Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 836 - Chương 836: Nắm Đấm Giải Quyết Vấn Đề

Chương 836: Nắm đấm giải quyết vấn đề Chương 836: Nắm đấm giải quyết vấn đềChương 836: Nắm đấm giải quyết vấn đề

Chương 836: Nắm đấm giải quyết vấn đề

Thành thật phối hợp một tí, nói không chừng còn có cái chết yên lành.

"Các ngươi đến vực trấn thủ rốt cuộc là cần làm chuyện gì, các ngươi thật sự muốn sửa chữa chỗ này à?" Tử Nhược Yên nhìn chằm chằm Tử Bá Nghiệp.

Tử Bá Nghiệp lắc đầu: "Vốn không phải là như vậy, lần này đến đây bởi vì Bạch Tôn Nhân có bí thuật có thể cướp đoạt sức mạnh huyết thống của người khác hòa làm một thể, sử dụng cho trãẫm."

"Lần này đến đây là vì bên sức mạnh mà Nhân Hoàng năm đó để lại, còn có sức mạnh của thống lĩnh thân vệ Trương Thuận Quân bên trong vực trấn thủ."

"Dung hợp hai luồng sức mạnh này lại, tiến vào trong cơ thể tram, thực lực sẽ mạnh đến mức trước giờ chưa từng có.'

"Thành tựu sự nghiệp không phải là nói chơi."

Lực lượng mà Nhân Hoàng để lại, lực lượng của Trương Thuận Quân.

Tử Nhược Yên phát hiện những gì đối phương vừa nói không đúng cho lắm.

Vì vậy nàng lên tiếng: "Lực lượng đó do Nhân Hoàng để lại nhưng khi nhắc tới Trương Thuận Quân, ngươi lại nói là lực lượng của ông ta."

"Không sai, thống lĩnh thân vệ của Nhân Hoàng, Trương Thuận Quân vẫn còn sống và đang ở giữa hòn đảo này." Tử Bá Nghiệp gật đầu, giải thích với Tử Nhược Yên.

"Bọn ta đang bày trận pháp để cướp lấy lực lượng của ông ta."

"Trương Thuận Quân là một tấm khiên, nếu chúng ta không bắt ông ta trước thì sẽ không thể lấy được lực lượng mà Nhân Hoàng đã lưu lại nơi này.'

Câu trả lời của Tử Bá Nghiệp làm cho Trương Du Viễn và Trương Bằng Vân thay đổi sắc mặt.

Tổ tiên vẫn còn sống, đang ở giữa hòn đảo này.

"Tại sao ngươi biết?" Trương Bằng Vân vội hỏi, ông nhìn chằm chằm vào người trước mặt.

Tử Bá Nghiệp mỉm cười nhìn Trương Bằng Vân: "Tất nhiên là nhờ huynh trưởng tốt của ngươi cho trẫm biết rồi, bằng không làm sao ta biết được bí mật ở vực trấn thủ của các ngươi, làm sao tram tới được nơi này."

"Huynh ấy?" Trương Bằng Vân thay đổi sắc mặt, bèn nhìn phụ thân của mình.

Trương Du Viễn cũng lấy làm quái dị, kinh ngạc không kém gì ông.

Ngay cả họ còn không biết bí mật động trời này, tại sao...

"Chẳng lẽ các ngươi không biết sau khi cướp đoạt lực lượng ấy xong, vực trấn thủ sụp đổ sẽ gây ra hậu quả gì ư?" Tử Nhược Yên hỏi, vẻ mặt nặng nề.

"Hơn mười tỷ đồng bào Nhân tộc trong vực trấn thủ sẽ chết hết."

"Không những thế, nó còn ảnh hưởng đến cuộc chiến ở toàn bộ chư thiên vạn giới."

Tử Bá Nghiệp thở dài, nhìn Tử Nhược Yên: "Tất nhiên bọn ta biết chứ, có điều một khi tram ra tay thống nhất bộ hạ cũ của hoàng đình thì sẽ tập trung được sức mạnh, đối đầu với mối đe dọa từ Tàng Vũ, bảo vệ chư thiên vạn giới của chúng ta." "Đấn lúc đó sẽ có vô số sinh linh được cứu vớt, vô số chủng tộc được giải thoát khỏi nguy nan."

"Nếu so sánh với nhau, giờ chúng ta hy sinh vực trấn thủ và những người ở đây cũng chỉ là con số nhỏ bé không đáng nhắc đến."

"Dùng số ít, dùng sự hy sinh của một nhóm người để đổi lại tính mạng của rất nhiều người, chẳng lẽ không phải lời rôi sao?"

Sắc mặt Tử Nhược Yên càng u ám hơn, ánh mắt ngập tràn lửa giận.

Đúng lúc này, một giọng nói từ đâu truyền đến.

"Lời cái rắm!" Mọi người quay đầu lại thì thấy Tiêu Thiên duỗi hay tay ra, bất ngờ nắm chặt lại, ánh mắt kiên định vô cùng: "Chỉ có con nít mới chọn chọn lựa lựa..."

"Còn ta thì muốn hết!"

Mọi người: “...'

"Giờ không phải là lúc nói mấy chuyện này, lúc này cả vực trấn thủ đang gặp nguy hiểm, đối phương đã thiết lập trận pháp thành công và đang tiến hành cướp đoạt chúng ta." Lưu Mẫn Sinh nhìn Tiêu Thiên và nói.

"E rằng kế tiếp cần ngươi đích thân ra tay."

Tiêu Thiên nhìn Lưu Mẫn Sinh rồi gật đầu, đứng dậy và đáp: "Thôi vậy, gân mười tỷ người đang đối diện với nguy nan, ta thật không thể giả vờ mắt điếc tai ngơ được."

"Người vì lợi ích của bản thân, làm chuyện táng tận lương tâm, hại không biết bao nhiêu người, ngươi phải ăn năn sám hối, suy nghĩ lại lỗi lâm của mình."

Tiêu Thiên nói xong bèn lôi đầu Tử Bá Nghiệp từ dưới đất lên.

"Ngươi đi với ta, tận mắt nhìn xem làm việc tốt mỗi ngày là như thế nào."

Dứt lời, Tiêu Thiên bèn tóm Tử Bá Nghiệp bay lên không trung, bảo đối phương chỉ đường đến vùng đất trung tâm vực trấn thủ.

Những người còn lại thấy vậy bèn bay theo sau lưng Tiêu Thiên.

Chưa được bao lâu, mọi người đã đến vùng đất trung tâm vực trấn thủ.

Mọi người đáp xuống đất, đi vào trung tâm hòn đảo lơ lửng trên không trung thì thấy trận pháp then chốt khổng lồ trước mặt mình.

Ánh sáng màu vàng nhạt quanh quẩn trong đại điện ở trận pháp then chốt, trông vững vàng lạ thường.

Nhìn từ bề ngoài, có vẻ sự xuất hiện của đám người Tử Bá Nghiệp đã khiến vực trấn thủ này khôi phục dáng vẻ ổn định như ban đầu.

Nhưng tiếc thay đó cũng chỉ là nhìn từ bê ngoài.

Tiêu Thiên dẫn Tử Bá Nghiệp đến nơi, thủ vệ canh gác ở trận pháp then chốt kinh ngạc.

Bọn họ vừa định tiến lên cản hắn lại thì đã nghe Trương Du Viễn ở phía sau gọi lại.
Bình Luận (0)
Comment