Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 83 - Chương 83. Nhìn Không Thấu Hắc Hồn Điện

Chương 83. Nhìn không thấu Hắc Hồn điện Chương 83. Nhìn không thấu Hắc Hồn điện

“Lẽ nào, phải ra khỏi hoàng triều Đại Viêm?” Tử Nhược Yên đứng lơ lửng giữa không trung, chắp hai tay sau lưng, ngắm nhìn phía nam xa xa.

Mặt phía nam của hoàng triều Đại Viêm là phạm vi thế lực mà Hắc Hồn điện nắm trong tay.

Nàng thân là Đại Viêm hoàng đế, nếu tùy tiện xông vào vào thì sẽ vạch mặt với bên đó.

“Đầu tiên phải chuẩn bị cho trường hợp xấu nhất, sau đó sang Nam Cương tìm một chút...” Tử Nhược Yên cân nhắc trong lòng, bỗng nhiên biến sắc, đột nhiên xoay người quay đầu lại.

Oành!!!

Tiếng nổ tung kinh khủng không ngừng truyền lại từ đằng sau, càng ngày càng tiếp cận.

“Vật gì vậy?” Sắc mặt Tử Nhược Yên nghiêm túc, linh khí trong cơ thể nháy mắt bung ra, bốn phía hóa thành lĩnh vực băng hàn.

Chỉ nghe âm thanh thôi là nàng có thể phán định, có đồ vật gì đó đang dùng tốc độ cực kỳ khủng khiếp tới gần.

“Tới!” Sắc mặt Tử Nhược Yên trịnh trọng, nhìn về phía phát ra âm thanh.

Thế nhưng còn chưa đợi nàng nhìn rõ ràng thì phát hiện một bóng người xẹt qua từ bên cạnh, sóng khí chấn động trong nháy mắt đánh thẳng tới.

Vẻ mặt Tử Nhược Yên đột nhiên thay đổi kịch liệt, vội vã vươn tay ra, một thanh trường kiếm băng hàn chắn ngang ở trước mặt, hóa thành màn kiếm sương lạnh.

Keng! Keng! Keng!

Sóng khí điên cuồng đụng chạm vào màn kiếm, phát ra tiếng đánh kim loại thanh thúy, khiến cho thân hình của Tử Nhược Yên không ngừng lùi lại.

“Người nào?” Tử Nhược Yên vung trường kiếm lên, vội vàng bộc phát tốc độ nhanh nhất, hóa thành hàn quang đuổi theo người đó.

Nhưng mà, mới chỉ đuổi theo mấy giây thì Tử Nhược Yên ngừng lại.

Quá là nhanh, đừng nói đuổi theo đối phương, đến cả thân hình đều không nhìn thấy.

Duy chỉ có luồng khí chấn động vẫn còn di lưu ở giữa thiên địa khi đối phương bay vút qua.

“Thật mạnh...” Sắc mặt Tử Nhược Yên nghiêm trọng, đầu ngón tay nắm chặt chuôi kiếm bởi vì dùng nhiều sức mà trắng bệch.

Nàng tấn chức Nhập Thánh cảnh cửu giai, tự nhận là đã có chút địa vị nhỏ nhoi ở thế gian này.

Thế nhưng cường giả xa lạ mới vừa lướt qua bên cạnh mình, đến cả khuôn mặt cũng không nhìn rõ lắm làm cho nàng hiểu được.

Cái gì gọi là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên!

“Cường giả này, rốt cuộc là ai vậy?”

Tử Nhược Yên lơ lửng ở giữa không trung rất lâu, nàng vẫn quyết định đuổi theo.

Phương hướng mà cường giả xa lạ này phi độn, vừa lúc là Nam Cương, hơn nữa mục tiêu nói không chừng là Hắc Hồn điện!

Thậm chí nàng hoài nghi, người này không phải là Diêm Vương trong tin đồn chứ?

Tử Nhược Yên có quá nhiều nghi vấn, có lẽ đuổi theo mới có thể lấy được đáp án.

Sau khi Tử Nhược Yên quyết định xong, nàng khống chế tốc độ, đuổi theo về phía trước.

Nếu đã xác định không đuổi kịp, vậy không cần quá mức hao tổn linh khí, phải đảm bảo trạng thái của bản thân, tránh xảy ra ngoài ý muốn.

Nam Cương, vùng đất phía nam hoàng triều Đại Viêm.

Tiếp tục đi ra khỏi hoàng triều Đại Viêm sẽ đến vùng đất Hắc Hồn.

Vùng đất Hắc Hồn có tên này bởi vì chủ nhân Hắc Hồn điện kiểm soát nơi này, đối với người bình thường mà nói, hoàn cảnh sinh tồn cực kỳ ác liệt.

Nhưng đối với một vài tên cực kỳ hung ác, quả thực là chỗ vui chơi hoàn mỹ nhất.

Trong quá khứ, Hắc Hồn điện còn có thể duy trì một chút trật tự.

Mấy năm gần đây, Hắc Hồn điện quản lý nơi này cũng càng ngày càng thả lỏng, làm cho vùng đất Hắc Hồn càng thêm hỗn loạn.

Nếu không mấy dân chúng ở đây cũng không đến nỗi cuống quít chạy trốn, xông vào Nam Cương của hoàng triều Đại Viêm, trở thành lưu dân.

Nhưng vùng đất Hắc Hồn hỗn loạn thế nào đi nữa, chỗ trung tâm tuyệt đối an ổn, nơi này chính là tổng điện của Hắc Hồn điện.

Trung tâm của tổng điện Hắc Hồn điện được bao quanh trong sơn cốc, cả đại điện màu đen hiện lên ánh sáng giống như dầu đen.

Ở bên hông sơn cốc, trong một tòa tháp bên cạnh tổng điện có một trận pháp giống như nền móng, bỗng nhiên lóe ra ánh sáng chói mắt sáng bóng.

Sau khi quang mang lấp lóe thì hai bóng dáng hiện ra.

Trong tòa tháp, thành viên Hắc Hồn điện cả người khoác hắc bào, mang theo mặt nạ quỷ, nhìn thấy nền móng có động tĩnh, lần lượt đưa tay chạm vào vũ khí, để ngừa bất trắc.

Đợi cho quang mang tán đi hiện ra hình dáng của người này.

Thành viên Hắc Hồn điện vội vàng quì một gối, hành lễ với hắn: "Kính chào Thiên Sát đại nhân!"

"Ừm!" Trận Cơ rời khỏi truyền tống trận, Ẩn Sát Quỷ ngồi xuống hơi gật đầu với Thiên Sát Bàng Đồng, túm Chung Dương Minh bên cạnh, đi ra khỏi toà tháp.

Chung Dương Minh bị bắt căn bản không có chút sức phản kháng, chỉ có thể tùy ý đối phương túm, kéo đông lôi tây đi vào trước tổng điện.

"Đây là tổng điện của Hắc Hồn điện sao?" Chung Dương Minh bị túm, nhìn điện phủ to lớn giữa sơn cốc, đánh giá từ trên xuống dưới.

Hắc Hồn điện làm loạn biên cảnh phía nam của hoàng triều Đại Viêm, hắn đã sớm như sấm bên tai, lần này chuyện lưu dân Nam Cương.

Bình Luận (0)
Comment