Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 824 - Chương 824: Hoàng Đế Bộ Tôn Cũ Hoàng Đình

Chương 824: Hoàng đế bộ tôn cũ hoàng đình Chương 824: Hoàng đế bộ tôn cũ hoàng đìnhChương 824: Hoàng đế bộ tôn cũ hoàng đình

Chuong 824: Hoang de bo ton cu hoang dinh

Ai từng nghĩ, uy áp Đế Hoàng của Tử Nhược Yên còn bá đạo mạnh mẽ hơn cả gia gia của nàng, lại chính diện nghiền nát?

So sánh hai bên, Lưu Mẫn Sinh càng nhận ra rằng.

Khí tức huyết mạch Đế Hoàng chính thống của Nhân tộc của một người tôn nữ như Tử Nhược Yên, còn thuần khiết mạnh mẽ hơn Tử Cực Vô Địch.

Mạnh hơn hẳn đối phương.

Nhất thời, Lưu Mẫn Sinh cũng không nhịn được mà hoảng hốt, một ngày kia gia tôn gặp mặt, sẽ là cảnh tượng như thế nào

Chỉ sợ sẽ vô cùng đặc sắc đúng không.

"Ấn Nhân Hoàng?" Tử Nhược Yên quát lớn, nghiền nát uy áp, nhìn thấy đại ấn hiện ra phía trước, lập tức nhận ra.

Thứ đồ chơi này, nàng quá quen thuộc.

Trong tay phụ thân có ngàn vạn ấn Nhân Hoàng, còn đang khổ sở tu hành rèn luyện bản lĩnh vạn ấn te phát.

Trong tay mình, cũng kiếm một vài ấn Nhân Hoàng có phẩm chất khác biệt làm vật sưu tâm.

Ấn Nhân Hoàng trước mắt, nhìn khí tức, nhìn phẩm chất, chẳng qua chỉ là tử phẩm trong năm cấp bậc trắng, lam, tử, kim, hồng.

Tử phẩm ấn Nhân Hoàng này, chẳng lẽ chính là vì sức mạnh của người ra tay không đủ sao?

Hừ nhẹ một tiếng, trong lòng Tử Nhược Yên vừa động, khí tức huyết mạch trong cơ thể bắt đầu khởi động.

Cùng lúc đó, hai tay nàng ngưng tụ ấn ký, linh khí chấn động, dọc theo uy áp Đế Hoàng trong nháy mắt bao phủ ấn Nhân Hoàng trên không.

Theo khí tức của nàng bắn ra, lướt về phía ấn Nhân Hoàng trên không.

Ánh sáng màu vàng xen lẫn một chút ánh sáng màu tím trên ấn Nhân Hoàng, lập tức dừng lại tư thế ép xuống, sau đó nó lung lay lắc lư.

Đợi thêm một khắc nữa, ấn Nhân Hoàng phía trên dần dần hạ xuống, dần dần thu nhỏ lại.

Khí tức tràn ngập phía trên cũng biến mất, giống như một viên gạch có thể nhìn thấy ở khắp mọi nơi, vững vàng rơi vào trong tay Tử Nhược Yên.

Tử Nhược Yên cầm ấn Nhân Hoàng thu thập được trong tay suy nghĩ, hừ nhẹ một tiếng, ngẩng đầu nhìn về phía cách đó không xa.

Bên kia, có rất nhiều bóng dáng xuất hiện ở hướng hòn đảo lơ lửng.

Một nam tử đứng đầu trong số đó, sắc mặt vô cùng khó coi.

Đối phương mặc long bào màu đen, trên người mơ hồ có uy áp Đế Hoàng.

Bên cạnh là một đám vệ đội mặc giáp sắc bén, áo giáp toàn thân được viên màu vàng, vô cùng uy nghiêm, đội ngũ chỉnh tê xếp hàng ở hai bên nam nhân long bào. Còn có một số người, cũng nối đuôi nhau đi ra, không phải đi chung với nam nhân kia.

Từng đạo bóng dáng đi ra, nhìn chiến hạm Liên minh Nữ Đế màu vàng, đều lộ ra vẻ ngạc nhiên.

Nhưng bọn họ nhìn thấy ấn ký linh khí hiển hóa hiện lên trên chiến hạm Liên minh Nữ Đế trên, bọn họ tỏ vẻ vui mừng.

"Vân nhi!" Một nam tử hơi lớn tuổi đứng chính giữa đám người kia, lập tức hét lớn.

Hơn nữa, linh khí toàn thân phát ra, ông nhanh chóng đến gần chiến hạm Liên minh Nữ Đế.

Không chỉ mình ông, còn có một vài bóng dáng, cũng lần lượt hét lên, nhanh chóng đến gần.

Nhìn thấy người nhà tới gần, Trương Bằng Vân nở nụ cười ôn hòa, sau đó nhanh chóng tỉnh táo lại, ông chắp tay với đám người Tử Nhược Yên bên cạnh: "Đây là người của hạ nhân, xin ngài nương tay."

"Ừm..." Tử Nhược Yên nhẹ nhàng gật đầu, nàng đang chơi đùa ấn Nhân Hoàng ở trong tay, nhìn bóng dám đám người này đến gần.

Đồng thời cảm giác khí tức của đối phương, một khi đối phương lộ ra bất cứ địch ý hoặc có động tác gì, đương nhiên nàng phải lập tức ra tay.

Những người này lên chiến hạm Liên minh Nữ Đế, đi đến trước mặt Trương Bằng Vân, bọn họ đều nở nụ cười.

Nam nhân đứng đầu, thậm chí còn xoay người lại, vội vàng nói với nam tử mặc long bào kia: "Hiểu lầm, đều là hiểu lầm, đây là tứ tử của ta, Trương Bằng Vân!"

Nói xong, nam tử này vỗ bả vai Trương Bằng Vân: "Hài tử này cũng thật là, trở về còn gây động tĩnh lớn như vậy, sao còn ra tay với khách của nhà chúng tay nữa."

"Phụ thân!" Trương Bằng Vân nhìn nam nhân trước mặt mỉm cười, sau đó tránh ra.

Trương Bằng Vân xoay người lại, nhìn đám người Tiêu Thiên, lập tức mở miệng giới thiệu: "Vị này là phụ thân của ta, người trấn thủ vực trấn thủ đời này, Trương Du Viễn."

"Đây là nhị ca, tam ca của ta..."

Trương Bằng Vân không giới thiệu, mọi người đã đại khái đoán được thân phận đối phương, sau khi nghe ông nói rõ ràng tỉ mỉ, càng hiểu rõ thân phận, càng rõ ràng hơn nhiều.

"So ra, cha ngươi so với ngươi, càng giống với tiểu tử Trương Thuận Quân hơn." Lưu Mãn Sinh nhìn Trương Du Viễn trước mặt, tặc lưỡi lên tiếng.

Lưu Mẫn Sinh mở miệng, khiến đám người Trương Du Viễn không nhịn được nhìn sang.

Biểu tình của Trương Du Viễn, cũng có chút thay đổi

Vậy mà ông nghe thấy có người gọi thẳng tên của tổ tiên mình, còn đưa ra bình phẩm?

Người nào không tôn trọng như vậy.

Sau đó, Trương Du Viễn nhìn thấy Lưu Mẫn Sinh đứng ở vị trí hơi nghiêng về phía sau.

Khi ông nhìn rõ dáng vẻ đối phương, vô cùng ngạc nhiên.

Cũng nhịn không được mà dụi hai mắt của mình, hoài nghi bản thân có phải nhìn lâm hay không.
Bình Luận (0)
Comment