Còn những tộc nhân của thần tộc Vạn Vật khác đến hỗ trợ sẽ bị giam cầm trong sơn cốc của phủ Trường Thanh này.
Ngoài ra, cả nhà Trương Bằng Vân sẽ được chuyển đến khu vực hoàng triều Đại Viêm.
Sau khi vào lãnh thổ hoàng triều Đại Viêm, Tử Nhược Yên và mẹ con Trương Phùng cảm nhận rất rõ linh khí nồng nặc trong đất trời, rất là khủng khiếp.
Lúc này Tử Trận Sơn đã không còn kiêu ngạo và phách lối như ban đầu, ông run lẩy bẩy, cúi gằm mặt không dám ngẩng đầu lên.
Lần đầu tiên cả nhà họ vào lãnh thổ hoàng triều Đại Viêm thì đã bị giam trong một dinh thự đơn sơ thế này.
Toàn bộ dinh thự đều được bố trí trận pháp để phòng ngừa cả nhà họ rời đi.
Giữ lại mạng sống cho họ sẽ có tác dụng khác.
Đặc biệt là Trương Bằng Vân chủ động đầu hàng vì muốn tìm đường sống trong chỗ chết, chủ động phối hợp là không gì tốt bằng.
Long Khâu Bạch Thanh nói: “Đối với bọn ta, một Trương Bằng Vân còn sống mới có giá trị lớn nhất, ông ta là trưởng lão của hội trưởng lão liên minh bách tộc, thân phận vô cùng quan trọng.”
Trong dinh thự, Tử Nhược Yên, Lạc Nữ Ái và Tiêu Thiên đang ở đây.
Trận pháp bên cạnh đang được chậm rãi bố trí, trận pháp đưa tin được khởi động để liên hệ với Tô Mộng Ly ở liên minh bách tộc.
Sau khi tóm được Trương Bằng Vân và yêu cầu ông phối hợp với những chuyện tiếp theo, thế nên họ phải báo cáo với minh chủ Tô Mộng Ly biết.
Bảo nàng phối hợp mới khiến Trương Bằng Vân tận dụng được giá trị lớn nhất.
Chỉ khi nào Tô Mộng Ly nắm giữ liên minh bách tộc trong tay, kết nối sức mạnh của chư thiên vạn giới thành một sợi dây thừng thì mới có thể chiến đấu chống lại Tàng Vũ.
Bằng không một khi Tàng Vũ tấn công trên quy mô lớn, Đế vực Liên minh Nữ Đế không thể chỉ lo cho thân mình.
Trong quá trình bố trí trận pháp liên hệ, Trương Bằng Vân bất ngờ nhìn Tiêu Thiên: “Xin hỏi Tiêu đại nhân, thanh đao của ngài xuất xứ từ nơi nào vậy?”
Câu hỏi của Trương Bằng Vân đã hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
Đao?
“Ngươi đang nói về Kẻ Dẫn Đường sao? Tiêu Thiên bỗng nghĩ đến chuyện gì đó, Kẻ Dẫn Đường lóe lên trong tay.”
Khi thân đao màu xám trắng hiện ra, tiếng sấm mơ hồ nổ đôm đốp trên thân đao ấy.
Trương Bằng Vân vừa gặp lại trường đao thì đã thay đổi sắc mặt.
Ông nhìn chằm chằm vào sấm sét trên thân đao, cảm nhận cẩn thận thì biết cảm giác của mình đúng rồi.
Đó đúng là sức mạnh lôi kiếp thần phạt trong thiên kiếp.
“Tuyệt đấy, bởi vì trên thân đao có sức mạnh của lôi kiếp thần phạt đặc trưng thuộc về thiên kiếp, vì vậy ta mới tò mò.” Trương Bằng Vân nói thêm.
Thật ra ông vẫn luôn rất tò mò về chuyện này.
Tiêu Thiên tùy ý vung đao, cất đao vào trong không gian hệ thống rồi mới trả lời Trương Bằng Vân: “Ta nhặt được khi đi ngang qua biển sấm hư không?”
“Đi ngang qua biển sấm hư không?” Trương Bằng Vân nhướng mày.
Không chỉ có ông mà Tử Như Ảnh đang buồn bã vì phụ mẫu và gia gia cũng phải kinh ngạc ngẩng phắt đầu dậy.
Trương Phùng hít sâu một hơi, vùng cấm tử vong như biển sấm hư không có rất nhiều trong hư không.
Bình thường có người trông thấy biển sấm hư không thì sẽ tránh đi thật xa, tại sao Tiêu Thiên lại đi ngang qua nơi đó chứ?
“Tiêu đại nhân, biển sấm hư không rất nguy hiểm, ngài chạy đến đó thế nào?” Trương Bằng Vân kinh ngạc.
Tiêu Thiên nhún vai: “Đi đường tắt thuận tiện nên ta đi ngang qua luôn chứ sao.”
Cả nhà Trương Bằng Vân: “…”
Trong thời gian ngắn, cả nhà họ không biết nên miêu tả cảm nhận trong lòng mình thế nào sau khi nghe câu trả lời của Tiêu Thiên.
Đáng lẽ ai đã tiến vào vùng cấm tử vong như biển sấm hư không thì chỉ có đi mà không có về.
Nhưng Tiêu Thiên đã đi ngang qua vùng cấm tử vong đó chỉ vì nó là đường tắt mà thôi.
Hắn ỷ vào tu vi vô song của mình nên muốn làm gì thì làm nấy.
“Mạnh quá đi mất…” Trương Bằng Vân nhìn Tiêu Thiên, suy nghĩ giây lát mới không kiềm được cảm thán, ánh mắt lóe lên niềm hy vọng mãnh liệt.
Ong!
Lúc này trận pháp truyền tin đã được bố trí thành công, nó đã kết nối với liên minh bách tộc ở bên kia.
Chưa được bao lâu, trận pháp đã được khởi động thành công.
Vì có sự gia nhập của thần tộc Vạn Vật nên trận pháp ở Đế vực đã được nâng cao rất nhiều.
Lần này hình ảnh hiện lên trong trận pháp truyền tin đã không còn là hư ảnh lờ mờ như trước nữa.
Mà ngược lại đôi bên có thể thấy nhau rất rõ, mọi thứ đều hiện ra bao gồm cả hoàn cảnh xung quanh.
Sau khi huyễn ảnh được ngưng tụ từ linh khí xuất hiện, tổng bộ của liên minh bách tộc, điện đường của minh chủ hiện ra trước mặt mọi người.
“Tiểu Bạch Thanh, tại sao ngươi đột ngột truyền tin với ta vậy?” Tiếng cười khanh khách vang lên, một bóng người dịu dàng ngồi sau thư án, nhoẻn môi cười xinh xắn: “Có phải các người rất nhớ ta đúng không?”
“Lúc này ta đang trao đổi chính sự với ngươi chứ không phải nói bậy nói bạ gì cả.” Long Khâu Bạch Thanh vẫn lạnh lùng như trước đây.