình nội bộ của Đế vực Liên minh Nữ Đế lại như thế này.
“Đế vực không thể hấp tấp động thủ, đây không phải là thứ chúng ta có thể động vào.” Trương Bằng Vân vội vàng tìm đại điện truyền tống để quay về hòn đảo trên không.
Ông lấy thuyền Hư Không của mình ra, vội vội vàng càng bay ra ngoài Đế vực Liên minh Nữ Đế.
Mồ hôi liên tục chảy trên mặt.
“Phải rời khỏi, ta muốn rời khỏi đây!” Trương Bằng Vân gào thét trong lòng, điều khiển thuyền vào trong hư không, đi đến giới quan, sau khi nộp một ít phí linh thạch, một lần nữa trở lại đường thuyền hư không trong hư không hắc ám.