Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 825 - Chương 825: Tạm Thời Chịu Thua

Chương 825: Tạm thời chịu thua Chương 825: Tạm thời chịu thuaChương 825: Tạm thời chịu thua

Chương 825: Tạm thời chịu thua

"Đại... Đại Viêm Đết" Sau khi cẩn thận xác nhận, Trương Du Viễn không nhịn được nói thành tiếng, ông hít vào vài hơi khí lạnh.

Cả người, đều đang khẽ run rẩy.

Ông không cho rằng đối phương là giả mạo, chỉ mỗi chuyện đi theo nhi tử Trương Bằng Vân trở về, cũng đã có thể nói rõ rất nhiều vấn đề.

Những huynh đệ khác của Trương Bằng Vân cũng bị Đại Viêm Đế dọa giật cả mình.

Nhưng rất nhanh, người nào người nấy đều tỏ vẻ vui mừng.

Đây chính là Đại Viêm Đết

"Hậu nhân thống lĩnh thân vệ Nhân Hoàng, Trương Du Viễn, bái kiến Đại Viêm Đết" Trương Du Viễn nhanh chóng bình tĩnh lại cảm xúc, khom người hành lễ với đối phương, bày tỏ sự tôn kính của bản thân.

Đại Viêm Đế Lưu Mẫn Sinh hơi gật đầu, không tránh không né, với thân phận của, nhận một lễ này, đương nhiên không có vấn đề gì.

Đẳng xa giữa không trung, nam tử long bào xa xa nhìn bên này, khi ông nhìn thấy dáng vẻ Lưu Mẫn Sinh trên boong tàu, ông cũng vô cùng ngạc nhiên.

Thậm chí hai tay ông còn vô thức nắm chặt, khẽ híp hai mắt, cũng không biết trong lòng đang suy nghĩ cái gì, cũng không đến gan hay đi về phía trước.

Chỉ đứng ở đăng xa, lặng lẽ nhìn như vậy.

Phụ thân, thời điểm, cũng không phải chỗ để nói chuyện, chúng ta vẫn nên nhanh chóng trở về trước rồi nói tiếp đi." Trương Bằng Vân vội vàng mở miệng phụ thân, đồng thời ánh mắt nhìn về phía đằng xa.

"Được, được, đó là chuyện đương nhiên." Trương Du Viễn vội vàng đáp, đồng thời nhìn thấy ánh mắt nhi tử, liền hiểu được.

Ông vội vàng giải thích: "Đó là tiếp viện mà đại ca ngươi mang về, một vị hậu duệ Nhân Hoàng của bộ tôn cũ hoàng đình.

"Ông ta có năng lực, bản lĩnh thật sự, hơn nữa khiến vực trấn thủ càng thêm vững chắc ổn định."

"Lúc trước Vân nhi con khống chế chiến hạm này tùy tiện đến gần, ông ấy có chút căng thẳng, có chút phản ứng, cũng xem như là chuyện bình thường, con khoan dung một chút."

Đối mặt với lời nói của phụ thân, Trương Bằng Vân nhẹ nhàng lắc đầu: "Chuyện như thế, đợi lát nữa, sau khi tìm hiểu rõ ràng rồi tính sổ sau là được rồi."

"Huống hồ, người chân chính phải khoan dung không phải con."

Nói xong, ông nhìn va phía đám người Tiêu Thiên, Tử Nhược Yên.

Tựa hồ vì để tránh xung đột lần nữa, Trương Du Viễn dẫn đường ở phía trước đã cố ý đổi phương hướng.

Ông dẫn đường và đổi phương hướng, tiến vào hòn đảo lơ lửng phía trước.

Trên đường trở về, Trương Bằng Vân cũng giải thích với phụ thân vê vợ con đang ở bên cạnh.

Trương Du Viễn cũng rất vui mừng, ông đã nghe con trai mình nhiều lần nhắc đến chuyện này trước khi Trương Bằng Van trở về.

Lần này, cuối cùng ông cũng đã được gặp mặt.

Trên đường đi, Trương Du Viễn có rất nhiều chuyện muốn nói cùng Trương Bằng Vân, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt của con trai, ông kiềm lại và không đề cập đến.

Thuyền Liên minh Nữ Đế chậm rãi phi hành, cuối cùng nó tiến vào khu vực đảo lơ lửng và biến mất trước mặt nhóm người khác ở phía xa.

"Bệ hạ, tiếp theo nên làm gì, Trương Bằng Vân đột nhiên trở về, chỉ sợ sẽ gây bất lợi cho kế hoạch của chúng ta." Một tướng lĩnh đứng bên cạnh nam tử mặc long bào màu đen, đột nhiên lên tiếng, thần sắc lo lắng.

"Huống hồ..." Nam tử kia muốn nói lại thôi.

Trên chiến hạm hư không trước đó có uy áp Đế hoàng xuất hiện, lại nghiên nát uy áp Nhân hoàng mà bệ hạ đã dẫn động.

Không chỉ có như thế, ấn Nhân hoàng cũng bị đối phương cướp đi.

E rằng lai lịch của đối phương không nhỏ, thậm chí còn có bí ẩn khác, không thể hành động thiếu suy nghĩ được.

Đây cũng là lý do tại sao hắn không dẫn đám hộ vệ ở bên người ra tay, nếu lúc trước có tình huống như thế này xảy ra thì hắn đã sớm giết sạch để bảo vệ uy nghiêm của bệ hạ.

Nam tử mặc long bào màu đen cũng phất tay áo: "Trâm hiểu ý của ngươi, lý do vừa nãy ngươi không động thủ là vì không rõ thực lực của kẻ địch nên không thể hành động hấp tấp."

"Trẫm cũng nhìn ra đối phương không dễ đụng vào nên mới không tiếp tục ra tay."

Nam tử long bào nheo mắt lại, vuốt ve bàn tay: "Huống hồ, trên chiến hạm kia còn có bóng dáng của Đại Viêm đế Lưu Mẫn Sinh."

"Quá quỷ dị rồi, rõ ràng lão tiền bối đã chết rồi, thế mà vẫn còn sống và xuất thể lần nữa."

'Chậc chậc...'

Nói đến đây, nam tử long bào mím môi, chìm vào trong mạch suy nghĩ.

"Bệ hạ, cần phải đi thám thính tin tức ư?" Thống lĩnh hộ vệ hỏi dò.

"Không, chuyện này chúng ta không cần làm." Nam tử xua tay, ý bảo đối phương đừng hành động thiếu suy nghĩ: "Dù sao, chúng ta đang ở trên địa bàn của người khác, người nên ra tay phải là người thân của bọn họ, đó mới là điều an toàn nhất."

"Huống hồ người quay về trên chiến hạm kia chính là người chấp trận của vực trấn thủ và cũng là tứ công tử trấn thủ đương thời."

"Chi bằng để đại huynh của hắn phụ trách chuyện này, chúng ta núp ở phía sau quan sát một chút, kế hoạch là trên hết."
Bình Luận (0)
Comment