Nếu đối phương trở thành một phần của liên minh Nữ Đế, một người quang vinh tất cả quang vinh, một người tổn hại tất cả tổn hại.
Hiện giờ dưới đại thế, liên minh Nữ Đế cũng không thể chỉ lo thân mình.
Vấn đề của Liên minh bách tộc liên quan đến chư thiên vạn giới, cũng liên quan đến chính các nàng, không trốn tránh.
Trương Bằng Vân xử trí như thế nào, đương nhiên giao cho Long Khâu Bạch Thanh hiểu biết đối phương nhất trong bọn họ.
“Nếu Tử bánh bao đã nói như vậy, thì đương nhiên nghe theo nàng ta.” Lạc Nữ Ái gật đầu với Long Khâu Bạch Thanh, tỏ vẻ bản thân cực kỳ ủng hộ.
Long Khâu Bạch Thanh lấy được sự ủng hộ của bọn họ liền xoay người nhìn qua Trương Bằng Vân: “Tha mạng thì được nhưng phải khắc ấn nô lệ.”
“Được!” Trương Bằng Vân không chút do dự gật đầu đồng ý, chủ động nói ra lời thật để dao động linh hồn của mình hiện ra.
Long Khâu Bạch Thanh bên này nhìn về phía Tiêu Thiên bên cạnh: “Tiêu công tử, cái này có thể phải làm phiền ngươi rồi.”
“Linh hồn của ngươi cực kỳ lớn mạnh mới có thể tuyệt đối áp chế bọn họ.”
Tiêu Thiên gật đầu tỏ vẻ việc rất nhỏ, sức mạnh linh hồn trong cơ thể lập tức bắt đầu tràn ra dưới sự trợ giúp của Vượng Tài.
Ấn nô lệ cũng xuất hiện theo dao động linh hồn.
Ấn ký này trực tiếp xuyên qua thần trận, mạnh mẽ đánh vào trong cơ thể đối phương, khắc lên linh hồn.
Chờ Tiêu Thiên làm xong mọi thứ, Long Khâu Bạch Thanh lại mở miệng hỏi Trương Bằng Vân: “Ngày xưa sơn vực Huyền Phú cấu kết với Tàng Vũ, có phải cho ngươi sai sử hay không!”
“Không phải, ta cũng không hiểu rõ tình hình, dựa theo tình huống hiện hữu thì có lẽ là hành động của vị điện chủ tình báo Tàng Vũ chiếm cứ thân xác của Tử Đông Lai gây nên.” Trương Bằng Vân nói xong, nhìn qua Tử Đông Lai.
Nhưng mà, Tử Đông Lai lại cười nhạo: “Thật đáng tiếc, đều không phải là ta gây nên.”
“Từ trước đến nay bố cục bên Sơn vực Huyền Phú là cả nhà bọn ta phụ trách duy trì, nếu không phải ngươi và ta còn có thể là ai?” Bản thân Trương Bằng Vân cũng sửng sốt.
Ông quả thực có chút bất ngờ, nhưng ông nhìn ra đối phương không nói dối.
Trước đây, hội trưởng lão liên minh bách tộc đối nghịch với Tô Mộng Ly, âm thầm bố trí rất nhiều nơi, rắc rối khắp nơi.
Phòng tuyến thứ hai của sơn vực Huyền Phú chính là một trong số đó.
Chỉ là, chỉ lệnh ban đầu của Trương Bằng Vân là cố gắng làm khó chiến trường hư không Vẫn Viêm, đồng thời quan tâm tình hình phía bên chiến trường.
Làm khó không có nghĩa là từ bỏ, một khi chiến trường hư không Vẫn Viêm xảy ra vấn đề.
Thì phòng tuyến thứ hai cần phải nhanh chóng tiến đến chi viện, tránh cho chiến trường thất thủ.
Hơn nữa đội ngũ trong tối mà Trương Bằng Vân bố trí phía bên này nhìn chằm chằm vào chiến trường hư không Vẫn Viêm, tránh xuất hiện chuyện bất ngờ.
"Tranh quyền đoạt lợi bên trong liên minh vốn không phải là tình hình đặc biệt gì, hết sức bình thường, nhưng sẽ không ảnh hưởng đến chiến trường, đây là quy tắc ngầm, cũng là nhận thức chung."
"Nhưng các ngươi lại nói đội ngũ ta âm thầm sắp xếp, chưa từng gặp được?"
Sau khi nói rõ tình hình của mình, biểu cảm của Trương Bằng Vân rất cổ quái.
Phòng tuyến thứ hai của sơn vực Huyền Phú ban đầu gặp phải hoàn cảnh nghiêm trọng như vậy, ông thật sự không ngờ.
Long Khâu Bạch Thanh cũng hơi bất ngờ, nàng cũng không ngờ Trương Bằng Vân trước mặt vốn không phải là người ích kỷ, mà là tâm để ý đến đại cục.
Bên trong lại có bí ẩn khác.
"Ngươi rất khẩn trương..." Lúc này, một âm thanh chợt vang lên khiến mọi người thoáng ngây ra, nhìn về phía phát ra âm thanh đó.
Bên trong trận thần, Tử Trận Sơn nghe thấy âm thanh gần trong gang tấc, lúc ngẩng đầu lên, lập tức phát hiện Tiêu Thiên đột nhiên xuất hiện ở trước mặt.
Không biết đối phương tiến vào trận thần, đi đến trước mặt từ khi nào.
"Dọa rồi!" Sắc mặt của Tử Trận Sơn rõ ràng trắng bệch, trán chảy mồ hôi lạnh, còn căng thẳng hơn cả vừa nãy.
Lúc này, mọi người nhìn về phía Tử Trận Sơn, phát hiện trạng thái của đối phương có chỗ không đúng.
Trên dưới toàn thân thấm lấy mồ hôi, khẩn trương đến mức cơ thể run nhẹ.
"Phụ thân?" Tử Như Ảnh không thể tin, nàng nhìn về phía Tử Trận Sơn.
Không lẽ người bán đứng chư thiên vạn giới, bán đứng Tàng Linh bọn họ là phụ thân.
Chuyện này chính là giới hạn.
Ảnh hưởng của ấn nô lệ, còn có áp lực, Tử Trận Sơn như vò đã mẻ lại sứt: "Đều nhìn ta làm cái gì, chỉ là cung cấp ít tin tức đơn giản, chút nội dung."
"Phụ thân, người biết chuyện bản thân mình làm có ý nghĩa gì không?" Cảm xúc của Tử Như Anh có chút tan vỡ: "Sao người có thể như vậy?"
Phụ thân của mình ngu xuẩn thì thôi đi.
Ngốc cũng được, nhưng không được xấu!
"Ngươi có biết người ta bỏ cái giá bao nhiêu không, chỉ nói mấy nội dung không liên quan, cung cấp ít đường lối mà thôi."
"Chiến trường không thất thủ, chỉ là phòng tuyến thứ hai làm chút kinh doanh."
"Nếu không, ngươi cho rằng tài nguyên hao phí để bồi dưỡng cho trượng phu ngươi là lấy được từ chỗ nào."