Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 781 - Chương 781. Bại Lộ Tung Tích

Chương 781. Bại lộ tung tích Chương 781. Bại lộ tung tích

Không thắng Trương Bằng Vân được, cũng có thể liên lụy đến tinh lực của ông.

Mà lúc này, Tử Trận Sơn ra tay bắt con rể không nghe lời lại rất dễ dàng.

"Chỉ dựa vào các ngươi?" Trương Bằng Vân hít thở sâu, gầm nhẹ một tiếng: "Thuật hợp kích mà các ngươi thi triển chính là ta truyền thụ cho các ngươi đó."

"Hiện tại lại dùng để đối phó ta!"

Ầm đùng!

Cung điện Thanh Thiên bạo động, khí tức của Trương Bằng Vân hoàn toàn bùng nổ.

Quy Nhất cảnh nhị thập lục giai!

Cự kình một phương, nắm giữ một giới.

Trương Bằng Vân triển khai ra cảnh giới thật sự của mình!

Trong khoảnh khắc Trương Bằng Vân bộc phát cảnh giới, toàn thân phát ra ánh sáng màu xanh, đồng thời hai tay vung lên.

Trong toàn bộ cung điện Thanh Thiên, ánh sáng bùng phát và ầm vang rơi xuống.

Những tâm phúc đắc lực của Tử Trận Sơn vốn đang lao về phía ông, bỗng chốc toàn thân cứng đờ.

Ánh sáng màu xanh vừa bùng phát lần lượt nổ tung, biến mất giữa đất trời.

Thay vào đó, thứ bị lấy đi còn có sức mạnh đại đạo dồi dào trên người bọn họ, đạo giới hiển hiện.

“Hừ!” Trương Bằng Vân lại hừ lạnh lùng, đột nhiên vung tay lên, lực đạo bắn ra.

Sức mạnh đại đạo quét ngang hư không, thậm chí còn không hiển hiện đạo giới mà trực tiếp rót vào trong cơ thể của những người này.

Bang! Bang! Bang!

Những tiếng nổ tung liên tiếp vang lên, mấy tên tâm phúc vốn đang xông tới chỗ Trương Bằng Vân đều nổ tung thành khối máu ti li bắn tung tóe.

Chỉ một cái phất tay đã tiêu diệt năm người.

Thậm chí bọn họ còn chưa kịp thi triển thuật hợp kích thì đã mất mạng rồi.

Đùng!

Năng lượng trong không khí chấn động, bắn về phía Tử Trận Sơn.

Khí từ trên người Trương Bằng Vân xộc thẳng về phía trước, mạnh mẽ đập vỡ nát khí cơ của Tử Trận Sơn.

Tử Trận Sơn loạng choạng lùi lại, gần như mất thăng bằng, may được thê tử Thái Dĩnh Ngộ đỡ, ông mới đứng vững được.

Sau khi đứng thẳng, Tử Trận Sơn hoang mang, không thể tin nổi, ngẩng đầu Trương Bằng Vân trước mặt ông.

Nhìn sắc mặt tối sầm của đối phương, nội tâm không thể tin, như thể bão biển đã dậy sóng.

Quy Nhất cảnh nhị thập lục giai!

Người đạt tới cảnh giới như thế, khi đặt ở bất kỳ nơi nào trong chư thiên vạn giới thì đều có thể xưng bá.

Quy Nhất cảnh chưởng khống một giới, giới này không phải là thế giới giới vực mà là đạo giới.

Đạo Giới cảnh nhị thập tam giai có thể hóa giới sức mạnh đại đạo để bao phủ toàn thân.

Khi phát huy sức chiến đấu thì đạt hiệu quả gấp nhiều lần, chiến lực tăng mạnh.

Nhưng thế giới đạo hiển hóa chỉ có tác dụng tăng phạm vi và hoàn thiện.

Ngược lại, Quy Nhất cảnh lại có thể khống chế thế giới đạo, đồng thời sáng tạo ra điều kiện có lợi cho bản thân.

Thậm chí có thể dung nhập thế giới đạo vào bản thân, ta là đạo giới, đạo giới là ta.

Đó là Quy Nhất cảnh.

“Bây giờ, các ngươi còn nghĩ có thể cản được ta sao!!” Trương Bằng Vân vẻ mặt âm trầm nhìn nhạc phụ nhạc mẫu đang rất kinh ngạc.

Nếu không nể tình năm xưa của hai người thì bây giờ ông đã hạ sát chiêu rồi.

Tử Như Ảnh ở bên cạnh cũng kinh ngạc nhìn trượng phu của mình, không thể tin nổi.

Bà thật sự không ngờ rằng, người đầu ấp tay gối với bà bao lâu nay lại có thể che giấu sâu như vậy, thực lực tăng cao đến mức đáng sợ mà bà không hề hay biết gì.

Trương Phùng lộ vẻ tự hào, phụ thân hắ bá đạo như thế, hắn là con trai ông đương nhiên sẽ vô cùng phấn khích.

Khi phụ thân cứu hắn khỏi tình cảnh nguy hiểm, hắn đã bị hôn mê, lúc tỉnh lại mới phát hiện bản thân đã an toàn.

Khi đó hắn liền suy đoán phụ thân không hề đơn giản, chỉ là không nghĩ rằng ông sẽ cường đại đến mức độ này.

“Đúng là không thể ngờ, ngươi lại giấu sâu đến như vậy.” Tử Trận Sơn chậm rãi lên tiếng, vẻ mặt dù kinh hãi nhưng lại không hề hoảng loạn.

Ánh mắt ông dừng lại trên người Trương Bằng Vân: “Ngươi cho rằng, thành Quy Nhất cảnh rồi thì sẽ vô địch thiên hạ, có thể muốn làm gì thì làm ư?”

Trương Bằng Vân hơi cau mày, lúc ông còn chưa kịp đáp lời thì bỗng nhiên có khí tức không phải của ông bắn ra.

Quy Nhất cảnh nhị thập lục giai!

Vậy mà lại cùng cảnh giới với ông?

Trương Bằng Vân vội vàng lắc lư thân thể, thu lại ánh sáng xanh trong cơ thể, đạo vận lượn lờ quanh thân người ông.

Thân thể ông càng chìm xuống, giống như biến thành một làn gió nhẹ màu xanh, có chút lơ lửng bất định.

Thế giới đạo hợp nhất thành một thể, tạo thành thế giới riêng.

Chỉ trong khoảnh khắc, thân hình của một lão giả bỗng nhiên hiển hiện trên không trung, ngọn lửa hừng hực quanh quẩn toàn thân, tung chưởng xuống.

Giống như mặt trời đang mọc trên bầu trời, chiếu rọi bóng tối.

Trương Bằng Vân biến sắc, hai cánh tay như đao, mép bàn tay như lưỡi đao, nghênh đón cú chưởng đó.

Ánh sáng xanh đột nhiên xuất hiện trên tay, tựa như làn gió nhẹ hóa thành cơn gió cuồng bạo, cuốn hết trời đất thiên hạ.

Đùng!!!

Khi hai người giao thủ với nhau, một cơn chấn động lớn, một trận gió bão, ồn ào náo động lập tức bộc phát.

Bình Luận (0)
Comment