Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 792 - Chương 792. Chiến Giáp

Chương 792. Chiến giáp Chương 792. Chiến giáp

Vô cùng nhục nhã.

Ông thế mà lại bị một hậu bối trẻ xem như đồ đần.

Sức mạnh linh hồn của ông lần nữa phun trào, toàn thân như thể chìm trong vòng xoáy màu đỏ ngòm, tấn công về phía trước.

Ông thiêu đốt linh hồn của bản thân, toàn lực thi triển.

Ông muốn kéo Tiêu Thiên vào trong huyễn cảnh vô biên, ý thức vĩnh viễn trầm luân và không thể trở về được nữa.

Ông muốn hắn biết bí thuật linh hồn của linh tộc Huyễn Ảnh, căn bản không phải là thứ mà một người trẻ tuổi như hắn có thể tưởng tượng ra được.

Ông muốn giữ gìn tôn nghiêm của tộc mình.

“A a a a, trăm vạn vô tận huyễn…” Tử Đông Lai ngửa cổ gào thét, sức mạnh linh hồn bị thiêu đốt phảng phất hóa thành đại dương màu máu.

Bốp!

Tiêu Thiên tát một bạt tai vào mặt Tử Đông Lai, ông điên cuồng xoay tròn tại chỗ như thể con quay vậy.

“Ngươi cứ ở đó a á quài, phiền quá đi, nói khan mà không chịu động thủ, đứng đó làm trò như thằng điên, bên phía Tàng Vũ có chủng tộc mới lạ là tộc não tàn sao?”

Tử Đông Lai đứng tại chỗ, cơn phẫn nộ dâng lên, toàn thân khẽ run rẩy.

Tiêu Thiên khống chế lực lượng cái bạt tai để tránh làm nổ tung đối phương chỉ bằng một cú tát.

Nhưng lực đạo vẫn không hề cạn.

Linh khí hộ thân của đối phương không có tác dụng, lực đạo vận cũng không gia trì được.

Dấu vết bàn tay năm ngón in hằn đỏ lòm trên khuôn mặt đối phương khiến nó sưng phù như một cái bánh bao hấp vậy.

Đối với ông, cơn đau xác thịt này không là gì cả.

Sự sỉ nhục về mặt tinh thần mới là tổn thương lớn nhất.

Thậm chí ông còn thiêu đốt linh hồn mình và thi triển át chủ bài cuối cùng, vậy mà trong mắt đối phương phảng phất như là hạng tôm tép nhãi nhép đang khoa tay múa chân.

Trên mặt Tử Đông Lai lộ vẻ điên cuồng, nhìn về phía Tiêu Thiên đang gần trong gang tấc: “Không ngờ rằng, thế hệ Tàng Linh này lại có nhân vật như ngươi, đúng là ta đã tính sai rồi.”

“Có điều, ngươi đừng cho rằng việc này có thể kết thúc dễ dàng như thế.”

Tử Đông Lai vừa dứt lời, một tinh thể trong suốt hư ảo đột nhiên xuất hiện trong tay ông.

Khí tức trắng xám lơ lửng trên tinh thể, chỉ vừa lấy tinh thể ra thì đã xuất hiện những dao động cực kỳ đáng sợ.

Khi vết rạn hiện lên trên tinh thể trắng xám trong tay Tử Đông Lai, mặt ông lộ ra nụ cười hung ác: “Có lẽ ngươi đủ mạnh mẽ để thoát được.”

“Nhưng những người bên cạnh ngươi đều phải chôn cùng với ta, cho dù là Đại Viêm đế Lưu Mẫn Sinh cũng không thể may mắn thoát khỏi, ha ha ha…”

Đùng!

Theo tiếng cười càn rỡ của Tử Đông Lai vang lên, trong tinh thể vỡ vụn chảy ra lực lượng xé rách không gian cuồng bạo.

Lực lượng xé rách không gian này khiến mắt Tiêu Thiên sáng lên.

Đây chẳng phải lực lượng không gian tấn công đến từ Tàng Võ trong vực trấn thủ sao?

Tinh thể trắng xám vỡ vụn, lấy chỗ vỡ làm hạch tâm và hóa thành một vòng xoáy bóp méo không gian, không ngừng kéo mọi người vào trong đó.

Lực hút kinh khủng, gần như không có cách nào kháng cự lại.

Thân thể Tử Đông Lai ở gần nhất đã bắt đầu tàn tạ, bị ảnh hưởng bởi lực lượng không gian vặn vẹo.

Rất hiển nhiên là ông cũng sẽ chết.

Nhưng khi đối mặt với cái chết như thế này Tử Đông Lai không hề có cảm giác gì.

“Ta thà chết chứ không chịu nhục, có nhiều người chôn cùng ta như vậy cũng coi như đủ vốn rồi.” Tử Đông Lai cười lên, linh khí tràn ngập toàn thân kháng cự lại vòng xoáy không gian ở trước mặt.

Kháng cự không phải muốn sống.

Mà ông chỉ muốn tận mắt nhìn Đại Viêm đế Lưu Mẫn Sinh và những người của Đế vực bị kéo vào vòng xoáy và cùng chết với ông.

Ngoài ra còn có Trương Bằng Vân, trưởng lão của trưởng lão hội Liên minh bách tộc, người này nham hiểm và độc ác, là một kẻ địch khó chơi đối với Tàng Vũ.

Rất nhiều người Tàng Vũ đã chết trong tay hắn trên chiến trường hư không.

Có thể tiêu diệt hết bọn họ, đúng là không gì tốt hơn.

Không gian từ từ sụp đổ, lan ra bốn phương tám hướng.

Mất trật tự và hỗn loạn.

So với những gì Tiêu Thiên nhìn thấy ở vực trấn thủ thì uy lực của nó không mạnh bằng nhưng lại rắc rối hơn nhiều.

Ở vực trấn thủ, cuộc tấn công đến từ vết rách không gian của kẻ địch là một cuộc tấn công có trật tự và có chừng mực.

Còn không gian sụp đổ trước mắt này, lực xé rách không gian lan ra mọi hướng, lực kéo không gian sụp đổ đều hỗn loạn và mất trật tự.

“Thứ này, mi có thể phân tích được không?” Trong lòng Tiêu Thiên dò hỏi hệ thống Vượng Tài.

“Thưa chủ nhân, tôi đã phân tích xong rồi.”

“Lực lượng xé rách không gian mất trật tự và hỗn loạn, thủ đoạn tấn công đơn giản như này có thể dễ dàng mô phỏng ra các quy tắc cụ thể.”

Trước mắt Tiêu Thiên, một hầu gái tóc hồng đáng yêu trong giao diện hệ thống nhẹ nhàng gật cái đầu to của mình.

“Chỉ là cần phải có sự hỗ trợ của chủ nhân để ổn định nó một chút, đừng để ảnh hưởng lan rộng ra.”

Bình Luận (0)
Comment