Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 833 - Chương 833: Ngươi Lầm Người Rồi

Chương 833: Ngươi lầm người rồi Chương 833: Ngươi lầm người rồiChương 833: Ngươi lầm người rồi

Chương 833: Ngươi lầm người rồi

Âm amll

Linh khí khủng bố nháy mắt bạo động, lần này Tử Bá Nghiệp không dùng tới uy áp đế hoàng để chèn ép người mà là lấy cảnh giới của bản thân hiện ra thế giới đạo.

Khí tức cực kỳ bá đạo lăng không nghiền áp qua trực tiếp trấn áp trên người Tiêu Thiên.

Không chỉ như thế, hắn đột nhiên phản công, trong tay hiện ra một thanh kim kiếm.

Trên thân kiếm khắc thần long bá đạo màu vàng, khi vung múa mang theo sự bá đạo trong thế giới đạo nghiền áp đến.

Kiếm quang lóe ra giống như muốn trấn áp vạn cổ, chỉ mình ta độc bá.

Huyết mạch Bá giả, vị trí hoàng đế.

Lúc này, Tử Bá Nghiệp hoàn chỉnh bày ra chiến lực của bản thân cực kỳ bá đạo.

Đây chính là con đường bá đạo vương giả của Tử Bá Nghiệp.

Vùi

Trường kiếm màu vàng mang theo uy lực khủng bố, chém vào trên đầu Tiêu Thiên.

Một kiếm này rung động trời đất, xé rách không gian.

Mang theo uy năng khủng bố chém vào đầu Tiêu Thiên.

Nhưng trong nháy mắt sắp chạm tới đầu thì cổ tay của Tử Bá Nghiệp lại run nhẹ lên khiến mũi kiếm rơi xuống cổ đối phương.

Lúc trước chém đầu chẳng qua là một chiêu nhử.

Bạch Tôn Nhân bên cạnh thấy vậy, ánh mắt lộ ra vẻ tán thưởng, không nhịn được gật đầu.

Tử Bá Nghiệp đang phán đoán trước.

Tuy rằng hắn bộc phát phản công, dùng thế sét đánh không kịp che tai, thi triển sát chiêu đánh tới đối phương không kịp trở tay.

Nhưng mà, không có nghĩa là đối phương sẽ không có năng lực phản kháng.

Có lá gan một mình đi vào nơi này, tất nhiên có bản lĩnh không hề tâm thường, có lẽ có con bài bảo mệnh chưa lật rất mạnh.

Một kiếm lúc trước chỉ là cố ý làm khiến đối phương phản kháng theo bản năng, tập trung vào phòng ngự đỉnh đầu.

Mà giữa đường thay đổi chính là sát chiêu chân chính.

Trừ điều đó ra, thay đổi góc độ sẽ càng phong kín hoàn toàn đường lui của đối phương.

Cho dù tránh theo hướng ngược lại thì vẫn có cường giả tọa trấn đứng đầu đế quốc Nam Điện như ông.

Nghĩ đến đây, mặt Bạch Tôn Nhân đầy nụ cười, cả người cũng căng thẳng đã chuẩn bị tốt có thể ra tay bất cứ lúc nào.

Chengl Âm thanh trong treo vang vọng, mũi kiếm va chạm với vị trí xương quai xanh ngay cổ Tiêu Thiên thì bắn ra tia lửa chói mắt.

Sức mạnh phản chấn dữ dội khiến cả cánh tay Tử Bá Nghiệp đều đang run rẩy.

Sắc mặt hắn thay đổi kịch liệt, sức mạnh cầm kiếm không ngừng gia tăng, vẫn không ngăn cản được chuôi kiếm rời tay.

Răng rắc...

Tiếng vỡ vụn vang lên, kim kiếm trong tay Tử Bá Nghiệp vỡ vụn, cuối cùng bay lả tả.

Mà chuôi kiếm trong tay hắn cuối cùng vẫn bay ra ngoài.

Hổ khẩu của Tử Bá Nghiệp văng tung tóe, máu tươi giàn giụa.

Cả cánh tay tức thì bị sức mạnh chấn động đánh nát đều bắt đầu hơi vặn vẹo.

"Ưml" Tiếng kêu rên truyền ra từ trong miệng Tử Bá Nghiệp, hắn liên tục lùi bước, cuối cùng giãm mạnh một cước, khó khăn lắm mới ổn định thân thể.

"Phì!"

Tử Bá Nghiệp ôm ngực, miệng phun ra máu ứ đọng, linh khí trong cơ thể lưu động giảm bớt thương thế.

Hắn lại ngẩng đầu nhìn phương hướng Tiêu Thiên phía trước, tâm thần rung mạnh.

Tiêu Thiên trước mặt vẫn ngồi tại chỗ, lông tóc không tổn hao gì, không chút nhúc nhích, vẫn yên lặng hóng drama.

Tất cả dự đoán, tưởng tượng của Tử Bá Nghiệp đều thành vô dụng, không có bất kỳ tác dụng gì.

Về phần tại sao Tiêu Thiên bất động tùy ý đối phương chém mình một kiếm.

Thật sự là với hắn mà nói, động tác và hành vi này của Tử Bá Nghiệp thật giống như là một đứa trẻ đáng yêu không biết đi đường.

Bởi vì tò mò, nghiêng ngả lảo đảo, lắc lư đi đến trước mặt một người trưởng thành, dùng cánh tay nhỏ bé mập mạp đáng yêu sờ thử.

Có thể người trưởng thành kia không cảm giác được động tác của đứa trẻ này.

Yếu đuối vô lực!

Tiêu Thiên cần gì phải trốn?

Chẳng qua là lãng phí thời gian thôi.

"Ta đã nói trước với ngươi, loại bỏ các ngươi rất dễ dàng." Tiêu Thiên tiếp tục mở miệng, trong mắt nhìn Tử Bá Nghiệp cực kỳ thất vọng: "Đã cho ngươi cơ hội tại sao còn muốn ra tay?"

"Hay là nói, bản thân ngươi đang tiến hành dựa theo kế hoạch, thậm chí việc ta đến cũng nằm trong kế hoạch của các ngươi."

"Chẳng qua, thực lực của ta mạnh hơn trong tưởng tượng của các ngươi một chút khiến ngươi thất thủ."

Tiêu Thiên vừa nói vừa nhăn mặt nhăn mày.

Lúc này Bạch Tôn Nhân vội vàng chắp tay với Tiêu Thiên: "Vi Tiêu đại nhân này, trong đó có thể có một chút hiểu lầm..." "Hiểu lầm, đã động kiếm muốn giết ta rồi, chuyện rõ ràng như thế mà ngươi còn nói là hiểu lầm ở đây trợn mắt nói dối?" Tiêu Thiên trừng mắt, nhìn Bạch Tôn Nhân bên cạnh.

Tiêu Thiên nói xong, híp hai mắt trên dưới đánh giá Bạch Tôn Nhân này: "Huống chi, người này là bệ hạ của ngươi đúng không, hắn còn chưa nói, làm một thuộc hạ như ngươi có tư cách gì xen mồm vào đây?"

"Nhìn tuổi tác của ngươi, có lẽ một cựu thần, con cờ phụ tá hoàng đế trẻ tuổi."

"Làm cựu thần vậy mà phụ tá ra một đế vương hở một chút là rút kiếm giết người như vậy hả?"
Bình Luận (0)
Comment